Trong Thái Cổ Tam Giới, nơi đồ sộ nguy nga nhất thần thánh thiêng liêng nhất và cùng hùng mạnh lợi hại nhất chính là Thái Cổ Thần Giới.
Tiếp đó là Ma giới, ma sinh từ tâm, đám yêu ma làm loạn khắp nơi tranh giành đấu đá, tuy Ma giới không mạnh bằng Thần giới, nhưng mà, sự điên cuồng của Ma đạo, vẫn đủ để khiến Thần tộc không dám tùy tiện khiêu chiến.
Giữa Thái Cổ Tam Giới đã từng bùng nổ vô số cuộc chiến tranh giành lợi ích, sự hùng mạnh của Thần tộc, sự điên cuồng của Ma tộc, không biết đã khiến bao nhiêu thế giới hành bị sụp đổ, càng không biết đã sản sinh ra bao nhiêu hư không nhiễu loạn.
Thái Cổ Thần Ma, nắm giữ sức mạnh hỗn độn bản nguyên hoàn chỉnh nhất, cuộc chiến tranh giành giữa bọn họ, mới thật sự dính dáng đến sự tồn vong của vũ trụ, đến hiệu ứng cánh bướm trong hệ thống vũ trụ bao la rộng lớn.
Khác với hai giới Thần Ma, Thái Cổ Minh Giới rất hiếm khi tham chiến.
Nguyên nhân là vì, nếu như xét về sức mạnh tổng thể, thì Minh giới có lực lượng yếu kém nhất trong tam giới, số lượng thần ma cũng ít ỏi nhất.
Nhưng mà, chưa từng có một vì Ma Đế hay Thần Vương nào dám mơ tưởng chinh phục Thái Cổ Minh Giới.
Tất cả đều nhờ vào sự có mặt của Tử Thần.
Thái Cổ Minh Giới, có thể được xem là Minh giới của một mình Tử Thần, một cung điện thuộc riêng về một người.
Tử Thần ngự trị trên cao, từ giây phút đăng cơ, chưa từng bị hạ gục bao giờ.
Phạm vi ảnh hưởng thế lực của Thái Cổ Minh Giới mới đầu khá nhỏ bé, trên tinh không vị diện đều hai giới Thần Ma phân chia tranh giành, còn những sinh vật tử linh đáng thương của Minh Giới không cách nào lấy được đủ năng lượng duy trì sinh mệnh.
- Giải thích "vị diện tinh không" ở đây là các thế giới vũ trụ chòm sao khác nhau.
Hết giải thích.
Vì để giải quyết vấn đề sinh tồn đang rơi vào thế ngàn cân treo sợi tóc này, Tử Thần đã gửi lời khiêu chiến đến Thái Cổ Thần Vương và Thái Cổ Ma Đế.
Trong trận quyết chiến ấy, một mình Tử Thần đơn phương độc mã đánh với Thần Vương và Ma Đế, cuộc đại chiến kéo dài suốt bảy ngày bảy đêm, giết đến khi vũ trụ chìm vào u tối, ngân hà sụp đổ, đám mây vũ trụ bị thiêu cháy thành biển lửa vô tận.
Kết quả cuối cùng của trận đấu là Ma Đế bị thương nặng, phải quay về Thái Cổ Ma Giới và không lâu sau đó truyền đến tin Ma Đế băng hà.
Vị Thái Cổ Thần Vương trẻ tuổi oai hùng, tuy rằng không bị thương, nhưng lại biến thành lão già lọm khọm.
Sau khi trận chiến kết thúc, danh tiếng của Tử Thần đã vang vọng khắp Thái Cổ Thần Giới.
Sự cường thịnh của hai giới Thần Ma, phụ thuộc vào quân lực hùng hậu của Thần tộc và Ma tộc, mà sức mạnh của Thái Cổ Minh Giới lại bởi vì họ có Tử Thần.
Mới đầu Bất Hủ Thi Vương và bốn vị Cốt Lâu Quân Vương còn âm thầm có chút thù địch và kháng cự đối với sự xuất hiện đột ngột của Tử Thần.
Nhưng mà, ngay khi Thùy Họa đọc ra câu “Lưỡi đao giết hại sinh mạng, sức mạnh thương tổn linh hồn”, chỉ trong chớp mắt biểu cảm của bọn họ đã hoàn toàn thay đổi.
Nhìn thấy khí tức hồn năng trong trời đất lần lượt chảy về phương bắc, mấy vị quân vương khi hoảng sợ vô cùng.
Người bình tĩnh trở lại trước tiên là Oán Linh nữ vương.
Bà ấy thở dài một hơi, gỡ chiếc vương miệng hàn băng trên đầu xuống.
“Oán Linh nữ vương, bà muốn làm gì vậy?” Chiến Tranh Cốt Lâu vương vội hỏi.
“Tử Thần đã quay trở về, chúng ta còn có mặt mũi xưng vương sao?” Oán Linh nữ vương điềm đạm nói.
Nghe thấy lời này, bốn vị Cốt Lâu vương cũng lần lượt gỡ vương miện trên đầu xuống.
“Thi vương, ông vẫn không chịu thần phục dưới trướng người sao?” Oán Linh nữ vương nói.
“Trước khi tận mình nhìn thấy Tử Thần, tôi sẽ không từ bỏ lập trường của mình đâu.
” Bất Hủ Thi vương nói.
“Cũng được.
Dù gì thì Tử Thần đã truyền âm đến Thái Cổ Minh Giới, chúng ta hãy đi đón tiếp thôi.
”Thái Cổ Minh Giới, vùng đất lạnh giá ở phía cực bắc xa xôi.
Nơi đây quanh năm bị băng tuyết bao phủ, nhiệt độ cực thấp, thậm chí đến oán linh nắm giữ sức mạnh băng sương tử vong cũng không dám tùy tiện xâm phạm.
Sau khi khí tức tức hồn năng cuồn cuộn đổ dồn đến chỗ này, tất cả đều hóa thành bông tuyết, rồi bắt đầu rơi dày đặc.
Tuyết rơi dày đã giảm bớt nhiệt độ âm hàn ở đây, thậm chí còn có chút ấm áp.
Đây là hơi ấm đến từ thần hồn, từ đó về sau, Thái Cổ Minh Giới không còn là vùng đất lạnh lẽo cằn cỗi nữa, trong tương lai nơi đây sẽ trở thành quốc gia của Tử Thần, là nơi an nghỉ của các sinh vật tử linh.
Ở cực bắc có ngọn núi Bạch Cốt hùng vĩ cao chót vót, vươn thẳng lên tầng mây bồng bềnh, cao hơn ngàn vạn trượng.
Núi Bạch Cốt được bao phủ bởi viền băng màu xanh thẳm.
Ngay phía nam của núi Bạch Cốt, có một cầu thang được làm bằng băng, dẫn thẳng lên đỉnh núi.
Oán Linh nữ vương, bốn vị Cốt Lâu vương, và Bất hủ Thi vương cùng nhau bước từng bước chậm rãi trên bậc thang băng giá.
Nơi này có thể ngự không phi hành, nhưng mà, không ai trong số họ dám bay lên cả.
Cầu thang băng kéo dài gần như vô tận, càng leo lên cao, tâm trạng mỗi người càng lúc càng nặng nề, sắc mặt cũng trở nên nhún nhường hơn.
Cuối cùng, họ đã đến bậc thang băng cuối, rồi leo lên đỉnh núi.