Lục Nhâm là một dạng Chiêm Tinh thuật của cung đình cổ đại, cùng với Thái Ất và Độn Giáp hợp thành Tam Thức.
Nhâm thông căn với Hợi, Hợi thuộc về kiền quái, kiền quái là đạo đứng đầu của bát quái, theo sau hợi là nước, là ngọn nguồn của vạn vật.
Mà Kỳ Môn, Thái Ất đều do tham khảo Lục Nhâm mà ra, vì vậy nên Lục Nhâm được xem là đứng đầu Tam Thức, Lục Nhâm mà bình thường nói đến đều là đại Lục Nhâm.
Đại Lục Nhâm đo trời lượng đất, nhìn thấu bổn nguyên vạn vật.
Thôi Bối Đồ lúc trước là do Lý Thuần Phong dùng Đại Lục Nhâm kết hợp với Thái Ất của thần toán Viên Thiên Cương liên thủ với nhau viết nên, từ thời Đại Đường thôi diễn đến tận khi tám nước liên quân xâm lược.
Sau này bởi vì đã thăm dò thiên cơ quá nhiều, Viên Thiên Cương kịp thời tỉnh ngộ kéo Lý Thuần Phong lại thì Thôi Bối Đồ mới đình chỉ.
Vậy nên khi tôi nghe Tạ Lưu Vân nói muốn dùng Lục Nhâm Âm Dương Kiếm thôi diễn huyền cơ của Quy Khư thì nội tâm liền tràn ngập cảm giác mong chờ, cũng sinh ra vài phần kính nể hắn.
Ba người cầm cờ của thời đại Mạt Pháp, chỉ có tôi là vừa đi sau vừa thiếu hiểu biết, Tạ Lưu Vân có thể xem như là đệ nhất kỳ tài thuật toán của Đạo môn trong ba ngàn năm nay, không nói đến tu vi chỉ tính mỗi thuật toán thôi thì thành tựu của hắn ở Nhân Đạo chỉ kém mỗi Đạo Đức Thiên Tôn.
Đáng tiếc là thời đại Mạt Pháp sắp kết thúc rồi, ánh sáng trên người Tạ Lưu Vân nhất định sẽ lu mờ sau khi đám người Lữ Thuần Dương, Trương Đạo Lăng xuất thế.
Đợi đến lúc đám người Thiên Tôn nháo nhào xuất thế, Chư Thần lại quay về nhân gian một lần nữa thì Tạ Lưu Vân lại càng chẳng có đất dụng võ, chỉ có thể lui về phía sau bày mưu tính kế.
Bất quá nếu như hiện tại hắn có thể phỏng đoán ra bí mật của Quy Khư thì sau sự kiện đánh cờ với Ma Đạo Tổ Sư ở Đàm Cửu Long nhất định có thể tiếp tục có thêm một nét mực đậm màu trong Đạo Tàng, lưu danh thiên cổ.
Liễu Chi Nhung nói Anh Hùng Chi Kiếm là mấu chốt để giải mã bí mật của Quy Khư, nhưng nếu muốn phá giải bí mật thì trước tiên phải biết được Quy Khư là gì đã, nếu không thì bí mật này chẳng có cách nào giải.
Hơn nữa cảnh cáo của cô ấy tôi cũng đã nhớ kỹ, vạch trần bí mật của Quy Khư nhất định sẽ kích động ý chí của thế giới Quy Khư.
Nếu như không có được sự chấp thuận của thế giới Quy Khư thì Hồng Hoang có khả năng bị sụp đổ tận diệt, đây là chuyện mà tôi không muốn nhìn thấy nhất.
Nơi sâu nhất của Bàn Xà Cốc có khe nứt nối liền với biển Bắc Minh, đứng ở vách đá phía trên khe nứt liền có thể mơ hồ nghe thấy được tiếng vang dữ dội của thủy triều.
Khe nứt sâu thẳm tĩnh mịch, nhìn chẳng tháy đáy.
Biển Bắc Minh một bên của núi, bên còn lại là vách núi cao vạn trượng.
Muốn vào biển Bắc Minh chỉ có thể đi từ khe nứt này.
Nếu không thì chỉ có thể từ biển Vô Tận đi vào Bắc Minh, biển lớn mênh mông, muốn vào đến Bắc Hải cũng phải mất mấy tháng.
Hơn nữa cũng chưa chắc đã có đội thuyền chịu đi vào, bởi vì biển Bắc Minh là một trong những cấm địa của Quy Khư.
Tứ hải của Hồng Hoang Quy Khư đều có dấu chân người đi qua chỉ có ngàn dặm hải vực Bắc Hải gần núi Bắc Minh là chẳng có chút vết tích gì của con người, bị xem như là vùng hải vực cấm kỵ của biển Bắc Minh.
Lúc Liễu Chi Nhung kể về địa hình của Hồng Hoang Quy Khư cũng chẳng nói nhiều đến chuyện ở biển Bắc Minh, chỉ nói dưới biển có Hung Thú thường xuyên qua lại, còn có Hải Thú hệ Tử Linh.
Tử Linh hệ Hải Thú chính là hài cốt hóa thành ma, ví dụ như Kình Cốt là xương cá voi, Sa Cốt là xương cá mập các loại, còn có truyền thuyết kể rằng tàn hồn và hài cốt của dị thú ở Hồng Hoang sau khi chết đều quy nhập Bắc Minh.
“Ngươi muốn xuống đó?” tôi hỏi.
“Không cần, cứ làm phép ở đây đi” Tạ Lưu Vân đáp lại.
Hồng Hoang cũng có trăng và sao, nhưng lại lớn hơn nhiều so với nhân gian.
Dưới ánh trăng trắng ngà, Tạ Lưu Vân đứng trên bờ vực, chân không đi giày tóc dài buông xõa, bộ cương đạp đấu, bắt đầu thi triển ra Lục Nhâm Âm Dương kiếm hoàn chỉnh.
- Giải thích "Bộ cương đạp đấu" là một loạt động tác bước chân của đạo sĩ khi làm phép.
Hết giải thích.
Tạ Lưu Vân vốn là mỹ nam tử hiếm có của Đạo môn, dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, thân pháp bay bổng phiêu dật, lúc múa kiếm liền có một cảm giác tuyệt mỹ kỳ lạ, cũng khó trách Dao trì cung chủ một mực chung tình với hắn.
Chỉ tiếc Minh Nguyệt có ý mà Lưu Vân lại vô tình, cũng không biết trong hắn có từng hối hận hay không.
Nghĩ đến chuyện của hắn tôi lại không nhịn được mà nhớ đến Khương Tuyết Dương.
Nếu như cô ấy không ra đi, cả đời này tôi cũng không biết được tâm ý của cô ấy.
Chỉ vì quá thông minh, quá biết tính toán cho nên mới nhân lúc tình cảm chưa sâu đậm liền lựa chọn buông bỏ cắt đứt tơ tình.
Thùy Họa trông thì lạnh lùng vô tình nhưng trong lòng lại vô cùng điên cuồng.
Cũng chỉ có cô ấy mới dám yêu dám hận, bất chấp tất cả.
Lục Nhâm Âm Dương Kiếm thật sự đoạt tạo hóa của thiên địa, diễn hóa theo kiếm pháp của Tạ Lưu Vân, tiếng sóng biển phía dưới khe nứt truyền lại ngày một rõ ràng.
Ban đầu chỉ như tiếng khởi trống, dần dần tiếng trống ngày càng mãnh liệt rồi biến thành từng trận sấm rền.
Sau đó tiếng sóng càng lúc càng vang dội, giống như tiếng sấm ngày Kinh Trập mùa xuân, khiến cho cả Bàn Xà Cốc đều sinh ra phản ứng.
Sơn cốc vừa động tôi liền biết là sắp xảy ra chuyện rồi, động tĩnh lần này nhất định sẽ khiến tộc Tương Liễu chú ý.
Quay đầu nhìn lại liền thấy vô số tộc nhân tộc Tương Liễu tay cầm binh khí hướng về phía bên này, người dẫn đầu chính là Liễu Chi Nhung.
Hiện tại Tạ Lưu Vân khí thế như điên cuồng, tâm thần hoàn toàn bị kiếm pháp khống chế, nhất thời không thể dừng lại được, tôi chỉ có thể dùng kiếm nghênh tiếp, đối đầu với tộc nhân tộc Tương Liễu.