Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 838 - Chương 838: Đạo Tổ Niết Bàn (2).

Chương 838: Đạo Tổ Niết Bàn (2).

Đây là sự lúng túng cũng là sự tức giận của Phá Quân.

Do đó, Phá Quân Hộ pháp Thiên Tôn mới xách đao xuống Âm Ty.

Một đao này không chỉ trảm đứt đôi sông Vong Xuyên, mà còn là tình duyên giữa bà ấy cùng Ma Đạo Tổ Sư.

Nhưng mà, Ma Đạo Tổ Sư vì sao lại vô tình như vậy, sao có thể nhẫn tâm làm tổn thương Phá Quân chứ?Tôi suy đi nghĩ lại, lại liên kết với những gì Kiêm Hà nói, cô ấy tế luyện tim ma ba ngàn nhăm không phải là vì tôi, cuối cùng đưa ra được một kết luận mà ngay cả chính tôi cũng không thể tin được.

Ma Đạo Tổ Sư cũng giống như tôi bây giờ, là một kẻ vô tình.

Ma Đạo Tổ Sư thủ đoạn lợi hại, trừ khi là Thiên Đạo ra tay, nếu không thì không ai có thể lấy đi tim của ông ấy.

Mà nguyên do để ông ấy hi sinh tim mình, chỉ có một đáp án, chính là vì tam kiếm đạo thái cổ.

Mỗi một đạo kiếm trong tam kiếm đạo thái cổ cũng cần cả đời mới có thể lĩnh ngộ được, Ma Đạo Tổ Sư mặc dù lợi hại, nhưng sớm đã bị Thiên Đạo theo dõi, trong tình huống này, nếu ông ấy muốn lĩnh ngộ cả ba kiếm thì chỉ có một cách, chính là đi đường tắt.

Con đường tắt này là từ bỏ trái tim của chính mình.

Đây là trùng hợp hay là định mệnh?Trước Đá Tam Sinh, Cửu U Nữ Đế nói rằng bà ta không thể nhìn thấu kiếp trước của tôi, giống như việc bà ta không thể nhìn thấu Ma Đạo Tổ Sư vậy.

Còn khi Từ Phúc bói quẻ, tôi đã viết một chữ “Chính”, Từ Phúc nói rằng tôi ắt viên mãn, có bắt đầu có kết thúc.

Ma Đạo rõ ràng bắt đầu từ Ma Đạo Tổ Sư, tại sao lại thấy dấu hiệu viên mãn, có bắt đầu có kết thúc trên người tôi chứ?Càng nghĩ càng cảm thấy hoảng sợ, sau lưng tôi toát đầy mồ hôi lạnh.

Đánh mất chính mình đã là bi ai, nhưng càng buồn hơn là khi phát hiện ra mình đã không còn là chính mình.

Cả nửa kiếp người trước đây, dù tôi trải qua bao nhiêu phong ba bão táp, trải qua bao nhiêu lần sinh tử, tôi vẫn luôn ghi nhớ mình là con trai thứ hai của nhà họ Tạ.

Tôi là Tạ Lan, đến từ làng Bạch Vụ bên bờ sông Hoàng Hà.

Nhưng bây giờ, tôi lại là ai?Tôi muốn khóc to hết cỡ, cũng muốn cười hết nấc.

Tôi vốn tưởng rằng việc từ chối truyền thừa của Ma Đạo Tổ Sư trong cỗ Quan Trấn hồn, đồng nghĩa với việc đã vạch rõ ranh giới với ông ấy, cho dù sau này có trở thành Ma Đạo Tổ Sư, thì đó cũng là lựa chọn của chính tôi.

Bây giờ tôi biết mình sai rồi, chỉ cần tôi còn sống một ngày, thì vẫn phải dây dưa không rõ với ông ấy.

Bởi vì, tôi là ông ấy, ông ấy cũng là tôi.

Khó trách tôi lại gánh lấy mệnh cách Thất Sát, khó trách hết thảy những thứ liên quan đến Ma Đạo đều là tôi kết thừa, ngay cả kiếm Anh Hùng cũng là ông ấy để lại cho tôi.

Khó trách, tôi có thể phong thần thành công cho Thùy Họa ở Thiên Trì.

Hài hước biết bao, lúc ấy tôi còn tưởng rằng mình là nhờ vào thân phận Ma Đạo Tổ Sư, bây giờ nghĩ lại, chỉ sợ phần lớn là bởi vì tôi chính là ông ấy.

Tôi vừa cười vừa khóc mà rơi nước mắt.

Cái gọi là Ma Kiếm, cái gọi là Thất Sát, cái gọi là Ma Đạo!Mọi thứ tôi có được không phải do may mắn mà là chuyện đương nhiên.

Trong mộng không biết mình là khách, ham vui lâu ngày.

Điều đáng sợ nhất là không ai biết về bí mật này.

Tuyết Dương không biết, Thùy Họa cũng không biết, bọn họ đều cho rằng tôi là người thừa kế mà Ma Đạo Tổ Sư tính toán, Ma Đạo Tổ Sư trước lúc còn sống đã an bài tất cả cho tôi.

Nhưng không biết rằng, ông ấy chưa từng nghĩ tới việc bồi dưỡng một vị Tổ Sư mới toanh cho Ma Đạo, tất cả những gì ông ấy để lại đều là vì chính bản thân ông ấy.

Như phong như ma, hưu hôn hôn trầm trầm.

Nghĩa là Như điên như dại, mê man hỗn loạn.

Tôi không biết mình đã ở trong huyền quan Huyễn Ma bao lâu, cuối cùng tôi loạng choạng đi ra.

Tôi không muốn nghĩ tại sao tôi không có trí nhớ của ông ấy, một chút cũng không, cho dù tôi là sự niết bàn trùng sinh của ông ấy, tôi cũng không thể tiếp nhận.

Mộ Dung Nguyên Duệ có thể buồn bã chấp nhận rằng cô ấy là chuyển thế của Cửu Thiên Huyền Nữ, là bởi vì cô ấy chưa bao giờ bị lừa dối, vả lại cô ấy chưa từng trải qua những khúc ngoặt cuộc đời như tôi.

Cô ấy chỉ cần chờ đợi, chờ đợi thời điểm thích hợp để đánh thức vận mệnh của mình.

Nhưng tôi thì khác, tôi đã nghi ngờ, cũng đã kiểm chứng và trải qua muôn vàn gian nan tìm được chính mình.

Còn nhớ có lần tôi đã hỏi Thùy Họa, cô ấy cược tôi là Ma Đạo Tổ Sư, tôi còn hỏi cô ấy nếu cược thua thì làm thế nào.

Bây giờ có thể thấy, người thua là tôi.

Vậy thì, những nỗ lực trong quá khứ của tôi còn có ý nghĩa gì chứ?Thực tế, việc tôi là sự niết bàn trùng sinh của Ma Đạo Tổ Sư cũng không ảnh hưởng gì đến tôi, bởi vì sau khi trùng sinh thì tôi đã là một cá thể hoàn toàn mới.

Tiếc là, sự thật và logic thường không thắng được cảm xúc.

Hiện tại tôi tràn đầy phẫn nộ, cái gì cũng có thể tiếp nhận, nhưng chỉ không thể tiếp nhận tôi chính là thân thể niết bàn trùng sinh của Ma Đạo Tổ Sư!Tôi muốn hét lên với Tam giới rằng tôi là Tạ Lan, tôi muốn nghe những người có quan hệ máu mủ ruột già với tôi gọi tên tôi.

Huyễn thế đương không, lục xá mê ly.

Một huyền quan Huyễn Ma, đã trở thành ma chướng trong lòng tôi, tôi đến đây để kiểm tra Kiêm Hà, nhưng không ngờ rằng tôi không những không đem Kiêm Hà về lại được mà ngay cả tôi, một Đạo Tổ cũng rơi vào trong ma chướng.

Sau khi rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, tôi nhìn lên không trung, nhìn về nơi có Quy Khư, sau đó ngự kiếm bay đến Nhân gian.

Bình Luận (0)
Comment