Không chỉ mình Ngạo Phong như vậy, một đám thiên tôn của Ma Đạo tôi cũng vậy.
So với nhân gian thì, Quy Khư dù sao cũng là một thế giới nhỏ.
Cơ duyên có nhiều đến đâu cũng có hạn, chỉ có linh khí là cuồn cuộn vô cùng vô tận.
So sánh với Ma Đạo khổ luyện ngày đêm, luyện binh huấn mã, cực khổ tu hành thì thời gian Thùy Họa ở Quy Khư lại sống rất nhẹ nhàng như ý.
Cô ấy không tu hành, cũng không hỏi chuyện Ma Đạo.
Theo Tuyết Dương học luyện đan chế dược, rất nhanh liền xuất môn, quay về cả người đầy mùi thuốc mùi thảo mộc, không còn thấy một chút hào quang của tướng Phá Quân nào trên người cô ấy nữa.
Không còn hào quang, cũng không còn cái loại tử ý lạnh lùng trước kia.
Lúc mỉm cười lương thiện, dường như ai cũng có thể bắt nạt, chỉ duy nhất đối với Kiêm Hà vẫn mang vài phần cảnh giác.
Sau khi cô ấy mất trí thì càng trân trọng tình cảm của tôi và cô ấy hơn.
Ma Đạo đã không còn tồn tại nữa, tôi trở thành ràng buộc duy nhất của cô ấy.
Quan trọng nhất là, Thùy Họa căn bản không nhớ quan hệ của tôi với Kiêm Hà.
Bởi vì như vậy, chúng tôi chẳng ai nỡ để cô ấy đau lòng.
“Cố ý, cô ấy nhất định là cố ý!”Kiêm Hà thường xuyên vì không được thỏa mãn dục vọng mà oán niệm, tôi chỉ có thể đáp lại bằng im lặng.
Đáng thương cho Kiêm Hà vẫn đối với tôi tình thâm như trước, mới có được danh phận chưa được mấy năm, lại bị Thùy Họa đánh về trạng thái ban đầu.
Thùy Họa không chịu thức tỉnh, gánh nặng thuộc về cô ấy cũng chỉ có thể đè lên trên người thống soái tam quân.
Trong đó Kiêm Hà có áp lực lớn nhất, bởi vì cô ấy là thống soái của nhân tộc, mà đại quân nhân tộc của Ma Đạo lại có số lượng nhiều nhất, cô ấy phải trở thành hồn quân của Ma Đạo.
Sau khi quyết định phải làm hồn quân, cách Kiêm Hà hành sự tác phong ngày càng giống Thùy Họa năm đó.
Không còn mặc đạo bào màu đen rộng thùng thình nữa, mà đổi thành khải giáp, thúc phát quan, giày chiến đạp vân.
Anh tư táp sảng, so với Lưu Phong Sương còn cái phong phạm của đại tướng hơn.
Sau khi triệu hoán mười hai huyễn ảnh kính tượng ra chính là mười hai nữ tướng quân.
Chỉ là cô ấy không học được sự túc sát lạnh lùng của Thùy Họa, mặc một thân nhung trang, ánh mắt lưu chuyển vẫn rung động lòng người như cũ.
Muốn làm hồn quân nhất định phải mạnh mẽ áp đảo tam quân.
Đáng tiếc là, Kiêm Hà ở Quy Khư hầu như không có cơ duyên, có thể tăng chiến lực lên đến cảnh giới chí cường thiên tôn hoàn toàn là do dựa vào ma luyện cảm ngộ sau những trận chiến sinh tử.
Thật ra huyết mạch của Huyễn Ma ở tam giới đều không có cơ duyên, Ma là cấm kỵ trong cửu thiên thập địa này.
Nếu như không phải Kiêm Hà có đạo tâm, thì cho dù là Ma Đạo tôi cũng rất khó để chứa cô ấy.
A Lê có thần cách của Thái Cổ Nguyệt Ma, Phong Thập Bát có thần cách của Thái Cổ Phong Ma, Thùy Họa có thần cách của Tử Thần Thái Cổ Minh Giới, chỉ có Kiêm Hà không có thần cách.
Cái gọi là Nguyệt Ma Phong Ma đều là danh xưng ô uế mà hậu thế đặt, họ vốn chính là thần minh của Thái Cổ Thần Giới, Phong Thần và Nguyệt Thần.
Nhưng mà Huyễn Ma của Kiêm Hà cũng không phải là ô xưng, cô ấy thật sự có huyết mạch của Thái Cổ Huyễn Ma.
Huyễn Ma không thể ngưng tụ thần cách, chỉ có thể ngưng tụ ma cách.
Cũng tức là nói, nếu như Kiêm Hà muốn tiến một bước trong tu hành thì chỉ có thể đưa ra quyết định hung hiểm nhất.
Ma tâm điên cuồng có thể khiến con người sa đọa, là đại địch sinh tử của tất cả sinh linh.
Nếu như Kiêm Hà ngưng tụ ra ma cách, đạo tâm nhất định sẽ loạn, đến lúc đó cô ấy rất có thể sẽ lâm vào ma chướng.
Âm Sơn Lão Tổ chính là vết xe đổ, nhất đại tông sư hóa thành Vọng Thiên Hống, thân tử đạo tiêu, công đức cả đời hóa thành hư vô.
“Kiêm Hà đi rồi.
” Sáng sớm hôm nay, Tuyết Dương đến tìm tôi.
“Đi đâu rồi?” Tôi bất ngờ hỏi.
“Thập Vạn Đại Sơn ở Nam Cương, huyền quan của Huyễn Ma.
Cô ấy biết cậu nhất định sẽ ngăn cản cô ấy, cho nên chỉ nói với tôi.
”“Không được, tôi nhất định phải tìm cô ấy về.
” Tôi nói.
“Cô ấy không phải là con nít giở chứng nhất thời, cậu có thể ngăn cô ấy được lần này, lẽ nào còn có thể ngăn cản số mệnh của cô ấy sao?” Khương Tuyết Dương hỏi tôi.
“Cô biết mà, tôi thà rằng bản thân tự chứng thiên tôn cũng không muốn cô ấy mạo hiểm như vậy, cô ấy có để lại lời gì cho tôi không?”“Chỉ bảo cậu đừng đi tìm cô ấy, cô ấy sẽ đóng cửa Vạn Ma Điện bế quan.
Không chứng được ma cách hoàn mỹ sẽ không trở về.
”"Ma là nguồn gốc của ô uế, làm sao có thể tồn tại ma cách hoàn mỹ được.
”“Nếu đã có ma tâm thuần khiết, có lẽ cũng sẽ có ma cách hoàn mỹ.
” Tuyết Dương nói.
Mấy ngày không gặp Kiêm Hà, Thùy Họa cũng hỏi đến hành tung của cô ấy.
Tôi nói với cô ấy Kiêm Hà đi đến một nơi nguy hiểm để tu hành, có thể sẽ không quay về nữa.
“Em cảm thấy cô ấy đã rất lợi hại rồi, vì sao còn phải đi đến một nơi nguy hiểm như thế để tu hành?” Thùy Họa hỏi.
“Bởi vì Ma Đạo không có hồn quân, cô ấy muốn trở thành hồn quân của Ma Đạo.
”“Hồn quân là gì?” Thùy Họa lại hỏi.
“Hồn quân chính là em của trước kia.
”