Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 514 - Chương 514: Bắc Minh Có Cá (2).

Chương 514: Bắc Minh Có Cá (2).

“Tạ Lan, anh ở đây làm gì?” Liễu Chi Nhung hỏi không đợi tôi trả lời đã chỉ sang Tạ Lưu Vân: “Anh ta đang làm gì?”“Hắn đang tu hành kiếm đạo.

” tôi đáp.

“Tu hành kiếm đạo?” Liễu Chi Nhung nghi ngờ hỏi lại.

“Thánh nữ, tôi có thể cảm giác được, thủy triều bất thường của biển Bắc Minh là do người này dẫn phát ra.

” Thiết Y trưởng lão nói.

Nghe ông ấy nói vậy, ánh mắt của Liễu Chi Nhung liền lóe lên, tuy rằng biểu cảm không thay đổi nhưng giọng nói đã trở nên lạnh lùng xa cách: “Tại sao ngươi không nghe lời cảnh cáo của ta, vì sao nhất định phải phá giải nó?”“Tôi sẽ không tùy tiện vạch trần bí mật, nhưng mà tôi muốn biết Quy Khư là gì?” tôi nói.

“Rốt cuộc hắn đang làm gì?”“Suy diễn thiên cơ, có lẽ đợi đến khi hắn thi pháp xong thì chúng ta có thể biết được Quy Khư cuối cùng là cái gì rồi.

”“Không, chẳng có ai muốn biết Quy Khư là gì, động thủ, bất chấp mọi giá ngăn cản hắn!”Nói xong, Liễu Chi Nhung liền hạ lệnh công kích.

Tuy rằng tôi rất tò mò với bí mật của Quy Khư, nhưng cũng sẽ không vì vậy mà động thủ với tộc Tương Liễu.

Nhưng hiện tại Tạ Lưu Vân đã bị kiếm pháp khống chế tâm thần, nếu như kiếm pháp của hắn bị cắt ngang, nhẹ thì thức thần tổn thương, tu vi tụt giảm, nặng thì thức thần ly tán, thân tử đạo tiêu.

Quy Khư phức tạp khó giải, tình cảnh thứ hai càng có khả năng cao hơn.

Tạ Lưu Vân là người cầm cờ Nhân Đạo, cũng là một trong những đối thủ lớn của tôi, nhưng tôi tuyệt đối không muốn hắn chết ngay lúc này, huống chi trước đó tôi đã đồng ý hộ pháp cho hắn.

Như vậy tính ra, tôi chỉ có thể khai chiến với tộc Tương Liễu.

Ngay lúc Liễu Chi Nhung hạ lệnh công kích, tôi nuốt vào một viên Tuyết Phách Thanh Linh Đan, thao túng Anh Hùng Chi Kiếm phát ra kiếm khí lưu hình.

Anh Hùng Chi Kiếm có thần uy vô hạn, vượt xa khả năng mà Vấn Thiên kiếm có, tâm niệm vừa động, đoản kiếm liền phát ra vô số kiếm khí, phút chốc trước mặt tôi liền xuất hiện một biển kiếm khí vô hình.

Kiếm hải cuồn cuộn, tràn ngập sát cơ, ngăn cản tộc Tương Liễu tiếp tục tiến tới phía trước.

Tôi không muốn tổn thương đến người của tộc Tương Liễu, nhân cơ hội này, tôi dùng Ngự Long Quyết của Ma Kiếm một hơi liền triệu hoán hết sáu con cự long xuất hiện.

Chiến long, Thích long, Tiềm long, Kháng long, Phi long, Dược long.

Chiến lực mạnh nhất của tộc Tương Liễu bất quá cũng chỉ là cảnh giới đỉnh phong của nửa bước Thiên Tôn, sáu con cự long lại có chiến lực cấp Thiên Tôn, dưới hai tầng áp lực nặng nề đến từ sát cơ hủy diệt và chân long tộc nhân tộc Tương Liễu liền không dám liều lĩnh nữa.

Liễu Chi Nhung gương mặt đầy giận dữ nhìn chằm chằm vào tôi.

Muốn liều chết chiến đấu với tôi nhưng lại cố kỵ sự sống chết của tộc nhân.

Trong những năm tháng vô tận của quá khứ, tộc Tương Liễu đã tử thương quá nhiều, mỗi một sinh mệnh đều vô cùng trân quý.

Hơn nữa tộc Kim lại sắp đến vây sát, nếu như dốc hết toàn lực để chiến đấu với tôi ngay bây giờ thì sau này nhất định sẽ rơi vào tay của tộc Kim.

Mấu chốt là kế hoạch ban đầu của tộc Tương Liễu là muốn mượn sức tôi và Tạ Lưu Vân, muốn ba mươi vạn đại quân của Nhân Đạo giúp họ đánh đuổi sự xâm lấn của tộc Kim.

Nếu như trở mặt với chúng tôi, kết cục của họ không cần nghĩ cũng biết.

Nghĩ đến đây, thần sắc của Liễu Chi Nhung càng đau khổ, nhưng sự quyết tuyệt trong mắt cô ấy lại chưa từng biến mất.

Tôi nhìn đến không đành lòng, nhịn không được liền nói: “Liễu Chi Nhung, trước khi cô hạ quyết tâm, hãy thử ngẫm lại xem ba ngàn năm trước là ai đã cứu cả tộc cô.

”“Thánh nữ, nếu như năm đó không có Ma Đạo Tổ Sư thì tộc Tương Liễu sớm đã diệt vong rồi.

” Thiết Y trưởng lão nói.

“Thiết Y trưởng lão, tôi làm sao mà không biết được chứ.

Nhưng nếu như để họ giải mã được bí mật của Quy Khư, đến lúc đó thế giới Hồng Hoang Quy Khư bị diệt thì tội danh thiên cổ này để ai gánh vác đây? Người đã quên nguyên nhân chúng ta thà trốn trốn tránh tránh cũng không chịu nhận tội quy hàng sao? Cung Công không sai, Thủy tộc không sai, người sai chính là Thiên Đạo!” Liễu Chi Nhung lớn tiếng nói.

“Tội danh thiên cổ thì đã sao, bao nhiêu năm như vậy, không phải chúng ta đã quen rồi sao? Huống hồ, tộc Kim lại sắp vây đánh, đã định sẵn rằng chúng ta không thể giữ được bí mật của Quy Khư.

” Thiết Y trưởng lão nói.

Liễu Chi Nhung trầm mặc không lên tiếng.

“Tôi cam đoan trước khi xác nhận có thể bảo đảm an toàn cho toàn bộ chúng sinh Quy Khư thì sẽ tuyệt đối không giải mã bí mật của Quy Khư.

” Tôi nói.

“Tôi làm sao có thể tin được anh?”“Quỷ Thần Minh Minh, Tự Tư Tự Lượng, dựa vào Ma Đạo Tổ Sư dám đem Thiên Đạo liệt cả vào chúng sinh!”Ngay khi tôi vừa nói xong câu này, Tạ Lưu Vân liền chém một kiếm về phía khe nứt dưới vực sâu kia.

Sau đó một cỗ thần niệm công kích vô cùng to lớn truyền đến từ phía dưới khe nứt, thân thể của Tạ Lưu Vân giống như một chiếc lá khô bị cuồng phong cuốn lên tận cửu thiên.

Sau đấy liền có trận đại địa chấn, hai bên vách núi của Bàn Xà Cốc có đá cuồn cuộn rơi xuống.

Dần dần cả một tòa núi Bắc Minh đều đang chấn động.

Sắc mặt của tộc nhân tộc Tương Liễu trắng bệch, tộc nhân nhỏ tuổi một chút còn run rẩy hết cả người.

Tạ Lưu Vân ở trên không trung không ngừng thổ huyết, tôi bay lên, tiếp được hắn.

“Tạ Lan, ta biết Quy Khư là gì rồi.

”“Là gì?”“Bắc Minh có cá, tên gọi là Côn.

Bình Luận (0)
Comment