Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 638 - Chương 638: Nửa Khắc An Yên (2).

Chương 638: Nửa Khắc An Yên (2).

Còn về bản thân Côn, sau khi trao Quy Khư cho Ma Đạo, bổn tôn đã trốn vào trong Minh Hải, không tham gia vào cuộc tranh đấu của Tam giới, mục tiêu của nó chỉ có Thiên Đạo.

Trong sự hỗn loạn của Tam giới, Ma Đạo trốn vào một góc, hưởng thụ sự an yên trong khoảng thời gian ngắn.

Thiên Đạo lấy vận mệnh làm bàn cờ, lấy vạn vật làm con cờ, bắt đầu trận chiến tam đạo, tái diễn trận chiến phong thần.

Ma Đạo có thể trốn một hồi, không thể trốn được cả đời.

Bởi vì Ma Đạo cũng cần phải truyền đạo.

Sơ tâm ban đầu của Ma Đạo Tổ Sư, là muốn chúng sinh bình đẳng, hữu giáo vô loài.

Giáo lý là cốt lõi của Ma Đạo, chúng tôi có thể nhu nhược và trốn tránh tạm thời, nhưng không thể mãi mãi trốn trong Quy Khư được, nếu không, tôi cũng sẽ không còn mặt mũi nào để kế thừa truyền thừa của ông ấy và trở thành Ma Đạo Tổ Sư của hôm nay.

Huống chi, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Thiên Đạo cũng không cho phép Ma Đạo cứ quan sát ngoài cuộc mãi như vậy được.

Cửu U Nữ Đế từng nói, nếu như Thiên Đạo không xuất thế, là bởi vì ông ta không muốn, không phải ông ta không thể.

Một khi xuất thế, chỉ dựa vào một mình Quy Khư thì không thể bảo vệ Ma Đạo được.

Muốn tiếp tục tồn tại, Ma Đạo phải có thực lực nghịch thiên cải mệnh, mà sức mạnh chỉ có thể được cải thiện và tôi luyện trong những trận chiến không hồi kết.

Vậy nên, sự bình yên của chúng tôi chỉ là tạm thời, mà chính vì thế nên nó càng quý giá hơn.

Sau khi Cửu Thiên Phong chủ, Phong Thập Bát đến Quy Khư, điều đầu tiên tôi làm là phong thần cho ngài ấy.

Giống với A Lê, ngài ấy ngưng tụ ra Thái Cổ Phong Ma, nhưng không có thần vị tương ứng.

Thái Cổ Phong Thần, thần vị không hề dưới Thiên Đạo, thần vị này trong tam giới không ai dám phong, chỉ có Ma Đạo Tổ Sư mới dám nghịch thiên mà thôi.

Sau khi có được thần vị của Thái Cổ Phong Thần, Phong Thập Bát chính thức thoát ly với hệ thống tu luyện của Đạo môn, điều này cũng đánh dấu rằng Ma Đạo của tôi đã có được chiến lực của một Đạo Tổ khác.

Cho đến nay, Ma Đạo tôi với lực chiến cao cấp không có trong hệ thống tu luyện của Đạo môn đã sở hữu được sáu người, lần lượt là: Thái Cổ Tử Thần Minh Giới Thùy Họa, Huyễn Ma Kiêm Hà, Thái Cổ Phong Thần Phong Thập Bát, Thái Cổ Nguyệt Ma A Lê, Nguyên Phượng Hi Hòa, Tổ Long Ngạo Phong.

Thùy Họa vốn tu hành đạo Phá Quân, nhưng sau lần niết bàn thứ năm, đạo Phá Quân bị ý nghĩa thâm sâu của Tử Thần nuốt chửng, từ đó rời bỏ hệ thống tu luyện Đạo môn.

Nói đến đây tôi không thể không nói đến sự khác biệt giữa cái gọi là tu luyện của Đạo môn và thần linh Thái Cổ.

Sức mạnh của thần linh Thái Cổ cùng tam đại thần thú hỗn độn được sinh ra từ chính trong sự hỗn độn, mà đại đạo trong Đạo môn là một hệ thống tu hành hoàn toàn mới được tạo ra bởi Thiên Đạo bằng cách hấp thụ sức mạnh vốn có của sự hỗn độn.

Hai thứ đến từ cùng một nguồn, điểm khác biệt là nguồn gốc của hỗn độn thuộc về sinh thái nguyên thủy, trời sinh uy mãnh, nhưng không phải ai cũng có thể hiểu được.

Mà đại đạo là sự hỗn độn đã được hệ thống hóa, với sự trợ giúp của hệ thống tu hành Đạo môn, nhiều người tu hành có thể đánh thức được sự kiểm soát sức mạnh từ nguồn hỗn độn.

Sau khi tu luyện và hóa thân thành Đạo, thì có thể đến hư không của vũ trụ để trải nghiệm nguồn hỗn độn thuần khiết hơn.

Đại đạo có nhiều loại, có mạnh có yếu, hỗn độn chi lực cũng có rất nhiều thuộc tính.

Ví dụ: Hàn Băng, Hỏa Diễm, Tử Vong, Ôn Dịch, Bão Phong, Hắc Ám, Quang Minh.

Cái gọi là trốn thoát thực ra đề cập đến sự trải nghiệm nguyên thủy ban đầu của sự hỗn độn trong hư không vũ trụ.

Khi tu luyện kết thúc, thì vẫn phải trở về nguyên gốc của hỗn độn, Thùy Họa bọn họ chẳng qua là sớm sở hữu được một phần sức mạnh hỗn độn mà thôi.

Từ điểm này mà nói, thì Thiên Đạo đã góp phần khám phá nguồn gốc của hỗn độn trong vũ trụ, bởi nếu không có Thiên Đạo, chúng sinh khó có thể chạm tới sức mạnh của nguồn gốc hỗn độn.

Tuy nhiên, việc giải phóng sức mạnh cũng không hẳn là chuyện tốt.

Trận chiến của tam đại thần thú hỗn độn gần như làm sụp đổ toàn bộ Nhân gian.

Mà trận chiến phong thần lần này, bất kể quy mô tham gia hay sức chiến đấu đỉnh cao cũng đều vượt xa ba nghìn năm trước.

Có lẽ khi bàn cờ kết thúc, Nhân gian cũng đồng thời bị hủy diệt, tất cả sinh linh sẽ trở thành vật bồi táng vào thời khắc đó.

Sau khi nước lũ ở núi Bất Chu rút đi, Ma Đạo thi công trên núi, kiến lập tổ đình Ma Đạo, không còn dùng tên cũ là cung Vô Danh nữa, thánh nhân vô danh, tôi không muốn có kết thúc giống như Ma Đạo Tổ Sư.

Tên mới là thần điện Quy Khư, tôi hy vọng rằng trong tương lai, Ma Đạo cũng như khi Quy Khư xuất thế vậy, kéo Thiên Đạo vào kiếp số, thực hiện sự chúng sinh bình đẳng thật sự.

Sau khi thần điện Quy Khư được thành lập, Ma Đạo bắt đầu chính thức thuyết giảng ở Quy Khư và giáo hóa tất cả chúng sinh.

Số lượng đệ tử Ma Đạo cũng bắt đầu tăng lên đáng kể, hung thú trên núi Lưu Ba trở thành địa điểm thí luyện cho đệ tử Ma Đạo, còn Bắc Minh Hải trở thành nơi tu hành của các đệ tử vong hồn.

Dưới sự hướng dẫn của Hi Hòa, Lưu Phong Sương bắt đầu thành lập quân đoàn Yêu tộc, thu nhận các đệ tử Yêu tộc hồng hoang, bao gồm cả đại yêu thượng cổ đã khai mở ý thức, một lòng hướng đạo trong núi Lưu Ba.

Bắc Minh Tú tiếp nhận biển Bắc Minh của Thùy Họa làm cứ địa, tiếp tục tăng cường đại quân vong hồn.

Các hải thú đã chết ở biển Bắc Minh sẽ trở thành lực lượng chính trong đại quân vong hồn.

Sau khi Hiên Viên Đế, Bạch Đế và Xích Đế chiến tử, đại bộ phận Nhân tộc hồng hoang đều quy về quyền quản lý của Ma Đạo, Ma Đạo từ bỏ tranh chấp, đối với Nhân tộc cũng không có yêu cầu gì, bất kể họ có muốn gia nhập Ma Đạo hay không, họ vẫn được quyền coi Quy Khư là quê hương của mình.

Chỉ là phải tuân thủ giáo lý Ma Đạo mà làm theo.

Có một số việc không thể giải quyết trong một sớm một chiều được, cái gọi là Mạn Đạo Hùng Quan Chân Như Thiết chính là như vậy.

Sau khi Ma Đạo ổn định ở Quy Khư, đồng thời khi giác ngộ và tu hành, mặt tình nghĩa, yêu thương của các đệ tử Ma Đạo cũng bắt đầu thể hiện ra ngoài.

Tôi ở giữa núi Bất Chu, giữa màn sương khói, dùng kiếm Anh Hùng mở ra một động phủ tu hành.

Đó không chỉ là nơi tu hành của tôi mà còn là phòng tân hôn của tôi với Thùy Họa.

Vợ chồng mười năm, ở cùng phòng cũng một vài lần, chỉ coi Ma Đạo như là nhà.

Mà đêm nay chính là đêm tân hôn động phòng thực sự giữa Thùy Họa và tôi.

Bình Luận (0)
Comment