Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 495 - Chương 495: Tiến Vào Huyền Quan (1).

Chương 495: Tiến Vào Huyền Quan (1).

Khi tôi cầm lấy chuôi kiếm bằng cả hai tay, lập tức có cảm giác như huyết mạch tương liên, rồi một dòng cảm xúc trào dâng trong tim.

Những cảm xúc này đều đồng loạt nói cho tôi biết nhu cầu và mong muốn của mình, sự khát khao dành cho tôi như thể tôi là đấng cứu thế của họ, mà họ đã chờ đợi tôi trong nhiều năm.

Như con cừu lạc bầy gọi người chăn cừu, như đứa trẻ lạc mất quê hương đứng trên đống đổ nát tìm dấu vết người thân, như con thuyền lẻ loi lạc hướng trên biển cả mênh mông, đang tìm ngọn hải đăng dẫn đường vậy.

Cảm giác khao khát này ban đầu làm tôi đắm chìm say sưa, bởi vì thành tựu lớn nhất của con người ta trong cuộc sống là cảm giác được cần đến và được công nhận.

Nhưng rất nhanh, cảm giác say đắm này từ đáy lòng tôi mau chóng rút đi, tôi bắt đầu lo lắng, sau đó là toàn thân run lên.

Tôi sợ rằng tôi không thể gánh vác một trách nhiệm nặng nề như vậy, càng sợ rằng tôi sẽ làm họ thất vọng.

“Tạ Lan, sao vậy?” Thùy Họa quan tâm hỏi han.

"Kiếm này anh không thể rút ra được.

" Tôi nói.

"Tạ Lan, em hiểu ý của anh.

Khi em gánh lấy Long Hồn hạo kỳ trên lưng, cũng từng rất lo lắng hoảng sợ, sau khi thức tỉnh sứ mệnh của Tử Thần Thái Cổ Minh Giới, em càng sợ mình không thể chịu đựng nổi Hồn Chi Bi Thương.

Dần dà về sau, em nghĩ là mình hiểu được rồi, có một số việc nhất định phải có người làm, mà đổi một người khác làm thì chưa chắc có thể làm tốt hơn anh.

” Thùy Họa nghiêm túc nói.

"Anh sợ mình sẽ phụ lòng mong đợi của họ dành cho anh.

" Tôi nói.

"Nếu như định trước rằng sẽ do anh gánh vác lấy, cho dù anh có buông bỏ Anh Hùng Chi Kiếm, thì cũng sẽ là anh đến gánh vác nhiệm vụ này.

Nghĩ thử xem, Ma Đạo Tổ Sư tại sao lại tới Quy Khư, ông ấy không phải là vì đảo Kim Ngao mà tới.

Chúng sinh bình đẳng, hữu giáo vô loài, Ma Đạo Tổ Sư đến đây là để truyền đạo.

""Nhưng anh không phải ông ấy, anh và ông ấy cách biệt quá lớn.

""Hiện tại yếu đuối không có nghĩa là sau này cũng sẽ như vậy, cho dù anh không đủ tự tin vào bản thân mình, cũng phải vì Ma đạo mà rút thanh Anh Hùng Chi Kiếm ra.

Tạ Lan, nếu anh rút ra kiếm Anh Hùng, thì tổ đình Ma đạo của chúng ta sẽ không chỉ mỗi đảo Kim Ngao đâu.

"“Ý của em là…”"Toàn bộ Quy Khư sẽ là tổ đình của Ma đạo!"Thùy Họa vừa nói ra lời này, toàn thân tôi toát ra một loại kiêu ngạo cùng tham vọng tột đỉnh, bị cô ấy cảm hóa, lỗ chân lông toàn thân đều rung lên.

Sau khi đóng lại huyền quan, tôi vẫn chưa vào huyền quan xem Cờ Chiêu Hồn nữa, nhưng lúc này đây tôi nghe rõ tiếng Cờ Chiêu Hồn vang lên phần phật, tự động mà không có gió.

Dù sao cũng là một người bình thường, đối mặt với sợ hãi phản ứng bản năng chính là chạy trốn, ngay cả mảnh vụn thần niệm của Khương Tuyết Dương cũng không dám nhìn, nhưng đối mặt với Anh Hùng Chi Kiếm, tôi biết mình không thể nào trốn được nữa.

Chạy trốn chưa chắc sẽ tránh được, đối mặt cũng chưa chắc là điều đáng buồn nhất.

Thời đại Mạt Pháp kết thúc, Thiên Tôn giáng thế, ý chí chư thần cũng xuống nhân gian, ngay cả khi Ma đạo mở lại đảo Kim Ngao thì cũng khó mà tồn tại được.

Ma đạo cần phải có được Quy Khư.

Quy Khư có thể làm đảo lộn âm dương, thậm chí cả Thiên đạo cũng bị lôi vào đại họa, nếu như có thể biến Quy Khư thành tổ đình Ma đạo, trong tam giới không ai có thể lay chuyển nền tảng Ma đạo được nữa.

Tất nhiên, muốn chinh phục Quy Khư cực kỳ khó khăn.

Bởi vì cho đến tận bây giờ chúng tôi cũng không biết Quy Khư là gì, chỉ hiểu rằng đó là một thế giới độc lập, nằm ngoài Tam giới cũng không thuộc Thiên đạo.

Do là một thế giới, nên nó có ý chí thế giới riêng của nó.

Bây giờ hãy còn quá sớm để nói về chinh phục, rút kiếm Anh Hùng ra là bước đầu tiên trên con đường chinh phạt.

Tôi nhắm mắt lại và bắt đầu rút kiếm bằng tất cả sức lực của mình.

Anh Hùng Chi Kiếm không nhúc nhích lấy một chút, cho dù tôi có cố gắng thế nào, nó vẫn không mảy may di chuyển.

Dưới chuôi kiếm, dường như đã hoàn toàn hợp nhất với toàn bộ Cao Nguyên Chết Chóc vậy.

Vả lại khi tôi rút kiếm ra, tôi cảm thấy trong toàn bộ vực sâu Hồng Lư, không biết bao nhiêu thần niệm đem theo đầy rẫy ác ý ném về phía tôi.

Dường như hàng triệu hung hồn bị chôn vùi trong toàn bộ vực sâu Hồng Lư này tồn tại chỉ để bảo vệ Anh Hùng Chi Kiếm, bọn họ không cho phép một người ngoại lai đến rút thanh kiếm ra.

Đúng rồi, tôi biết tại sao tôi không thể rút nó ra, bởi vì tôi không thể thắng ý chí cản trở của họ.

Vào lúc này, Tạ Lưu Vân cùng Mộ Dung Nguyên Duệ cũng vừa đặt chân lên đỉnh Cao Nguyên Chết Chóc, từng bước đi về phía Anh Hùng Chi Kiếm.

Nhân, Tiên hai đạo thương vong nặng nề, tổng số cao thủ của Nhân, Tiên hai đạo theo bọn họ đi lên đây không tới năm mươi người, một nửa trong số đó đã chết trong tay hung hồn trên Cao Nguyên Chết Chóc.

Tạ Lưu Vân khắp người đầy máu, trong khi mặt nạ thanh đồng trên mặt Mộ Dung Nguyên Duệ cũng xuất hiện những vết nứt, điều này cho thấy họ đã gặp phải trận chiến khốc liệt như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment