Lâm Thùy Họa, Tướng Phá Quân của Ma Đạo, Tử Thần của Thái Cổ Minh Giới.
Có được thanh đao Hồn Chi Bi Thương sắc bén do Đao Trấn Yêu biến thành và đao pháp cùng tên - Hồn Chi Bi Thương.
Núi Khổng Minh có để lại một câu nói, anh hùng vân tập công vị lập, mỹ nhân đề đao chấn bát hoang.
Nghĩa là anh hùng tụ tập lại vẫn chưa lập được công danh thì mỹ nhân cầm đao đã vang danh khắp thiên hạ.
Hiện tại Thùy Họa đã đến Quy Khư, cầm đao tiến vào thành Thủ Dương.
Mang theo sát tâm mà trước giờ chưa từng có và sự phẫn nộ như muốn diệt sạch vạn người.
Dù là vì danh dự của bản thân nên Thùy Họa vẫn luôn không chịu cho Kiêm Hà danh phận nhưng tại trận chiến với Dã Tiên, khi Kiêm Hà xả thân sử dụng Lưỡng Tâm Tri thì trong lòng Thùy Họa đã âm thầm thừa nhận sự tồn tại của đoạn tình cảm này.
Sau đó đến trận chiến ở Âm Sơn, Kiêm Hà một lòng trung thành vì Ma Đạo lập nên công lao hiển hách, Thùy Họa đã xem cô ấy là chị em, chỉ đợi sau khi Ma Đạo lập lại tổ đình liền sẽ cho Kiêm Hà danh phận cô ấy nên có.
Hiện tại Kiêm Hà gặp nạn, tuy rằng không biết tình hình cụ thể, nhưng nữ nhân của Ma Đạo Tổ Sư bị người khác xem như mỹ cơ mà bắt đi, đây căn bản chính là nỗi ô nhục khiến người khác khó lòng nhẫn nhịn.
Năm đó Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn cũng từng chịu nhục ở Nam Hải, đệ tử Ma Đạo thà rằng tự sát cũng phải bảo vệ thanh danh trong sạch cho Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn, sau liền có câu nói “Ma Đạo đệ tử, vạn thế thiên hồng”.
Đừng nói đến hiện tại Kiêm Hà lại là người yêu của Đạo Tổ, cho dù cô ấy chỉ là đệ tử Ma Đạo bình thường, Thùy Họa cũng không thể để cô ấy chịu nửa phần ủy khuất.
Sau khi cửa thành Thủ Dương đóng lại Thùy Họa liền cảm thấy như tiến vào tử địa.
Nhưng trong lòng lại không hề sợ hãi, hiện tại trước sau cô đã niết bàn bốn lần, chỉ cần niết bàn lần thứ năm thì cô sẽ danh chính ngôn thuận ngồi lên vị trí Thiên Tôn, hơn nữa còn là Thiên Tôn với thực lực mạnh mà Thiên Tôn bình thường không thể so sánh được.
Phá Quân Chi Đạo sau lần niết bàn thứ tư cũng đã hoàn toàn viên mãn, Tử Thần Chi Thân cũng đã hoàn mỹ thay thế Thiên Tôn Đạo Thể.
Chẳng qua là cô ấy lo ngại Ma Đạo vẫn chưa đạt được cơ duyên gì ở Quy Khư, lo lắng hành trình ở Quy Khư sẽ sớm kết thúc, vậy nên mới chậm chạp không bước một bước cuối cùng đó.
Ngoài nguyên do ở trên thì cô ấy cũng có dã tâm của bản thân.
Nỗi đau khi niết bàn khó mà chịu được, nhưng Thùy Họa lại muốn mượn thân thể bất tử nhân lúc chưa đạt đến Thiên Tôn niết bàn lần thứ năm.
Lần niết bàn thứ năm, có thể khiến cô ấy trực tiếp trở thành đỉnh phong của cảnh giới Thiên Tôn.
Lúc đấy cho dù thời đại Mạt Pháp ở nhân gian kết thúc thì Ma Đạo cũng là một thế lực mà không phải dạng Thiên Tôn, Thần Minh hạ cấp nào cũng có thể sỉ nhục.
Cũng bởi vì đã hạ quyết tâm này nên mặc dù Thùy Họa biết rõ rằng thành Thủ Dương tràn ngập sát cơ nhưng vẫn quyết tâm tiến thành.
Hiện tại Thùy Họa đang đứng ở đầu một con đường dài, con đường này rất lạnh, bách tính trong thành Thủ Dương sớm đã tìm chỗ ẩn nấp, cho năm vạn đại quân tộc Thổ nơi để xây dựng trùng trùng điệp điệp bẫy rập.
Hai bên đường có hơn vạn người tay cầm binh đao, mà ở quảng trường Hoa Viên cuối con đường có một vạn dũng sĩ thân mặc trọng giáp dàn trận sẵn sàng đón địch.
Hồng Hoang Quy Khư không tu đạo, nguồn gốc chiến lực là từ công pháp diễn sinh ra từ ý chí của Thái Cổ Thần Ma.
Những công pháp này không thuộc về võ đạo, cũng không thuộc về đạo môn, mà là một loại thủ đoạn công kích đặc biệt, loại công kích này có thể trực tiếp dùng tiên thiên ngũ hành để cường hóa bản thân, phát ra công kích cường đại mạnh mẽ.
Binh đao của Hồng Hoang Quy Khư tự mang ánh sáng, mỗi quyền mỗi cước đều sinh ra tiếng gió, thần niệm chấn động mãnh liệt, bởi vì linh khí sung túc, nên các dũng sĩ Hồng Hoang Quy Khư trời sinh đã có lực lượng và tốc độ cao hơn nhiều so với nhân gian.
Nói thật lòng, chiến đấu cận chiến, Đạo binh cùng cảnh giới ở nhân gian tuyệt đối không phải là đối thủ của các dũng sĩ Hồng Hoang, đại quân Đạo môn không thể sánh bằng đại quân Hồng Hoang.
Nhưng nếu nói về chiến đấu tầm xa, Đạo môn có thể mượn pháp thuật thần thông của pháp trận để chiếm thế thượng phong.
So sánh như vậy thì sự chênh lệch của thực lực hai bên lại không còn lớn như trước.
Nhưng mà bản thân Thùy Họa lại không am hiểu thuật pháp tấn công từ xa với quy mô lớn, đối mặt với người sống thì uy áp của Tử Thần cũng có hạn, điều này cũng có nghĩa là cô phải dựa vào thanh đao trong tay giết ra một đường máu.
Giày Huyền Thiết Ngự Phong đạp lên phiến đá, phát ra tiếng bước chân nặng nề.
Trọng giáp Băng Phách Hàn Thiết tỏa ra hàn khí bức người, Thùy Họa cầm đao bằng một tay, hỏa diễm màu xanh lam trong mắt bắt đầu bùng cháy, mái tóc trắng tung bay, tay áo mạnh mẽ dao động.