Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 532 - Chương 532: Tử Thần Tiến Thành (2).

Chương 532: Tử Thần Tiến Thành (2).

Đám trinh sát Thổ tộc mới đầu không chịu, nhưng ngay khi bị đôi mắt đen kịt của A Lê quét qua một đường, toàn bộ ý chí chống trả đều bị dập tắt, lần lượt bỏ vũ khí trong tay xuống, rồi mặc cho dũng sĩ tộc Đông Di trói chúng lại và dẫn về lãnh địa.

Nhưng tới lượt hai tên dũng sĩ vương giả có chiến lực đỉnh phong nửa bước thiên tôn của Thổ tộc, thì một trong hai kẻ đó ngẩng đầu kiêu ngạo nói: “Ta khuyên các người tốt nhất nên thả chúng ta ra đi, sự nhẫn nại của Hiên Viên Thần Đế cũng chỉ có hạn mà thôi, lòng nhân từ của ngài ấy sẽ không tiếp tục chiếu cố tộc Đông Di nữa đâu đấy.

”“Lão già đó muốn chiến thì cứ chiến đi, tính thời gian, thì Tử Thần cũng sắp đến đây rồi.

Cho dù hắn không tìm chúng ta, chúng ta cũng sẽ nhanh chóng đến núi Thủ Dương tìm hắn tính sổ thôi.

” A Lê nhìn về phía đông, nhàn nhạt nói.

“Tử Thần đó rốt cuộc là kẻ nào?” Tên đó tiếp tục hỏi.

A Lê không trả lời, tức thì phát hiện ra một luồng tử ý lạnh tựa băng sương vô cùng đáng sợ, rồi lại nhìn về hướng đông.

Bầu trời đêm tĩnh mịch, các vì sao tỏa sáng lấp lánh, dưới ánh sao, có một bóng đen tựa như con cú đêm lạnh lùng bay đến.

Trong tích tắc, bóng đen đã đáp xuống nơi này.

Chân mang đôi ủng sắt cưỡi gió đạp mạnh xuống đất, mặc bộ áp giáp Băng Phách Hàn Thiết oai phong lẫm liệt sát khí hiên ngang, kính Giám Yêu Phục Hy có thể soi sáng khiến đám âm linh hồn phách hiện hình, chiếc mão Băng Phách buộc đầu không thể che giấu mái tóc trắng bạc hoang dã bồng bềnh của cô ấy.

Hàn thiết đen ngòm và băng phách trắng muốt hòa quyện vào nhau, khí lạnh khiến người ta choáng ngợp.

Cái gọi là người đẹp vì lụa, trang phục này của Thùy Họa đã áp chế được khí thế của người khác, khiến họ bị chấn động còn thứ khiến họ hoảng sợ chính là tử ý nồng hậu tỏa ra từ trên người cô ấy, cảm giác cô ấy giống như vừa bước ra từ địa ngục.

Nhìn thấy Thùy Họa xuất hiện, mấy tên dũng sĩ cấp bậc vương giả của Thổ tộc đã bất giác rùng mình, kinh ngạc hỏi: “Cô là ai?”“Ta chính là Tử Thần!”Bốn chữ này với thốt lên, uy nghiêm Tử Thần bạo phát, không kẻ nào dám nhìn thẳng, cũng không ai dám hó hé điều gì, bất kể có là đám trinh sát Thổ tộc hay là người bộ tộc Đông Di.

Thùy Họa bước đến bên cạnh Ngạo Phong, phát hiện long hồn của cậu ấy đã không còn đáng ngại, lại đi đến trước mặt A Lê, dùng tay lau nước mắt giúp cô bé, hỏi: “Là bọn chúng đã hại Ngạo Phong sao?’“Không phải.

Nhưng chúng cũng không phải người tốt, Kiêm Hà tỷ tỷ đã bị lão già Hiên Viên thủ lĩnh của bọn chúng bắt mất rồi.

” A Lê nói.

“Bắt Kiêm Hà đi làm gì?” Thùy Họa cau mày, lạnh giọng hỏi.

“Lão già Hiên Viên háo sắc vô sỉ, muốn ép Kiêm Hà tỷ tỷ làm mỹ cơ của hắn.

”Thùy Họa nhất thời chấn động, rồi nộ khí xung thiên, liền muốn ngay lập tức đến thành Thủ Dương tìm Kiêm Hà.

A Lê muốn ngăn cản, nhưng bị Thùy Họa liếc một cái: “Nhóc hãy chăm sóc tốt cho Ngạo Phong, ta đến thành Thủ Dương dạy dỗ lão già Hiên Viên đó.

”“Chị dâu, thành Thủ Dương nguy hiểm trùng trùng, chuyện của Kiêm Hà tỷ tỷ chúng ta phải tính kế lâu dài mới được.

”“Bây giờ đợi không được nữa, nhóc chỉ biết Kiêm Hà là chiến tướng của Ma đạo, nhưng không biết thân phận khác của cô ấy.

”“Là thân phận gì?” A Lê hỏi.

“Cô ấy là nữ nhân của Tạ Lan, cũng là chị dâu của nhóc đấy.

”Chuyện này ở Ma đạo gần như không ai biết cả, bởi vì Thùy Họa rất coi trọng thể diện.

A Lê giật mình, rồi bóng đen trong mắt vốn đã biến mất lại tiếp tục trồi lên, lớn tiếng nói: “Ta đi cùng tỷ.

”“Không cần đâu, ta có thân thể Tử Thần, mặc kệ thành Thủ Dương của hắn có bố trí thiên binh vạn mã cũng không có sức giết ta đâu, nhóc đợi thương thế của Ngạo Phong hồi phục ổn thỏa xong rồi đến thành Thủ Dương cũng không muộn.

”Nói xong, Thùy Họa nhảy bật lên cao, bay thẳng đến thành Thủ Dương.

Sau khi Thùy Họa đi rồi, A Lê bảo tộc nhân áp giải đám trinh sát Thổ tộc quay về lãnh địa, cô bé ở lại canh giữ Ngạo Phong.

Thuật Nguyệt Quang của Thái Cổ Nguyệt Thần đối với việc hồi phục thần hồn rất có hiệu quả, không lâu sau đó Ngạo Phong liền tỉnh lại, hóa thành hình người.

Thân rồng chi chít vết thương, Ngạo Phong ở hình người cũng mang bộ dạng thảm thương không kém, đến cả sức đứng dậy cũng không có.

Hiện giờ cậu ấy chỉ mới khôi phục long hồn, sinh cơ đã mất đi vẫn cần thời gian tĩnh dưỡng.

Linh khí thiên địa ở Quy Khư Hồng Hoang vô cùng dồi dào, hoàn toàn có thể thay thế cho khí tức long mạch ở nhân gian, Ngạo Phong có thể mượn linh khí ở đây từ từ trị thương.

“Trước đây đều là cậu cõng ta, hôm nay đổi thành ta cõng cậu một lần đi.

” A Lê dìu Ngạo Phong đứng lên, đau lòng nhẹ giọng nói.

“Ừ, ta nặng lắm đấy.

” Ngạo Phong cảm động nói.

“Không sao, ta cõng được.

Đợi thương thế của cậu tốt lên rồi, ta còn muốn cậu tiếp tục đưa ta đi cưỡi gió lượn mây đó.

”“Được, tỷ cõng ta một lần này, ta sẽ cõng tỷ cả đời.

”A Lê nghe thế liền động tình, kiễng chân hôn lên môi Ngạo Phong, dịu dàng nói: “Ngạo Phong, ta thích cậu.

”Bên ngoài thành Thủ Dương, Thùy Họa vác đao từ từ tiến thẳng về phía trước.

Khác với lúc Kiêm Hà hiện thân, không kẻ nào dám cản bước chân của Thùy Họa, cũng không có vệ binh dám tiến lên tra hỏi.

Thùy Họa có thần vị, thần cách, còn được chứng là Tử Thần của Thái Cổ Minh Giới.

Toàn bộ Quy Khư Hồng Hoàng không thể áp chế thần vị cô ấy, kể cả có là Hậu Thổ Nương Nương một vị thần Thượng Cổ đi chăng nữa cũng không thể tôn quý bằng cô ấy.

Thần có thần uy, thần không thể chịu sỉ nhục.

Vì thế người của Thổ tộc chỉ có thể đứng đằng xa nhìn cô ấy vác đao tiến vào thành Thủ Dương.

Sau khi Thùy Họa tiến vào thành, cổng thành cao mấy chục trượng ở đằng sau cô ấy từ từ khép lại.

Hiên Viên Thần Điện, ngay thời khắc Thùy Họa tiến vào thành đã khiến Hiên Viên Đế cảm nhận được một luồng khí lạnh thấu tâm can.

Hiên Viên Đế có thân thể Tiên Thiên Mậu Thổ, chỉ cần hai chân hắn đặt lên mặt đất, mọi sự tồn tại mạnh mẽ trong bán kính mười mấy dặm không thể thoát khỏi cảm nhận của hắn.

Lúc này vị trí của Thùy Họa còn cách hắn khá xa, nhưng mà, luồng khí lạnh lẽo vẫn khơi dậy chiến ý của Hiên Viên Đế, trong đáy mắt hiện lên tia hưng phấn.

Trên thế gian này không có gì có thể thú vị hơn việc giết chết một cường giả thần cấp, nếu như không phải Thanh Đế vẫn luôn bế quan trong núi Không Tang không chịu ra ngoài, thì Hiên Viên Đế sớm đã thử sức với tất cả những anh tài xuất chúng trong thiên hạ rồi.

Tử Thần Ma đạo cuối cùng đã đến rồi, xuất hiện trên tử địa này.

Bình Luận (0)
Comment