Tam giới hôm nay quả thực không phải là Tam giới năm xưa nữa, khi ấy những bậc cao thủ đạt tới cảnh giới Đạo Tổ có thể đếm trên đầu ngón tay, sự tồn tại của các vị Thiên Tôn đều khiến kẻ khác phải kiêng kị, những người xếp dưới bọn họ đều bị coi như con sâu cái kiến.
Vì thế, Ma Đạo Tổ Sư dựa vào chiến lực Chí Cường Đạo Tổ của mình mới có thể trở thành đệ nhất Tam Giới.
Nếu đặt vào bây giờ, Ma Đạo Tổ Sư chắc chắn không thể vô địch thiên hạ.
“Tạ Lan đích thực có thể giết, chỉ có điều thần cho rằng Âm Ty chúng ta không cần thiết phải sống mái với Ma đạo vào lúc này, việc đó không có lợi cho Âm Ty.
Thái Cổ Tam Kiếm là cấm kỵ của Thiên Đạo, quả thực chính là "Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội".
Tiếp theo hãy xem xem Ma đạo làm thế nào để đối phó với đại quân Thâm Uyên dày đặc như kiến này.
Ám Ảnh Dạ Ma và quân đoàn Thâm Uyên Vương Quốc của hắn vốn chỉ là viên đá dò đường, thất bại của hắn sẽ chỉ mang đến cho Ma đạo càng nhiều địch nhân cường đại hơn.
” - Giải thích câu "Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội" nghĩa là Thất phu hay dân thường vốn không có tội gì, nhưng vì trên người có ngọc quý mà thành tội.
Hết giải thích.
“Thế nhưng, nếu cứ như vậy mà lui binh, trong lòng Quả nhân thực sự không cam tâm.
”“Bệ hạ, chuyện Tạ Lan hợp nhất tam kiếm rất nhanh sẽ truyền khắp Tam giới, chúng ta có thể tạm thời rời khỏi đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh, đại quân vẫn sẽ trấn thủ phía trên Đông Hải như cũ, lặng yên theo dõi động tĩnh.
Nếu như thần đoán không lầm, lần này Oa Hoàng bệ hạ nhất định sẽ ra tay.
Nói không chừng sẽ trực tiếp phái đại quân tới tấn công Quy Khư.
” Địa Tạng Vương Thiên Tôn nói.
Trước đó Mộ Dung Nguyên Duệ đã phân tích, Nữ Oa chí tại nhân gian.
Phán định này được đưa ra trước khi tôi hợp nhất tam kiếm, hiện giờ tôi đã trở thành biến số lớn nhất trong trận chiến Phong Thần của Thiên Đạo.
Đại kiếp của Thái Cổ Thần Ma sắp tới gần, Thiên Đạo đang gấp rút thoát khỏi nhân quả trong trận chiến Phong Thần, Nữ Oa chắc chắn sẽ tiến hành điều chỉnh chiến lược.
Sau khi Châu Khất và Địa Tạng Vương Thiên Tôn rời đi, đại quân Âm Ty đã rút khỏi khỏi đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh.
Trận chiến trên núi Bất Châu, Ma đạo thắng lợi rực rỡ.
Hơn ba mươi vạn đệ tử Ma đạo đã hi sinh, thương vong mặc dù nặng nề, thế nhưng điều này là do không ai có đủ khả năng chống chọi với Ám Ảnh Dạ Ma.
Nếu như tôi sớm quay lại, hầu hết bọn họ sẽ không chiến tử.
Trên thực tế, nếu như không bị ảnh hưởng bởi vị Hư Không Lãnh Chủ Ám Ảnh Dạ Ma này, Ma đạo hoàn toàn có thể đánh một trận quyết tử vô cùng hoàn mỹ, thậm chí có thể giành chiến thắng mà không có thương vong .
A Lê, Thuần Quân, Hy Hòa, Liễu Chi Nhung, chỉ dựa vào bốn vị sát tướng này liền có thể tiêu diệt toàn bộ đội quân Ám Ảnh Thâm Uyên.
Sự ra đi của hơn ba mươi vạn đệ tử Ma đạo khiến tôi chìm trong cảnh tự trách sâu sắc.
Nhất là nếu tôi đến muộn dù chỉ một giây liền phải đối mặt với lời vĩnh biệt của Khương Tuyết Dương.
Thùy Họa đã rời đi rồi, nếu như Khương Tuyết Dương lại rời tôi mà đi, ba ngôi sao Sát Phá Lang sẽ chỉ còn lại có một mình tôi.
Trong động phủ của Khương Tuyết Dương, mặc cho tôi oán trách cỡ nào, cô ấy cũng chỉ mỉm cười nhàn nhạt không hề đáp trả.
Tôi biết, dù cho tôi nói những lời này, nếu như còn có lần sau, cô ấy sẽ tiếp tục lựa chọn như vậy.
Sau khi trận chiến kết thúc, tại thần điện của Quy Khư, Tuyết Dương đã niệm chú siêu độ cho các anh linh đã hi sinh, lại sắp xếp nhân thủ khắc tên bọn họ trên bia anh hùng trong thần điện.
Thương vong mặc dù nặng nề, thế nhưng trận chiến này Ma đạo không phải là không đạt được chút lợi ích nào, thành quả lớn nhất đến từ việc A Lê tấn thăng.
Nhờ sức mạnh lãnh địa của Ám Ảnh Dạ Ma, A Lê đã nắm được càng nhiều bí mật liên quan đến ý nghĩa thâm sâu về bóng tối của mặt trăng.
A Lê sinh ra tại bộ tộc Đông Di, tộc Đông Di tin thờ Nguyệt thần là vị thần đại diện cho ánh sáng của mặt trăng, vì vậy đối với Nguyệt Ma Chi Lực vốn đại diện cho bóng tối của mặt trăng, sự lĩnh ngộ của A Lê còn chưa đủ sâu sắc.
Lần này, sức mạnh sát thương hủy diệt của A Lê đã bùng phát trong bóng tối thuần khiết, đánh thức hiểu biết còn dang dở của cô về ý nghĩa thâm sâu của Nguyệt Ma, trực tiếp giúp sức chiến đấu tăng lên tới cảnh giới Đạo Tổ.
Sau khi Âm Ty lui binh, Bắc Minh Tú tiếp tục tọa trấn đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh, Tạ Uẩn quay lại gặp tôi.
Trong trận chiến trên núi Bất Câu, mặc dù Tạ Uẩn không giết được nhiều kẻ địch nhưng kỳ thực đã trấn áp được lực lượng chủ lực của Ám Ảnh Dạ Ma, nếu như không có cô ấy sinh tử chẳng màng liều mình xuất ra Quy Nguyên Tịch Tà, sau khi Ám Ảnh Dạ Ma hóa thành hình người nhất định sẽ khiến cho Ma đạo càng thêm thương vong thảm khốc.
“Tình hình đại quân Âm Ty thế nào rồi?” Tôi hỏi.
“Rút về nghìn dặm, còn đang ở trên Đông Hải.
” Tạ Uẩn đáp.
“Xem ra Châu Khất vẫn không cam tâm.
” Khương Tuyết Dương thở dài một tiếng.
“Giường của mình, há có thể để kẻ khác ngủ say.
Ta đây đi tiễn Châu Khất một chuyến.
”Dứt lời, tôi ngự kiếm phi không đến đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh.
Lúc tôi chém vỡ tử tinh trong Vũ Trụ Hư Không, khoảng cách bị giới hạn khi ấy là ba nghìn dặm, hôm nay tôi xuất kiếm tại Quy Khư, kiếm khí cũng giới hạn trong phạm vi ba nghìn dặm giống như trước.