Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 767 - Chương 767: Bi Thương Của Kiếm (1).

Chương 767: Bi Thương Của Kiếm (1).

Bốn tòa phương trận, tổng cộng có hai ngàn thủ vệ thượng cổ long nhân nếu như muốn giết hết toàn bộ bọn họ thì chỉ dựa vào số người hiện tại của chúng tôi rất khó để đưa ra kế sách vẹn toàn.

Cũng may chúng tôi không cần lo lắng sẽ bị bọn họ vây đánh.

Bởi vì bọn họ đều là vật chết, phải dựa vào máu huyết của người sống mới có thể kích hoạt được.

Điểm khác biệt so với thủ vệ thượng cổ long nhân bên trong Thần Điện Thủ Hộ là thủ vệ ở đây không thể nào kích hoạt đơn lẻ, mà mỗi một lần chiến đấu là cả một phương trận.

Mà cả một phương trận bên trong có tới tận năm trăm thủ về thượng cổ long nhân, chiến lực tổng hợp lại tương đương với thiên tôn.

Trận chiến này rất khó đánh, hoặc cũng có thể nói là căn bản không thể đánh được, thứ chúng tôi đối mặt chính là sự đè ép hoàn toàn về thực lực, trừ phi xuất ra đại quân chinh phạt đến đây thì mới có khả năng thắng nhưng mà quảng trường hình tròn bên trong thần điện cự long vô cùng đặc biệt, có cấu tạo giống hệt như cối xay, đại quân đến bao nhiêu thì chết bấy nhiêu, cho nên căn bản không thể thể hiện ra được chiến lực.

Mà thành thị dưới mặt đất lại có âm khí địa mạch, là cấm kỵ đối với thuật pháp ngũ hành cho nên cũng vô cùng bất lợi đối với trận pháp.

Không chỉ Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ phát sầu, mà bản thân tôi cũng sinh ra cảm giác hoang mang, trận lần này phải đánh thế nào đây.

Nghĩ đến đây tôi quay đầu nhìn về phía Tạ Uẩn, vừa hay cô cũng nhìn về phía tôi.

Từ lúc cô ấy bước tới nơi này thì vẫn luôn câu thông với Cờ Cửu Lê bên trong huyền quang.

"Đạo Tổ, hình như tôi không giúp gì được" Tạ Uẩn dung thần niệm truyền âm cho tôi, giọng nói có vẻ mất mát.

"Sao vậy?" Tôi nhanh chóng hỏi.

"Thần thức của Ma Quân đã bị chôn vùi, thứ còn lại ở đây chính là lực lượng ý chí tàn hồn của hắn trước khi bị chôn vùi, không bị Cờ Cửu Lê ảnh hưởng" Tạ Uẩn nói.

"Cửu Lê Ma Long thì sao nó còn nhận ra cô không?" Tôi lại hỏi.

Cửu Lê Ma Long đã sa đọa, hiện tại nó bị cả tộc cự long nguyền rủa, trở thành kẻ địch đối với tất cả sinh linh.

"Nói vậy thì chỉ khi chúng ta đánh bại nó mới có thể lấy được cơ duyên của Xi Vưu?""Đúng vậy, Đạo Tổ"Lúc trước lá bài lớn nhất của chúng tôi chính là Cờ Cửu Lê bên trong huyền quan của Tạ Uẩn, chỉ cần linh thức của Xi Vưu vẫn còn thì lực lượng ý chí của hắn sẽ bị Cờ Cửu Lê hấp thụ.

Hiện tại tất cả đều đã thay đổi, không chỉ không thể thu phục lực lượng ý chí của Xi Vưu, mà đến cả Cửu Lê Ma Long cũng bị sa đọa.

Cửu Lê Ma Long sau khi sa đọa thì chiến lực sẽ càng mạnh hơn trước kia, hiện tại nó vừa không phải kẻ sống lại càng không phải vật chết, mà biến thành một loại quái vật ở giữa sống và chết.

Tình huống này cũng giống như đệ tử vong hồn của Ma Đạo chúng tôi vậy.

Năm đó khi phát binh chinh phạt Âm Sơn tôi đã từng nghe Thùy Họa đọc qua bài tụng ca của Tử Thần.

Chúng ta chẳng phải người sống cũng không phải là kẻ chết, chúng ta sẽ bị sống về chết quên đi.

Chúng ta quay lại thế giới mà bản thân đã từng rời xa, nhưng mãi mãi cũng không thể quay lại những ngày tháng mà chúng ta đã từng sinh sống trước đây, mãi mãi không thể quay lại bên cạnh những người mà chúng ta đã từng yêu thương, chúng ta là một dạng tồn tại cũng là một lời nguyền rủa, bởi vì vậy chúng ta quên đi quá khứ cũng bị quá khứ quên đi.

Ai mà nghĩ đến dũng sĩ mạnh mẽ nhất của Bộ Tộc Cửu Lê, Cửu Lê Ma Long người bảo vệ quốc gia đã mất đi sự trung thành của nó đối với ma quân Xi Vưu.

Đôi mắt của nó đã bị thù hận và tội ác che kín, đem cả một Thành Phố Cự Long biến thành vương quốc của nó, nguyền rủa tất cả những kẻ địch lỗ mãng xông vào đây.

Trừ phi chết đi mới có thể khiến nó tỉnh lại.

Cờ Cửu Lê mất đi giá trị, có nghĩa là tôi và Tạ Uẩn gặp phải một bài kiểm tra lớn về sinh tồn.

Sở dĩ tôi dám đơn độc mang theo cô ấy đến đây cạnh tranh với hai đạo Nhân Tiên là bởi vì chắc chắn Cửu Lê Ma Long sẽ không làm khó chúng tôi, thậm chí trong lòng còn vọng tưởng rằng để cho Tạ Uẩn thu phục con ma long có chiến lực sánh ngang với đạo tổ này.

Một khi thành công thì tôi và Tạ Uẩn cũng có bảo đảm về an toàn, đồng thời nhân loại cũng có được thêm một người bảo vệ mạnh mẽ.

Còn về Binh Chủ Chiến kỳ thì đương nhiên là giao cho Tiên Đạo, dùng sự mạnh mẽ của Tiên Đạo để câu giờ thêm cho Ma Đạo.

"Đạo Tổ có phải là tôi rất vô dụng không?" Tạ Uẩn nói với giọng vô cùng áy náy.

"Không sao, chút nữa cô theo sát ta"Sau khi an ủi Tạ Uẩn xong, tôi đi đến bên cạnh Mộ Dung Nguyên Duệ dùng thần niệm truyền âm, nhỏ giọng nói: "Mộ Dung đạo tổ, mượn kiếm dùng một lát.

"Có Lữ Thuần Dương ở đây, tôi triệu hoán kiếm thai chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới, Cờ Cửu Lê đã không còn tác dụng, trận chiến đấu tiếp theo tôi chỉ có thể dựa vào bản thân, như vậy xem ra thì tôi cần một thanh kiếm tốt.

Kiếm của Bắc Minh Tú có âm khí quá nặng không thích hợp với tôi, mà kiếm của Lâm Thanh Thủy là thanh kiếm hỗn độn chỉ có thể để hắn tự sử dụng, tôi cũng dùng không được.

Vậy nên tôi chỉ có thể chọn lựa hỏi Mộ Dung Nguyên Duệ để mượn kiếm.

Bình Luận (0)
Comment