Đệ tử Ma Đạo, vạn thế thiên hồng.
Tôi tự mình siêu độ cho những đệ tử Ma Đạo đã tử trận, lấy cờ Chiêu Hồn bên trong huyền quan ra để tế.
Trận chiến này lệ khí quá nặng, đệ tử Ma Đạo sau khi chết đều bị hồn phi phách tán, không thấy vong hồn, chỉ còn tàn hồn, oán khí không tan biến đi mà ở lại nơi này.
Cờ Chiêu Hồn vừa ra khỏi huyền quan cắm xuống đất liền bay phần phật trong gió.
Oán khí của đệ tử Ma Đạo chết trận ở núi Tiểu Bạch mau chóng tiêu tán, chỉ còn lại những hình bóng của ý chí anh linh thuần túy, mơ hồ chui vào bên trong Cờ Chiêu Hồn.
Tôi nhìn thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc, nhưng họ đã không thể phản ứng lại với tôi nữa rồi.
Đợi đến sau khi tất cả bọn họ đều vào bên trong thế giới của cờ chiêu hồn thì mới có thể thức tỉnh thần thức khi còn sống, sau này sẽ mãi mãi ở lại Chân Không Chi Gia bên trong Cờ Chiêu Hồn.
“Họ đi đến đâu?” Lưu Phong Sương đỏ mắt hỏi tôi.
Đệ tử Vong hồn của Ma Đạo đã trực tiếp bị tận diệt, những anh linh này phần lớn là ý chí của chiến sĩ Thanh Khâu Hồ Tộc, nam thì anh tuấn nữ thì vũ mị.
Họ đã từng là phong cảnh ưu mỹ, đẹp đẽ nhất của Ma Đạo tôi, giờ đây cát về với cát bụi về với bụi.
“Cung Vô Danh - tổ đình của Ma Đạo.
” Tôi nói.
“Chúng ta còn có thể gặp lại họ không?” Lưu Phong Sương lại hỏi tôi.
“Có thể, nhưng ta mong cô vĩnh viễn đừng gặp lại họ.
”Muốn gặp lại họ chỉ có thể chết đi rồi vào Cờ Chiêu Hồn, mà đây là chuyện mà tôi không muốn thấy nhất.
Sau khi siêu độ xong, tôi lại thu Cờ Chiêu Hồn vào huyền quan, sau đó ở trước mộ của nhóm người Bạch Hà Sầu cáo biệt.
Đệ tử Ma Đạo hợp tán dưới núi Tiểu Bạch, dựng lên một tấm bia anh liệt.
Nhìn từng cái tên quen thuộc trên bia anh liệt, tất cả những người còn sống và tôi đều đứng đó trầm mặc không nói nên lời, toàn quân bi thương.
Bạch Hà Sầu đi rồi, Phượng Lăng Nguyệt đi rồi.
Con cháu dòng chính duy nhất của Hách Liên Thiên Tôn cũng đi rồi.
Lưu Phong Vũ đi rồi, tôi vẫn còn nhớ lúc ở chợ quỷ tôi đã gặp cậu ấy như thế nào, vẫn còn nhớ cảnh cậu ấy anh dũng giết địch trong mỗi một trận chiến của Ma Đạo.
Chiến tướng của Ma Đạo, đã ra đi rất nhiều.
Đệ tử Ma Đạo chỉ còn lại ba ngàn bảy trăm người, trong đó có ba ngàn sáu trăm là đệ tử vong hồn, đệ tử âm nhân với đệ tử Thanh Khâu Hồ Tộc cộng lại còn không đến trăm người.
Nếu như tôi đến chậm thêm chút nữa thôi, kết quả cuối cùng chính là toàn quân bị diệt.
Thời gian mà tôi hứa với hai đạo Nhân, Tiên là bảy ngày, hiện tại đã qua ba ngày.
Không thể trì hoãn thêm nữa, sau khi chủ trì nghi thức tế lễ xong tôi liền dẫn đệ tử Ma Đạo vượt biển tiến về Quy Khư.
Bắc Minh Tú thu hơn ba ngàn sáu trăm đệ tử vong hồn vào bên trong Long Hồn Hạo Kỳ, những đệ tử còn lại thì trước tiên theo tôi đi đến Đông Hải, sau đó đốn gỗ đóng thuyền mượn nhờ gió của Phong Thập Bát để di chuyển trên biển.
Sau khi đã đi được một ngày, hội họp với hai đại chí cường thiên tôn của Ma Đạo trên không của biển cả vô tận, cùng tiến vào Quy Khư.
Tính toán một chút thời gian thì vẫn còn hai ngày nữa, tranh thủ đi cả ngày lẫn đêm thì có thể vừa vặn tiến vào Quy Khư trước thời hạn bảy ngày.
Tôi đứng ở đầu thuyền nhìn lại nhân gian, trong lòng còn rất nhiều nỗi lo lắng không buông xuống được.
Tôi nhớ đến ba mẹ của tôi, nhớ đến anh trai, chị dâu, cháu trai, còn có tiểu anh linh được tôi đặt tên là Tạ Uẩn.
Lần này sau khi vào Quy Khư, không biết ngày tháng năm nào mới trở ra.
Sau khi thời đại Mạt Pháp kết thúc, không biết nhân gian sẽ xuất hiện biến cố kinh thiên động địa gì nữa.
Khi thời đại Mạt Pháp kết thúc cũng chính là lúc bắt đầu cuộc chiến loạn của tam giới.
Tuy nói rằng hai đạo Nhân, Tiên mới là nhân vật chính của trận chiến này nhưng chiến cục chắc chắn sẽ không chỉ giới hạn bên trong Đạo Môn, tam giới đều sẽ bị liên lụy, kéo vào và trận chiến phong thần sẽ lần nữa bắt đầu.
Âm Ti vẫn luôn dán chặt mắt vào nhân gian, ý đồ đem tất cả chúng sinh trong lục đạo kéo hết vào bên trong luân hồi.
Thế lực của Âm Ti hiện tại đã vượt xa ba ngàn năm trước, họ sẽ càng chủ động tham gia trận chiến ở nhân gian hơn.
Chư thần xuất thế, thần ma loạn vũ, đại địa cửu châu chắc chắn sẽ lại nổi lên một lần sóng to gió lớn.
Không thể nghi ngờ, tam giới lại bước vào thời đại mà anh hùng lớp lớp xuất hiện, nhất tướng công thành vạn cốt khô, cũng không biết phải tử thương bao nhiêu người, liên lụy đến bao nhiêu bách tính vô tội.
Giết chóc là nguồn gốc của tội lỗi, trận chiến phong thần sẽ không tùy tiện liên lụy đến tính mạng của người phàm, chiến trường phần lớn đều sẽ tiến hành ở cổ địa, bí cảnh huyền quan, thế giới bên ngoài, nhưng mà nhân gian nhất định sẽ chịu ảnh hưởng lớn, còn về việc ảnh hưởng lớn bao nhiêu thì không ai có thể đoán trước được.
Ảnh hưởng lớn nhất chính là diệt thế!Giống như Hồng Hoang thời thượng cổ, sau khi Thủy Thần Cung Công chiến đấu với vạn tộc liền dẫn phát ra Đại Hồng Thủy diệt thế.
Đây không phải là không có khả năng, Thiên Đạo muốn chấm dứt bàn cờ này, chúng sinh đều phải vì vậy mà trả giá.
Trên thuyền, tôi giới thiệu đơn giản về tình huống ở thế giới Quy Khư với đệ tử Ma Đạo.
Mọi người nghe đến không ngừng thổn thức, cảm thán một hồi lâu.