Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 690 - Chương 690: Huyết Chiến Trần Dương (2).

Chương 690: Huyết Chiến Trần Dương (2).

Nhưng mà, tác động tinh thần từ kẻ mạnh hơn hoàn toàn áp đảo chúng tôi, Trần Dương có thể nhẹ nhàng nhìn thấu những điểm tấn công trọng điểm của chúng tôi.

Luyện thành ý chí Vọng Thiên Hống, thân thể đạo tổ của Trần Dương càng sở hữu sức phòng ngự vững chắc.

Chiến đấu đến tận bây giờ, ông ta vẫn không hề mất một cọng tóc, mà chúng tôi sớm đã tàn tạ sức cùng lực kiệt.

May thay, bạo phong lĩnh vực của Phong Thập Bát, vết thương của chúng tôi có thể nhanh chóng chữa trị nhờ Đông Phong Sinh.

Đối địch với Trần Dương, tôi không sử dụng Ngự Long Quyết, chỉ đem toàn bộ kiếm khí lưu hình quét qua người Trần Dương, đồng thời bản thân tôi vẫn luôn thử dùng kiếm Anh Hùng chém đứt kiếm trong tay Trần Dương.

Bắc Minh Tú và tôi đều cùng nhau làm việc đó, dùng kiếm khí lưu hình điên cuồng công kích bổn tôn Trần Dương.

A Lê liên tục bắn tên như mưa, không ngừng dù chỉ một khắc.

Thế nhưng tôi không có cách nào khóa chặt khí cơ của Trần Dương, tất cả mọi công kích dường như đều là vô ích.

Đây là một trận đấu khiến người khác chìm sâu vào tuyệt vọng, còn khó khăn gấp trăm lần so với lúc mọi người cùng nhau chiến đấu với Đế Tuấn.

Lúc chiến đấu với Đế Tuấn, chúng tôi có đạo chiến thần của Mộ Dung Nguyên Duệ, có thể khóa chặt khí cơ của Đế Tuấn, nhưng mà bây giờ căn bản không thể kiềm chân Trần Dương.

Một tiếng nổ vang vọng, tiếng va chạm của kim loại.

Chiến giáp truyền thuyết về người bất tử bị Trần Dương chém đứt một mảnh.

Một mảnh, rồi sẽ có hai mảnh.

Đối diện với thủ đoạn tàn nhẫn quỷ quyệt của Trần Dương, lại thêm Quỷ kiếm lưu hình bí ẩn khó lường, chiến giáp truyền thuyết về người bất tử của Thùy Họa bị hư hại càng lúc càng nhiều.

Rồi nghe một tiếng nổ vang trời.

Hộ tâm kính của chiến giáp truyền thuyết về người bất tử bị vỡ vụn, toàn bộ pháp trận của bộ chiến giáp đều mất khống chế.

Sắc mặt Thùy Họa trắng bệch, thân mình đột nhiên run rẩy, khóe miệng chảy ra một dòng máu đỏ tươi.

Ngạo Phong vội vã đổi vị trí, vừa mới đến gần đã hét lên một tiếng thống khổ, vảy rồng bị róc ra bay tứ tung.

Kiếm của Trần Dương, mỗi một kiếm đều sở hữu sát cơ hủy diệt đáng sợ.

Cho dù đạo thể thiên tôn cũng khó chống đỡ, nếu như không phải Ngạo Phong có thân thể Tổ Long cứng cáp bất phàm, một kiếm này đã trực tiếp khiến thần hồn của cậu ấy trọng thương.

Hộ tâm kính đã vỡ vụn, chiến giáp truyền thuyết về người bất tử trở nên yếu ớt mỏng manh, mất đi năng lực phòng thủ.

Thùy Họa hiện giờ chỉ đành dựa vào thân thể bất tử của Tử Thần, miễn cưỡng chống đỡ đừng đợt chém giết tàn bạo từ kiếm khí lưu hình của Trần Dương, và thanh Tử Linh Hắc Kiếm đẳng cấp thần binh trong tay ông ta.

Nơi xa tận trời cao, hồn năng ít ỏi, hồn năng trên chiến trường không thể truyền đến đây.

Thân thể bất tử của Thùy Họa nhanh chóng vỡ tan thành từng mảnh, chi chít trăm lỗ thủng.

Thấy vậy, Trần Dương đột nhiên gầm lên một tiếng, như một con dã thú Hồng Hoang xa xưa đang phẫn nộ.

Tiếng gầm Vọng Thiên Hống, sinh ra công kích sóng âm thanh dữ dội, trong giây lát khiến Thùy Họa mất đi tri giác.

Dự cảm không lành ập tới, tôi lập tức liều mình sử dụng cường công.

Đáng tiếc, vẫn muộn một bước, Trần Dương đã đâm một kiếm vào lồng ngực Thùy Họa.

Thùy Họa chịu một kích chí mạng, phun ra ngụm máu tươi, sau đó dùng hai tay giữ chặt Tử Linh Hắc Kiếm của Trần Dương.

Trần Dương cười lạnh một tiếng, không có ý kháng cự, ngược lại kích hoạt kiếm khí, phá hủy toàn bộ kinh mạch khí quan thậm chí thức thần trong cơ thể Thùy Họa.

Lúc ông ta ra tay giết người, chính là thời khắc tốt nhất để chúng tôi khóa chặt khí cơ của ông ta.

Tuy chỉ có mấy giây ngắn ngủi, vẫn được chúng tôi tận dụng triệt để.

A Lê bắn mũi tên trúng vai Trần Dương, Bắc Minh Tú chém một nhát vào eo Trần Dương.

Tôi không tấn công bổn tôn Trần Dương, mà dùng kiếm Anh Hùng chém vào Tử Linh Hắc Kiếm của ông ta.

Không có gì mà kiếm Anh Hùng không chém đứt được, bất luận tu vi Trần Dương cao thâm đến mấy, Tử Linh Hắc Kiếm cũng không chống đỡ nổi nhát chém sắc bén của kiếm Anh Hùng, kiếm gãy làm đôi.

Tử Linh Hắc kiếm bị chém gãy, thân thể tàn tạ của Thùy Họa cũng rơi từ không trung xuống.

Cô ấy không còn một chút sinh cơ nào.

Tuy rằng tôi vô cùng đau lòng, nhưng không hề dao động nhìn sang một cái.

Tử Thần sẽ không chết, Thùy Họa vẫn còn có thể niết bàn.

Mũi tên của A Lê tuy đã bắn trúng mục tiêu, nhưng vẫn chưa thể khiến Trần Dương thọ thương, Quỷ kiếm của Bắc Minh Tú cũng vậy.

Ý chí Vọng Thiên Hống mạnh mẽ kết hợp lực phòng ngự quá vững chắc, Trần Dương tựa như ngọn núi Thái Âm sừng sững đứng hiên ngang bất động vậy.

Không còn tấm khiên bảo vệ chúng tôi của Thùy Họa, chúng tôi bắt đầu phải hứng chịu từng đợt công kích tàn độc của Trần Dương.

Điều may mắn là, sau khi Tử Linh Hắc Kiếm của Trần Dương gãy, sức tấn công của ông ta đã suy yếu đáng kể.

Mới giúp chúng tôi miễn cưỡng giữ vững bước chân, cho dù như vậy mọi đòn đánh của chúng tôi đều là tốn công vô ích.

Ngạo Phong dũng cảm đối kháng trực diện, vảy rồng nát ra từng mảnh nhỏ, máu rồng bay tung tóe.

Cậu ấy không gào thét than khóc một tiếng, mà âm thần nhẫn nhịn, liều mạng chặn đòn tấn công đáng sợ của Trần Dương giúp chúng tôi, đồng thời cố gắng lợi dụng thân rồng khổng lồ giam cầm cơ thể Trần Dương.

Đối diện với sự truy đuổi sát sao quyết liệt của Ngạo Phong, Trần Dương càng đánh càng nổi điên, muốn hạ đòn chí mạng với cậu ấy.

Thùy Họa hiện giờ đã bị ông ta giết chết, chỉ cần loại bỏ Ngạo Phong, những kẻ còn sót lại như chúng tôi chỉ như cá nằm trên thớt mặc ông ta xử lý.

Trần Dương không tiếp tục tấn công chúng tôi, sát cơ khóa chặt trên người Ngạo Phong.

Quỷ kiếm liên tiếp chém loạn xạ, bao hàm từng đợt kiếm khí lưu hình của khí tức Tử Linh lần lượt đánh vào thân thể của Ngạo Phong.

Kiếm khí lưu hình nhiều vô số kể, hoàn toàn vượt xa cực hạn mà thân thể Tổ Long của Ngạo Phong có thể chống đỡ được.

Nỗi đau tận xương tủy, không cách nào kìm nén.

Ngạo Phong hét lên một tiếng gầm thống khổ, tiếp đó, toàn bộ vảy rồng trong chớp mắt cháy rụi, máu rồng, thịt rồng, gân rồng, xương rồng, từ từ mỗi tấc trên da thịt đều vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.

Bi kịch thê thảm của Ngạo Phong, khiến A Lê phẫn nộ mà điên cuồng tấn công.

Cũng giúp mũi tên của cô bé đột phá đến đẳng cấp mạnh nhất từ khi phong thần đến nay, Vãn Nguyệt Chi Nộ!Một mũi tên bắn xuyên qua cánh tay cầm kiếm của Trần Dương!Thân thể của Trần Dương đờ đẫn, từ bỏ truy sát long hồn, để mặc cho long hồn và long châu dung hợp, được A Lê nắm chặt trong lòng bàn tay.

Cùng lúc đó, tôi và Bắc Minh Tú một trái một phải đồng thời cầm kiếm đâm vào thắt lưng Trần Dương, bắt đầu liều mạng phóng thích kiếm khí.

Trận chiến đến thời điểm này, đây là lần đầu tiên chúng tôi đánh trọng thương Trần Dương.

Trần Dương lại gào lên một tiếng gầm Vọng Thiên Hống, thần niệm uy áp bùng nổ trên diện rộng, thổi bay tôi và Bắc Minh Tú ra xa.

“Thật không thể tưởng tượng được, các ngươi vậy mà lại đánh ta bị thương, nhưng chẳng qua cũng chỉ đến thế mà thôi!”Nói xong, một luồng khí đen xì bắt đầu tràn ra từ người Trần Dương, khí đen chữa trị miệng vết thương hở của ông ta, chỉ trong chớp mắt, toàn bộ thương thế của ông ta đã hồi phục như ban đầu.

Tiếp đó ông ta nhào đến giết chúng tôi.

Không còn sự bảo vệ của Thùy Họa và Ngạo Phong, tôi và Bắc Minh Tú chỉ đành cố sức dùng cường công thay thế cho phòng ngự.

Nhưng vì số lượng thành viên đã mất đi khá nhiều, không còn ai phân tán uy áp tinh thần của kẻ thượng vị từ trên người Trần Dương, đòn đánh của chúng tôi chỉ càng thêm phí công phí sức.

Gào!Trần Dương nhắm chuẩn Bắc Minh Tú gào lên một tiếng Vọng Thiên Hống, rồi đâm thẳng một kiếm chí mạng tấn công Bắc Minh Tú.

Vừa đâm Bắc Minh Tú, đồng thời một cánh tay khác của Trần Dương tạo hình kiếm chỉ, dẫn toàn bộ kiếm khí lưu hình ầm ầm quét qua chỗ tôi.

Trong chốc lát, tôi và Bắc Minh Tú đều bất ngờ gặp phải đại nạn nguy hiểm đến tính mạng!

Bình Luận (0)
Comment