Trong thời khắc có chút vi diệu này thì Mộ Dung Nguyên Duệ của Nhân Đạo mở lời nói chuyện.
Cái mà Mộ Dung Nguyên Duệ tu chính là đạo của Chiến Thần, nhìn thấu tiên cơ, nên sớm đã nhìn rõ chân tướng của chuyện này.
Thân là tổ sư của Tiên đạo, cô ấy ước gì Ma Đạo và Nhân Đạo lật mặt càng sớm càng tốt để cho Tiên Đạo còn có đủ thời gian để giải quyết loạn từ bên trong.
Ngoài ra thì Mộ Dung Nguyên Duệ còn có thù với Lữ Thuần Dương.
Lần đó ở Đông Hải Lữ Thuần Dương muốn ra tay với tôi, Mộ Dung Nguyên Duệ có ý bảo vệ tôi liền bị hắn đánh đến xém chút nữa là trọng thương, hiện tại chứng kiến Lữ Thuần Dương uy danh hiển hách tam giới chịu thiệt, cô ấy đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
"Nghe nói Ma Đạo Tổ Sư bởi vì không có được cơ duyên Thần Kiếm nên mới chậm chạp không chịu chứng thiên tôn không biết chuyện này là thật hay giả?" Mộ Dung Nguyên Duệ nói.
"Không sai, Thần Kiếm mơ hồ cơ duyên cũng mơ hồ.
Cũng bởi vì như vậy nên ta mới đặc biệt muốn tìm được ân công ban thưởng cho ta cơ duyên Thần Kiếm.
Nhờ đạo kiếm khí này của hắn, ta mới có được cơ duyên Thần Kiếm còn mượn nhờ lực của Anh Hùng Chi Kiếm ngưng tụ ra Thần Kiếm Kiếm Thai.
”"Chúc mừng Ma Đạo Tổ Sư ân tình như vậy đúng là nên cảm ơn trực tiếp" Mộ Dung Nguyên Duệ nói.
"Đúng vậy, ta đến đây cũng là vì muốn bày tỏ sự cảm kích trong lòng đối với Kiếm Thần vô danh không ngờ ân công cao thượng, làm việc thiện không để lại danh tính.
" Tôi tiếc nuối nói.
"Tại sao Ma Đạo Tổ Sư lại có thể chắc chắn đó là kiếm cho Nhân Đạo xuất ra" Mộ Dung Nguyên Duệ lại hỏi.
“Một kiếm này có thanh thế to lớn muôn hình vạn trạng người có thể sử dụng kiếm khí bậc này thì lĩnh ngộ thần kiếm ít nhất cũng phải ở cảnh giới chí cường thiên tôn.
""Dựa theo sự hình dung của Ma Đạo Tổ Sư thì chủ nhân của đạo kiếm khí này không hề khó đoán" Mộ Dung Nguyên Duệ mỉm cười nói.
Mặc dù đã biết rõ tôi cùng cô ấy đã không còn khả năng nữa, nhưng mà chứng kiến khuôn mặt tươi cười quen thuộc nội tâm tôi vẫn rung động như cũ.
Khung cảnh hoang đường ở đá Tam Sinh năm đó đời này khó mà quên được.
"Kính xin Tiên Đạo Tổ Sư chỉ điểm cho.
""Ngoại trừ Kiếm Tiên ra còn có thể là ai được nữa" Mộ Dung Nguyên Duệ liếc nhìn Lữ thuần Dương nói.
"Không, không thể nào, ta và Kiếm Tiên còn có thù hận chưa giải hắn làm sao có thể vô duyên vô cớ tặng cơ duyên cho ta" tôi trước tiên ra vẻ kinh ngạc, sau đó liền lắc đầu nói.
Một màn vừa hỏi vừa trả lời này của chúng tôi đoán rằng đã khiến Lữ Thuần Dương tức đến hộc máu.
Thấy vậy, Tạ Lưu Vân không thể tiếp tục nhẫn nhịn được nữa, chủ động chuyển hướng chủ đề: "Long Môn xuất Thế mở ra Thành Phố Cự Long, không biết Ma Đạo Tổ Sư có tính toán gì không?""Cũng giống như lần ở Quy Khư vậy, muốn theo hai nhà các người vào trong mở rộng tầm mắt.
"Tôi vừa nói vậy, khóe miệng của Tạ Lưu Vân lại không nhịn được mà run lên.
Tiếp đó, Mộ Dung Nguyên Duệ cũng dùng vẻ mặt phức tạp mà nhìn tôi, biểu cảm vất vả lắm mới hòa hoãn một chút cũng trở nên lãnh đạm.
Không nhắc đến Quy Khư còn đỡ, vừa nhắc đến Quy Khư chính là đánh thẳng vào mặt hai người họ.
"Sao vậy? Hai người không hoan nghênh à?" Tôi hỏi.
"Chỉ sợ Ma Đạo không có tư cách tiến vào" Lữ thuần Dương lúc này Rốt cuộc cũng nói chuyện rồi, nhẫn nhịn hết cả nửa ngày sát ý sớm đã nồng đậm đến cực điểm.
"Còn ý kiến của Tiên Đạo Tổ Sư thì sao?""Ma Đạo đúng là thật sự không có tư cách" Mộ Dung Nguyên Duệ lạnh lùng nói.
"Ai dà, xem ra tình hữu nghị của chúng ta ở Quy Khư đã hết rồi, bất quá Nếu như đã đến rồi ta vẫn muốn vào trong xem một chút.
Phong Chủ, truyền tin cho Khương tướng giúp ta, Nếu như ta chết ở bên trong Long Thành thì không có liên quan gì đến người khác hết.
"Tuân Mệnh"Phong chủ truyền tin Khương Tuyết Dương lập tức Liền có thể nhận được.
Mộ Dung Nguyên Duệ liếc nhìn tôi thật sâu rồi quay về trận doanh Tiên Đạo.
Cả hai đạo Nhân Tiên đều không muốn Ma Đạo vào trong tranh thủ cơ hội, nhưng mà lời hứa của tôi khiến bọn họ không có lý do nào để cự tuyệt được.
Đổi cách nói khác thì là tôi dùng an nguy sống chết của bản thân để mua một tấm vé vào cửa cho Ma Đạo.
Chỉ cần ở bên trong Long Thành thì hai đạo có thể tùy ý ra tay đối với tôi Ma Đạo cũng sẽ không vì chuyện này báo thù.
Cơ hội như vậy cả hai đạo Nhân Tiên đều không muốn bỏ qua.
Sau khi trận chiến ở Hạ Lan Sơn kết thúc Ma Đạo đã đem đến cho hai đạo Nhân Tiên cảm giác bất an mãnh liệt.
Mệnh bàn Sát Phá Lan, Tổ Long, Nguyên Phượng, Thủy Kỳ Lân, Tổ Đình Quy Khứ.
Mỗi một cái ở phía trên đều có thể giúp đỡ Ma Đạo ngưng tụ vô số vận số.
Một Ma Đạo như vậy ai mà không lo lắng?Tạ Lưu Vân có thể nhẫn tâm giúp đỡ Lữ Thuần Dương giết tôi chứng tỏ hắn đã nhận thức đến được sự uy hiếp của Ma Đạo.
Đáng tiếc Ma Đạo xưa không bằng nay Nhân Tiên hai đạo chỉ có thể âm thầm ra tay không dám đối mặt chính diện.
Súng bắn chim đầu đàn, Ma Đạo là một đám điên, ai cũng không muốn là người hứng chịu lửa giận của đám điên này.
Đánh đúng là có thể đánh thắng được, nhưng cái giá thảm khốc phải trả thì không phải ai cũng muốn chịu.
Vậy nên khi mà tôi dùng sống chết làm lời hứa thì bọn họ khẳng định không muốn bỏ lỡ cơ hội này.