Trong lúc đang nói chuyện với cha tôi thì anh chị dâu cũng đến, còn có cháu trai Tạ Ngọc của tôi, đứa bé năm xưa cũng đã trưởng thành rồi.
Khí khái bừng bừng, so với hai anh em tôi năm đó đẹp trai hơn nhiều.
Trong tay mỗi người đều cầm theo một chiếc hộp, bên trong để đầy đồ ăn và bánh ngọt.
Đêm nay là đêm trung thu, chị dâu đã nấu sẵn đồ ăn rồi đem đến nhà cha mẹ tôi cùng nhau ăn cơm đoàn viên.
Hai anh em gặp mặt, yên lặng mà ôm nhau.
Tôi vẫn có bộ dáng trước kia, nhưng anh tôi thì đã đến độ tuổi trung niên mập lên, nói là anh em nhưng nhìn thì lại như cha con.
Bởi vì cúng bái bức tranh mà Tạ Uẩn vẽ nên anh và chị dâu nhìn thấy dung nhan tử thần của Thùy Họa cũng không hề kinh ngạc.
Cháu trai Tạ Ngọc của tôi nhìn Thùy Họa, thần sắc có chút kích động.
“Tạ Ngọc, còn không mau gọi thẩm thẩm, ngơ ra làm cái gì đấy?” Chị dâu tôi nói.
“Đệ tử Ma Đạo Tạ Ngọc, bái kiến Lâm tướng quân.
” Tạ Ngọc trịnh trọng hành lễ vãn bối nói.
Chẳng ai ngờ nó sẽ nói như vậy, Thùy Họa cũng hơi bất ngờ, không biết nên đáp lại nó thế nào.
Trong lúc chúng tôi đang ngây ra thì Tạ Ngọc lại đi đến trước mặt tôi, thần sắc trịnh trọng nói: “Đệ tử Ma Đạo Tạ Ngọc, bái kiến Đạo Tổ.
”“Ai thu nhận con vào Ma Đạo?” Tôi hỏi.
“Ma Đạo Đệ Tử, Vạn Thế Thiên Hồng.
Tạ Uẩn nói, chỉ cần ghi nhớ câu này không lúc nào quên liền xem như là đệ tử Ma Đạo.
” Tạ Ngọc vô cùng nghiêm túc nói.
“Câu này không thể tùy tiện nói, con có biết sức nặng của nó không?”“Ừm, con đương nhiên biết.
Trận chiến Dã tiên, trận chiến Âm sơn, trận chiến núi Tiểu Bạch, tất cả các trận chiến của Ma Đạo con đều biết, con còn biết đệ tử Ma Đạo cho dù chết trận cũng sẽ không bị tận diệt hoàn toàn, ý chí anh linh của họ sẽ được Đạo Tổ thu vào bên trong cờ Chiêu Hồn.
”“Ai nói cho con biết?”“Tạ Uẩn.
”“Vậy hiện tại nó đi đâu rồi?” Tôi lại hỏi.
“Khoa linh dị.
Ba năm trước, cậu ấy nhận được lời mời của khoa linh dị, gia nhập khoa linh dị.
” Tạ Ngọc nói ra một đáp án mà tôi không nghĩ đến.
Người nhà đoàn tụ, nâng ly chúc mừng.
Sau khi hỏi thăm ý định của tôi, biết được tôi tạm thời sẽ không rời đi, cha mẹ càng vui hơn, tâm trạng tốt lên nhiều.
Nói trong nhà vẫn luôn chừa một gian phòng cho tôi, chăn gối đều là mới, cách mấy ngày sẽ mang ra phơi nắng.
Sức khỏe của cha mẹ không có vấn đề, chỉ là thọ nguyên của họ đã đến cực hạn, đây là chuyện không thể nào thay đổi được.
Dù sao cũng đã lớn tuổi rồi, ngồi nói chuyện với chúng tôi một lát cha tôi liền buồn ngủ, lúc ngủ đầu gục xuống, ngáy to.
Mẹ dìu ông ấy vào phòng, sau đó ra ngồi nói chuyện với Thùy Họa.
Trông thấy mẹ tôi cứ đôi lúc lại nhìn vào ngọn lửa trong mắt cô ấy, Thùy Họa liền nắm lấy tay mẹ áp vào má cô ấy, để mẹ tôi cảm nhận được ngọn lửa đó không hề có độ ấm.
Mẹ tôi cười ha ha, nói: “Mẹ trước đó còn lo, nó có làm con bỏng không đó, thì ra ngọn lửa này không nóng mà lại lạnh.
”Nghe mẹ nói vậy, chị dâu tôi cũng đi lên, cảm nhận nhiệt độ của ngọn lửa xanh lam trong mắt Thùy Họa.
Tử Thần lạnh lùng trầm tĩnh, chưa từng thân cận với người khác đến vậy.
Nhưng tôi lại không thấy chút khó chịu nào trên mặt Thùy Họa, có thì chỉ là ôn nhu, hiền hòa.
Giống như lời cô ấy nói vậy, cho dù cô ấy có thân phận gì, thì sẽ luôn luôn nhớ kỹ cô ấy vẫn là con dâu Tạ gia.
Người nhà gặp lại có chuyện nói mãi không hết, chúng tôi không nỡ để mẹ mệt mỏi, cùng nhau giục bà ấy mau mau đi nghỉ ngơi.
Sau đó, tôi cùng anh trai trò chuyện về cuộc sống đang thay đổi, bàn về đủ loại biến cố xảy ra sau khi thời đại Mạt Pháp kết thúc.
Sự kiện linh dị xuất hiện tầng tầng lớp lớp, hương khói ở nhân gian càng ngày càng nồng đậm, trên mạng và ngoài đời cũng không còn cấm kỵ thuyết quỷ thần nữa.
Không chỉ anh tôi chú ý đến những thứ này mà Tạ Ngọc còn hiểu nhiều hơn cha nó.
Đến việc hiện tại hai đạo Nhân, Tiên đang chiến ở đâu nó cũng biết được một hai, còn về nguồn gốc của tin tức, không ngoài dự đoán, toàn bộ đều do Tạ Uẩn nói cho nó.
Tạ Uẩn tuy rằng đã rời đi ba năm, nhưng vẫn luôn giữ liên hệ cố định với cháu trai tôi.
Thằng nhóc này không giống cha nó, năm đó tôi hỏi anh trai tôi có muốn học đạo tu hành hay không, anh tôi nói chỉ muốn làm một người bình thường.
Tạ Ngọc thì lại quyết tâm muốn làm đệ tử của Ma Đạo tôi, từ lúc gặp mặt đến giờ một tiếng chú cũng không chịu gọi, mở miệng khép miệng đều là Đạo Tổ, khiến tôi vô cùng cạn lời.
Nói đến khuya thì anh chị dâu dẫn Tạ Ngọc rời đi, hẹn ngày mai gặp lại.
Tôi và Thùy Họa đóng cửa nhà lại, quay vào căn phòng mà cha mẹ vẫn luôn giữ cho chúng tôi.
Thùy Họa lưu loát trải chăn gối ra, đợi cô ấy sắp xếp xong, tôi từ phía sau ôm lấy cơ thể mềm mại của cô ấy.
Cô ấy không trốn tránh như lúc trước, mà chủ động cởi áo cho tôi.
Vẫn lạnh lẽo như cũ, nhưng sự dịu dàng cũng còn đó không mất đi.