Quy Khư xuất thế, không những khiến Kim tộc gia tăng quy mô quân sự của họ ở núi Bắc Minh, giờ đây họ tập hợp được một đại quân gồm sáu vạn người Kim tộc ở núi Bắc Minh, trong đó quân đoàn Hắc Long gồm mười vạn.
Từng ấy quân này đủ mạnh để quét sạch Bàn Xà Cốc, sở dĩ chúng án binh bất động, là vì liên quân của Thổ tộc, Hỏa tộc cũng đã đến đây.
Một khi mù quáng khai chiến với tộc Tương Liễu, hậu phương nhất định sẽ hứng chịu tập kích bất ngờ từ liên quân của Thổ tộc, Hỏa tộc.
Bạch Đế không phải là một kẻ ngốc, ổn định quân lực và phân bổ quân lực để đối kháng với liên quân của Thổ tộc, Hỏa tộc, cả hai bên đều chờ đợi đối phương ra tay với tộc Tương Liễu trước.
Ngoài Nhân tộc, hung thú ở núi Lưu Ba cũng xuất hiện một đợt thú triều, dẫn đầu là bổn tôn của thiếu nữ tên Nguyên Phượng.
Thiếu nữ này là Nguyên Phượng duy nhất còn lại ở hồng hoang, tính toán cẩn thận thì tuổi của cô bé không chênh lệch nhiều với Ngạo Phong, nhưng sức chiến đấu của cô ấy cao hơn Ngạo Phong gấp mấy lần, đừng nhìn vào đôi mắt sáng cùng hàm răng trắng dường như vô hại của cô ấy, sức chiến đấu tương đương với thiên tôn mạnh nhất.
Nếu hôm đó Thùy Họa không về sớm thì đã xảy ra một trận huyết chiến với thiếu nữ này rồi.
Mà với sức chiến đấu của thiếu nữ lúc đó, trăm phần trăm là Thùy Họa sẽ bị tiễn vào lần niết bàn thứ năm, vả lại cô ấy có thể tái sinh hay không thì vẫn là một ẩn số.
Mặc dù hung thú trên núi Lưu Ba ngoại hình xấu xí và hung dữ, nhưng linh thức của chúng không thấp hơn là bao so với Nhân tộc.
Quy Khư xuất thế ảnh hưởng hầu hết tất cả sinh linh sống trong hồng hoang, các hung thú đương nhiên cũng rất quan tâm đến vấn đề này.
Như vậy mà nói, thì cả Kim tộc, hay liên minh Thổ tộc, Hỏa tộc, bên nào cũng không muốn tranh giành động tay trước.
Mặc dù số lượng thú triều đến từ núi Lưu Ba tương đối ít chỉ có tầm mười vạn, nhưng sức chiến đấu tổng thể mà bùng nổ, thì không ngại bất kỳ Nhân tộc nào, thiếu nữ do Nguyên Phượng hóa thành có lẽ chỉ có Thanh Đế có sức chiến đấu cao nhất ở hồng hoang Quy Khư mới có thể sánh kịp.
Ngay lúc Tạ Lưu Vân rời đi thì đã bặt vô âm tín, bây giờ dù tôi muốn gặp những người khác của Ma đạo, thì cũng mắc kẹt do bị đại quân Nhân tộc cùng Thú tộc không ngừng tiến về núi Bắc Minh chặn lại.
Quy Khư không thể ngự không, tôi cũng không có khả năng chống lại quân uy sát phạt như Thùy Họa, chỉ riêng mỗi một Ma Kiếm Ngự Long Quyết không đủ để tôi một kiếm chống lại trăm vạn sư, giết ra một con đường máu.
Huống chi, tôi còn mang theo Anh Hùng Chi Kiếm, một khi bại lộ thì lập tức sẽ trở thành kẻ thù của vạn vật sinh linh hồng hoang.
Bởi vì nếu muốn giải ra bí mật của Quy Khư, thì không thể thiếu kiếm Anh Hùng.
Ba bên đều tập trung tại núi Bắc Minh, nhưng không một bên nào nguyện ý chủ động ra tay đối phó với tộc Tương Liễu.
Tộc Tương Liễu chỉ có vài ngàn tộc nhân, chiến lực vốn không mạnh, nhưng trong Bàn Xà Cốc có chôn di cốt của Tương Liễu, trong di cốt vẫn còn tàn lưu ý chí của Tương Liễu.
Nói cách khác, chỉ cần tộc Tương Liễu không rời khỏi Bàn Xà Cốc, dưới sự bảo hộ của ý chí Tương Liễu, ba bên bất luận bên nào muốn quét sạch tộc Tương Liễu đều phải trả cái giá đau đớn mới được.
Chuyện này sau đó Liễu Chi Nhung mới nói với tôi, lúc đầu cũng chỉ tò mò tại sao họ không động thủ mà thôi.
Liễu Chi Nhung thần sắc ngưng trọng, cô ấy biết tình cảnh trước mắt không thể kéo dài quá lâu.
Một khi cán cân lực chiến bị phá vỡ, tộc Tương Liễu sẽ gặp phải họa diệt tộc, hiện tại tộc Tương Liễu đang rất cấp bách để nhận được sự hỗ trợ từ Nhân Đạo mà Tạ Lưu Vân đã hứa.
Tôi cũng rất lo lắng, đã lâu không có tin tức gì của Thùy Họa, kiếm Anh Hùng lại như củ khoai nóng bỏng tay, tôi bị vây khốn ở Bàn Xà Cốc thật vất vả, nhưng cũng không thể làm gì được.
Không thể làm gì được, vậy đành phải tập trung toàn bộ sức lực để nghiên cứu những nghĩa lý sâu kín của Ma Kiếm.
Sau khi trải qua vô số đại chiến sinh tử, Thất Sát Chi Đạo của tôi gần như đã hoàn hảo, đối với việc sử dụng hình kiếm khí ngày càng trở nên thành thục hơn.
Bây giờ tôi chỉ cần kích phát tâm ma, bộc phát hình kiếm khí, trong nháy mắt liền có thể tiến hóa thành biển kiếm khí, triệu hoán ra sáu con Kiếm Khí Cự Long.
Với những bài học rút ra từ Thất Sát Kiếm, tôi không có ý định dồn hết át chủ bài vào Kiếm Khí Cự Long.
Bởi vì tu hành dù sao cũng là việc của bản thân, Kiếm Khí Cự Long mặc dù là do tôi triệu hồi ra, nhưng vẫn là ngoại vật.
Sức mạnh của Ma Đạo Tổ Sư nằm ở bản thân ông ấy, ông ấy không làm gì cả, chỉ dựa vào một thanh kiếm Vô Danh trong tay, đã có thể tung hoành ba vạn dặm, chiến đấu với tất cả chư thần thiên tôn của cửu thiên, thập địa.
Ma Kiếm của Ma Đạo Tổ Sư rất thuần túy, ở giai đoạn cuối, ngay cả hình kiếm khí trong giai đoạn cuối cũng lược bỏ, sử dụng sức mạnh ban đầu của kiếm, kiếm khí phát ra cũng không hoàn toàn là ma kiếm, thậm chí kiếm khí của thần kiếm cũng không phải thần kiếm.
Lúc đầu tôi vẫn rất tò mò, Ma Đạo Tổ Sư từ đâu mà lĩnh ngộ được kiếm đạo thái cổ, sau khi rút kiếm Anh Hùng thì tôi mới biết rằng, cảm ngộ của Ma Đạo Tổ Sư đối với kiếm đạo thái cổ có lẽ đến từ thanh Anh Hùng Chi Kiếm trong tay tôi đây.
Nghĩ đến đây, tôi càng khâm phục thiên phú cực cao của ông ấy.
Chỉ từ một thanh kiếm gãy do Thiên Đạo bỏ rơi, mà có thể lĩnh ngộ được gần như hoàn hảo kiếm đạo thái cổ.
Kiếm đạo là vô tận, người duy nhất có thể hợp nhất tam đạo chỉ có Thiên Đạo.
Nhưng nếu Ma Đạo Tổ Sư không mất đi, tôi nghĩ ông ấy cũng có thể, từ phân thần hiện ra của ông ấy trong Đại Miếu, tôi đã cảm nhận được chân tướng của việc ông ấy bị Thiên Đạo truy sát.
Tổng cộng ông ấy đã để lại ba bức chân dung trong Nhân gian, mỗi bức chân dung đều chứa một phân thần còn sót lại.
Mỗi phân thần đều sở hữu trăm phần trăm chiến lực của bổn tôn ông ấy, đồng thời còn nắm giữ một loại kiếm đạo thái cổ.
Ma Đạo Tổ Sư lúc còn sống không làm được tam đạo hợp nhất, nhưng thuật nhất khí hóa tam thanh của ông ấy hoàn toàn có thể sánh ngang với thành tựu của Thiên Đạo.
Tôi không có ngộ tính siêu việt như Ma Đạo Tổ Sư, chỉ có thể dựa vào tư duy để dung hợp mọi cảm ngộ của mình, tìm ra phương pháp tu hành phù hợp với bản thân mình nhất.
Trước khi giác ngộ điều đó, tôi chỉ có thể dựa vào thanh Ma Kiếm Ngự Long Quyết để giết địch, dù sao thì sáu con rồng cùng nhau bùng phát chiến lực cũng thuộc cấp độ Thiên Tôn.
Trong lúc suy nghĩ miên man, tôi lờ mờ cảm nhận được, con đường đi đến Thiên Tôn của tôi so với người khác thì còn khó khăn hơn.
Đạo Thất Sát viên mãn sẽ chỉ giúp tôi trở thành Thiên Tôn, nếu như tôi có thể tranh thủ trước khi thành tựu Thiên Tôn, thức tỉnh ý nghĩa sâu sắc của thần kiếm lẫn quỷ kiếm từ Anh Hùng Chi Kiếm, có lẽ sẽ một bước thăng thiên!Nhưng nếu tôi muốn làm vậy, thì tôi phải cắn răng chịu kiên nhẫn, không được dễ dàng chứng Thiên Tôn.