Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 619 - Chương 619: Quay Lại Nhân Gian (1).

Chương 619: Quay Lại Nhân Gian (1).

Tôi đi về phía vương tọa hắc thạch, quay người lại ngồi xuống.

Mở rộng Thần Đình, thần niệm vừa chuyển động, Cờ Chiêu Hồn hóa thành một đạo ánh sáng màu đen nhập vào huyền quan của tôi.

Vương tọa hắc thạch, lạnh lẽo vô tình.

Ngồi lên đó, lòng tôi không chỉ không có một chút vui vẻ nào mà ngược lại còn trở nên nặng nề hơn.

Muốn ngồi ở vị trí mà không ai ngồi được thì phải chịu được những cảm giác mà không ai chịu được.

Hiện tại tôi đã ngồi lên vương tọa hắc thạch, từ giờ về sau vạn tộc ở Hồng Hoang đều do tôi bảo vệ.

Tôi không muốn trở thành chủ nhân của họ mà càng mong có thể làm người bảo vệ họ hơn.

Nhân gian đã không còn dấu vết của Hồng Hoang.

Ở đây, chính là dấu vết cuối cùng Hồng Hoang để lại trên thế giới này, ngôi “nhà” cuối cùng của họ.

Mà tôi, phải dùng thanh đoản kiếm Anh Hùng để bảo vệ ngôi nhà này.

Côn đã thừa nhận tôi là chủ nhân của Hồng Hoang, giao huyền quan của nó lại cho tôi.

Còn về việc bản thân nó đã đi đâu thì tôi không biết, tôi chỉ biết nếu như tôi có cơ hội đứng trước mặt Thiên Đạo, Côn sẽ xuất hiện liên thủ chiến đấu với tôi.

Sau khi mất đi sự bảo vệ của Côn, Quy Khư sẽ từ mắt biển nổi lên trên mặt nước, giống như đảo Kim Ngao - tổ đình của Ma Đạo năm đó nhưng lại càng an toàn hơn đảo Kim Ngao.

Đảo Kim Ngao lúc trước tuy rằng phòng thủ kiên cố, nhưng là dựa vào sự đồng tâm hiệp lực, ý chí vững như tường đồng vách sắc của ngàn vạn đệ tử Ma Đạo.

Nhưng mà Quy Khư không giống vậy, Quy Khư sẽ không mở ra với bên ngoài, vẫn là một thế giới huyền quan độc lập cách biệt với bên ngoài, muốn vào Quy Khư chỉ có thể vào từ cửa thế giới, bởi vì Quy Khư căn bản không ở nhân gian.

Cũng giống như Tuyết Vực Bí Cảnh ở Côn Lôn vậy, chỉ có dùng phương pháp đặc biệt ở một nơi đặc biệt mới có thể vào được.

Ở bên ngoài, căn bản không nhìn thấy sự tồn tại của Tuyết Vực Bí Cảnh.

Trừ phi có đại năng có thể phá tan kết giới hư không của Quy Khư, mới có thể khiến Quy Khư Dung hợp với thế giới bên ngoài, nếu không cả tam giới đều không thể thấy được Quy Khư.

Quy Khư là do huyền quan của Côn hóa thành, trong cả tam giới e rằng chẳng ai có thể phá kết giới của nó.

Bởi vì ý chí của thế giới Quy Khư do Côn hóa thành đã biến mất nên Quy Khư đã không còn cấm kỵ cường giả cấp bậc thiên tôn tiến vào.

Ma Đạo nếu như muốn bảo vệ sự an toàn của Quy Khư thì nhất định phải tự có người giữ cửa của mình.

Người giữ cửa mà Thiên Đạo để lại Quy Khư là Đế Tuấn, người giữ cửa của Ma Đạo là Hy Hòa.

Nhiệm vụ của Đế Tuấn là ngăn cản vạn tộc ở Hồng Hoang rời đi, còn Hy Hòa là để ngăn cản thế lực của tam giới xâm nhập Quy Khư.

Với năng lực của Hy Hòa, đương nhiên không cần phải luôn luôn canh giữ ở cửa thế giới, chỉ cần bản thân cô ấy ở lại Quy Khư, liền không có ai dám tự tiện xông vào.

Tôi ngồi trên vương tọa trầm tư một lúc lâu, cho đến khi bị lời nói của Tạ Lưu Vân kéo hồn về.

“Tạ Lan, hành trình ở Quy Khư đã kết thúc rồi, chúng tôi cũng nên rời đi rồi.

”“Hiện tại ngươi phải đi rồi sao?” Tôi hỏi.

“Thời đại Mạt Pháp đã sắp kết thúc, Nhân Đạo còn rất nhiều mặt cần phải chấn hưng, ta thân là người cầm cờ của Nhân Đạo, bắt buộc phải nhanh chóng trở lại nhân gian.

” Tạ Lưu Vân nói.

Điều kiện để thời đại Mạt Pháp kết thúc là khi nhân gian có người chứng được thiên tôn, chúng tôi đến Quy Khư bất quá cũng chỉ mới hai tháng, trong khoảng thời gian này ở nhân gian không thể nào có được một thiên tôn ra đời, dù sao dạng tuyệt thế thiên tài như Tạ Lưu Vân thì đến sau khi vào Quy Khư mới chứng được thiên tôn.

Người có hy vọng chứng được thiên tôn ở nhân gian nhất chính là Ám Ảnh Du Hiệp - Bắc Minh Tú của Ma Đạo tôi, nhưng mà ông ấy sẽ không chứng ngay bây giờ bởi vì chứng được thiên tôn rồi thì thời đại Mạt Pháp cũng sẽ kết thúc, đến lúc đó Ma Đạo sẽ bị vô số kẻ địch mạnh bao vây, không có đủ thực lực phản kháng.

Vì Ma Đạo, tôi không muốn để Tạ Lưu Vân rời đi.

Nếu như hắn rời khỏi Quy Khư, thời đại Mạt Pháp sẽ lập tức kết thúc, đến lúc đó sẽ không đảm bảo được sự an toàn của đệ tử Ma Đạo còn ở bên ngoài.

Tôi không trả lời Tạ Lưu Vân ngay, quay đầu nhìn Mộ Dung Nguyên Duệ, nói: “Mộ Dung tiên tử, Tiên Đạo cũng rời đi cùng Nhân Đạo sao?”Mộ Dung Nguyên Duệ nghĩ một lúc, nói: “Nếu như Nhân Đạo rời đi, Tiên Đạo chúng tôi đương nhiên sẽ không ở lại Quy Khư.

”“Bảy ngày, bảy ngày sau ta tự mình tiễn các người ra khỏi Quy Khư, thế nào?” tôi hỏi.

“Nếu như chúng ta không đợi được đến bảy ngày thì sao?” Tạ Lưu Vân hỏi.

“Các người nhất định có thể đợi được.

”“Tại sao?”

Bình Luận (0)
Comment