Nghe được lời Thùy Họa giễu cợt, sắc mặt Hiên Viên Đế nhất thời trở nên cực kỳ khó coi.
Nếu không phải ông ta không muốn để lộ quân át chủ bài mạnh nhất của mình, thì cũng sẽ không nguyện ý làm ra những chuyện như vậy.
Đến cảnh giới của Hiên Viên Đế, thì sẽ rất coi trọng danh tiếng của mình, Kiêm Hà vốn là thứ ông ta dùng để thương lượng điều kiện với Ma Đạo, nhưng không ngờ là Tử Thần lại dám một mình đến khiêu chiến.
Bây giờ, ông ta không thể đánh cược cũng không thể thua được, nên đẩy Kiêm Hà ra làm lá chắn, có thể nói là rất mất mặt.
“Ngươi thật sự cho rằng mình đã thắng sao?” Hiên Viên Đế lạnh lùng nói.
"Ngươi không muốn đánh cược với ta, thì ta đã thắng rồi.
" Thùy Họa nói.
"Nếu không phải đại quân Thổ tộc của quả nhân khai mở núi Bắc Minh, thì trận chiến vặt vãnh này cũng không thấm vào đâu.
""Bây giờ thì sao?""Kể cả bây giờ thì quả nhân vẫn có thể giết hết các ngươi.
"“Dựa vào nữ nhân trong tay ngươi để uy hiếp sao?” Thùy Họa lại giễu cợt nói.
“Ngạo mạn!” Hiên Viên Đế hừ lạnh một tiếng.
Đúng lúc này, Thanh Đế từ phía sau đi tới, nói với Hiên Viên Đế: "Ngươi thả người, Ma Đạo lui binh, thế nào?"“Ngươi có thể thay Ma Đạo ra quyết định sao?” Hiên Viên Đế hỏi.
Thanh Đế có chút không chắc chắn, đưa mắt nhìn Thùy Họa, Thùy Họa gật đầu với ông ấy, nói: "Có thể.
""Được, Thanh Đế nhất ngôn cửu đỉnh, hy vọng Ma Đạo các ngươi đều giữ lời hứa, không làm chuyện gì khiến người ta tiếc nuối, nếu không người hối hận tuyệt đối không phải là Hiên Viên ta!" Hiên Viên Đế nói.
Nói xong, Hiên Viên Đề giải cấm chế thần niệm của Kiêm Hà.
Kiêm Hà thoát khỏi tình cảnh vây khốn, đi về phía Thùy Họa.
Nhìn bóng lưng của nữ nhân này, trong lòng Hiên Viên Đế âm thầm thở dài, nếu không phải nhất thời háo sắc, ông ta cũng không cần phải trả cái giá đắt như vậy, còn tự làm nhục thanh danh, hủy hoại tôn nghiêm của đế vương.
Đáng tiếc ông ta không thể không thỏa hiệp, núi Bắc Minh là ưu tiên hàng đầu, hơn nữa mấy triệu đại quân Thổ tộc đã lên đường, nếu ông ta và Ma Đạo tiếp tục lôi thôi như vậy thì không có ích gì cho đại cục.
Từ lúc mất dũng khí đánh cược với Thùy Họa, thì đã định rằng hôm nay ông ta thua rồi, thua một cách thê thảm.
Trừ khi ông ta có thể nhẫn tâm hồi sinh ý chí của chiến thần Hình Thiên, triệu hồi cơ thể không đầu của Hình Thiên ở núi Thủ Dương.
Mà cái giá phải trả cho việc làm như vậy là một khi Hình Thiên mất kiểm soát, chắc chắn sẽ là đại họa cho Thổ tộc, sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông.
Kiêm Hà đi đến trước mặt Thùy Họa, cúi đầu cảm ơn cô ấy, nói: "Cảm ơn Lâm tướng quân.
"Thùy Họa nhìn khuôn mặt phờ phạc của cô, vẻ mặt lãnh đạm của cô ấy dịu đi phần nào, nắm lấy tay cô nói: "Em gái Kiêm Hà, em chịu ủy khuất rồi.
"Một tiếng “em gái” đã khiến Kiêm Hà lần nữa rơi lệ.
Từ ngày rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn ở Nam Cương đến hôm nay, Kiêm Hà vì một tiếng “em gái” này mà đã đợi lâu lắm rồi.
Thùy Họa thờ ơ và không dễ xúc động, nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài của cô ấy.
Kiêm Hà đã không thực sự hiểu được cho đến hôm nay, khi cô ấy bất kể sống chết mà cứu cô.
“Thật ra trong lòng chị, từ lâu em đã là chị em của chị rồi phải không?” Kiêm Hà hỏi.
"Phải rồi.
Em là người phụ nữ của Tạ Lan, thì sẽ là chị em của Lâm Thùy Họa chị.
Anh ấy không ở đây, vì vậy chị sẽ chăm sóc em.
"Lời hai người vừa nói không khỏi hoài nghi, Bạch Vô Nhai trên mặt lộ ra ý cười, nhưng A Lê lại nghe đến ngơ ngác.
Kiêm Hà được thả xong, sau đó tộc trưởng tộc Đông Di giao nhận với đại tế tư, đổi hai trăm trinh sát bị giam giữ lấy ba ngàn dũng sĩ của bộ tộc Đông Di.
Khi trận chiến thành Thủ Dương xảy ra, tôi đang ở Bàn Xà Cốc chăm sóc Tạ Lưu Vân vì nhìn trộm huyền cơ của bí ẩn Quy Khư, Tạ Lưu Vân tỉnh lại sau ba ngày, mà ba ngày sau thì sự việc ở thành Thủ Dương cũng đã được giải quyết.
Vậy nên tôi đã không có cơ hội nhìn thấy Xuyên Vân Tiễn của A Lê.
Tôi không biết rằng Kiêm Hà đã phải chịu đủ sự sỉ nhục ở thành Thủ Dương, ôm ý định tự kết liễu chỉ để bảo vệ trinh tiết cho tôi.
Cũng không biết rằng A Lê đã ngưng tụ ra được thần cách Thái Cổ Nguyệt Ma, sở hữu lực chiến Thiên Tôn.
Không biết Thùy Họa đã hoàn thành lần niết bàn thứ năm, một bước nhảy vọt thành tựu thiên tôn mạnh nhất.
Tôi cũng không biết rằng Thanh Đế là đệ tử trực tiếp của Ma Đạo Tổ Sư.
Tất cả những chuyện này tôi đều không biết, bởi vì lúc đó thân thể cùng tâm trí tôi hoàn toàn bị bí ẩn Quy Khư chiếm giữ.
Sau khi Tạ Lưu Vân rời đi, một bên tôi hiểu được ý nghĩa sâu sắc của Ma Kiếm từ Anh Hùng Chi Kiếm, một bên lắng nghe Liễu Chi Nhung giải thích các chiến báo mới nhất liên tục gửi đến từ chiến trường trên núi Bắc Minh.
Liễu Chi Nhung nói rằng Kim tộc đã bắt đầu gia tăng quân số trên quy mô lớn, rồi một ngày sau đó, lại kể rằng liên quân của Thổ tộc và Hỏa tộc sắp đánh đến núi Bắc Minh.