Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 529 - Chương 529: Thiếu Niên Oán Lữ (1).

Chương 529: Thiếu Niên Oán Lữ (1).

Thanh Đế, Vũ Ngưỡng Thiều.

Cái tên này đã được lưu truyền ở Hồng Hoang xuyên suốt ba ngàn năm rồi, không có ai biết chính xác rốt cuộc Thanh Đế đã sống được bao lâu.

Thân làm thần của bách hoa, hay còn gọi là Xuân Thần, Thanh Đế giữ gìn thanh xuân, thọ nguyên tựa hồ trường tồn vô tận.

Nhưng mà trong trăm năm trở lại đây, Thanh Đế vẫn luôn bế quan trong núi Không Tang, khiến Quy Khư Hồng Hoang cứ đoán già đoán non, có người nói Thanh Đế đã già rồi, thọ nguyên đã đến giới hạn.

Tin đồn này sau khi nổ ra, chẳng mấy chốc đã lan truyền trên diện rộng tại Hồng Hoang, trong đó người đặc biệt chú ý đến nhất lại là Hiên Viên Đế của Thổ tộc.

Thổ tộc chính là nhân tộc hùng mạnh nhất tại Quy Khư Hồng Hoang, bề ngoài liên minh với Hỏa tộc, nhưng thật ra Thổ tộc đã sớm ngấm ngầm chiếm lấy lòng trung thành của Hỏa tộc.

Nguyên nhân Hiên Viên Đế không muốn rút khỏi Hồng Hoang, cố chấp ngồi chễm chệ trên ngôi vị chủ nhân Hồng Hoang, là bởi vì sự tồn tại của Thanh Đế.

Bạch Đế Kim tộc có thể phát binh chinh chiến, nhưng mà chỉ cần Thanh Đế không công nhận vị trí cai quản Hồng Hoang của ông ta, Hiên Viên Đế hoàn toàn không dám tự mình làm chủ.

Nghe Thanh Đế nói Mộc tộc sẽ không tham chiến, lòng đại tù trưởng Mộc tộc có chút khó hiểu.

Quy Khư xuất thế, đảo loạn âm dương, không chỉ thế giới bên ngoài chịu ảnh hưởng, mà còn liên lụy đến chúng sinh Hồng Hoang.

Vận mệnh của mỗi tộc đang đứng trên bờ vực nguy hiểm, đến ngày cường giả thống trị, nhất định sẽ nổi một trận phong ba đẫm máu giữa các thế lực mỗi tộc ở Hồng Hoang Về việc còn cơ hội quay về thế giới thực, thì vạn tộc Hồng Hoang sớm đã từ bỏ rồi, ngược lại bọn họ nhất thiết phải gia tăng cảnh giác đối với các thế lực ngoại xâm.

Không thể thống kê trong suốt ngàn năm dài đằng đẵng, số tộc Hồng Hoang sớm để xem Quy Khư là nhà của mình.

Thế giới phía trước vực sâu Hồng Lư đối với họ tất nhiên là cánh cửa bóng tối, chẳng rõ bao nhiêu anh hùng Hồng Hoang đã tử nạn trong vạn tộc cổ chiến, nên không lạ gì chẳng có ai ngu ngốc bằng lòng băng qua biển lớn rộng mênh mông kia đâu.

Bản tính Mộc tộc vốn không thích tranh giành đấu đá, đại tù trưởng lo lắng một khi chiến loạn bùng nổ trên diện rộng, thì họ nhất định sẽ bị kéo vào vũng bùn chiến tranh.

Hiên Viên Đế là kẻ thông minh kiệt xuất có tham vọng muốn nuốt trọn giang sơn, Bạch Đế Kim tộc lòng lang dạ sói ngấp nghé như hổ rình mồi, dù ai trong hai kẻ này bước lên ngôi vị chủ nhân của Hồng Hoang, chỉ cần Thanh Đế không có mặt, Mộc tộc tất nhiên phải làm tôi tớ phục tùng dưới chân kẻ đó, đến lúc ấy muốn tiếp tục giữ gìn nền độc lập tự chủ là chuyện quá xa vời.

Ngoại trừ những kẻ này, đại tù trưởng cũng có dã tâm của riêng mình, trái ngược với những gì mà Liễu Chi Nhung đã nói, vạn tộc Hồng Hoang làm gì có ai không hề tò mò chút gì về bí ẩn Quy Khư chứ.

Tương truyền, người giải đáp câu đố hóc búa của Quy Khư có thể tiến lên núi Bất Chu trở thành chủ nhân Hồng Hoang.

Hiên Viên Đế và Bạch Đế lưỡng bại câu thương, nhân lúc Thanh Đế còn tại vị, Mộc tộc vì sao không thể thừa cơ hội làm ngư ông đắc lợi?Nếu như Thanh Đế đồng ý ra tay can thiệp, ai có lá gan đoạt lấy quyền sở hữu những bí ẩn của Quy Khư chứ?“Thanh Đế Bệ Hạ, lẽ nào chúng tôi không đủ sức tranh giành bí ẩn của Quy Khư hay sao?” Đại tù trưởng nuốt nước bọt do dự nói.

“Không tranh.

” Giọng nói nhã nhặn trầm ấm từ trong Tang Mộc Thần Thụ là cây thần dâu tằm truyền đến.

“Xin Bệ Hạ nói rõ.

”“Muốn giải đáp bí mật của Quy Khư, bắt buộc phải rút kiếm Anh Hùng trong vực sâu Hồng Lư.

Thanh kiếm đó vạn tộc Hồng Hoang không một ai có thể rút được, vì thế bí ẩn về Quy Khư cũng vĩnh viễn bị chôn vùi.

Cho dù đại quân Bạch Đế đã tiêu diệt tộc Tương Liễu, nhưng cũng chỉ tiến gần đến bí ẩn đó một bước mà thôi, không có kiếm Anh Hùng thì tất cả chỉ là công cốc.

”“Bệ Hạ, người có thể rút kiếm Anh Hùng hay không ạ?”“Quả Nhân nếu có bản lĩnh đó, cần gì bế quan ở núi Không Tang hả?”“Nói như vậy, bí ẩn về Quy Khư mãi mãi không bao giờ có lời giải thích hay sao?”“Chưa chắc.

Nếu như người ấy vẫn còn sống, vị trí chủ nhân Hồng Hoang chắc chắn thuộc về ông ta.

”Người mà Thanh Đế nhắc đến, đại tù trưởng tất nhiên cũng đoán được là ai.

Đã ba ngàn năm trôi qua, không rõ sau khi mang đảo Kim Ngao ra khỏi Quy Khư thì ông ấy có còn sống hay không.

Nhận được chỉ thị của Thanh Đế, đại tù trưởng rời khỏi núi Không Tang.

Sau đó ông ta truyền đạt lại mệnh lệnh, diễn tập quân đội chấn chỉnh thế trận biên phòng, đồng thời tuyên cáo với bên ngoài, Mộc tộc không tham dự vào cuộc chiến tranh giành vận mệnh Hồng Hoang.

Bình Luận (0)
Comment