Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 1022 - Chương 1022: Thịnh Yến Thất Hải

Chương 1022: Thịnh yến Thất Hải Chương 1022: Thịnh yến Thất Hải

Mà sau khi xem, lại lập tức nhất thời ồn ào, vừa mừng vừa sợ lại tán thưởng, phần náo nhiệt kia, ngược lại giống như là một cái chợ.

"Cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra?" Phương Quý đã thực sự không nghĩ ra được.

Trước đây Kỳ Cung Bạch Quan Tử đã từng nói với hắn một câu, cái gì là "Long Cung đã sắp đưa thiệp mới tới", lúc ấy hắn cũng không hiểu gì, lại không ngờ tới, thế mà đúng như lời nàng nói, lúc này mới qua không đến một đêm, Long Cung đã thật sự đưa thiệp mời tới...

Mấu chốt là thịnh yến Thất Hải này là thứ gì?

"Phương đạo hữu, chúng ta...chúng ta đã thật sự sắp nổi danh..." Tức đại công tử sau khi hết kinh ngạc, đã là mặt tràn đầy vui mừng, vội vã nói với Phương Quý: "Thịnh yến Thất Hải này, chính là tiên yến mà Long tộc thường xuyên tổ chức, mỗi khi Thất Hải Long tộc có đại sự, giống như thượng thọ ngàn năm của lão Long Chủ, hoặc là đại hôn của thái tử, hoặc là tế tổ vạn năm, hay là có long tử huyết mạch thuần chính giáng thế, hoặc là vào thời điểm Long tộc có đại sự cần phán quyết, liền sẽ tổ chức thịnh yến Thất Hải, Long tộc vô cùng xa xỉ, mỗi một lần đều là xếp đặt tiên yến, mời kỳ nhân khắp thế gian, đưa tặng kỳ trân dị bảo, các loại đạo điển cho người hữu duyên, có thể nói là danh chấn đương thời..."

"Mấu chốt nhất là, bực thịnh yến Thất Hải này, trước kia nào có phần của tu sĩ tiên môn Bắc Vực chúng ta, người ta coi như mời, cũng chỉ mời một số thiên kiêu Đông Thổ, hoặc là Yêu Vương Nam Cương, làm sao có thể ngờ được, lần này thế mà cũng mời chúng ta..."

Hắn thậm chí đã không nhịn được cười ha hả: "Trước đây chúng ta còn đang sầu, không có lão thần tiên Đông Thổ giúp đỡ chúng ta phong danh hiệu, chỉ sợ là còn kém bậc cha chú, nhưng bây giờ, Long Chủ Bắc Hải tự mình mời, hơn nữa còn mời đúng mười hai người chúng ta, vậy thì càng có phân lượng hơn so với một lời thuận miệng của lão thần tiên Đông Thổ, tên tuổi Thập Nhị Tiểu Thánh Bắc Vực chúng ta, chỉ sợ là không muốn truyền ra ngoài cũng khó khăn..."

Nhìn vẻ mặt tràn đầy vui mừng của hắn, người chung quanh vừa sợ lại vừa ao ước, khen không dứt miệng, Phương Quý ngược lại là nhất thời cảm thấy không chắc.

"Tại sao lại đột nhiên mời mình tới ăn cơm?" Trong lòng của hắn loáng thoáng cảm thấy không đơn giản, nhất là Bạch Quan Tử còn đã cố ý nói qua chuyện này, càng làm cho hắn không dám khinh thường.

Chính mình thế nhưng đã từng rút gân của Long thái tử, làm sao có thể đi tới nhà người ta ăn cơm?

Nhưng nghĩ tới cân nhắc của chính mình trước đó, cũng dần dần nguôi ngoai.

Cũng không có gì là không tốt!

Mặc dù trong lòng loáng thoáng cảm thấy chuyến đi đến Long Cung này, có thể sẽ là một trận Hồng Môn Yến, nhưng Phương Quý vẫn quyết định đi đến Long Cung một lần, một là bây giờ Bạch Quan Tử đang nhìn ở trong bóng tối, hơn nữa nàng cũng đã nhắc đến sự tình Long Cung, nếu như lúc này chính mình bỗng nhiên không đi, chỉ sợ là sẽ ngay lập tức gây nên sự hoài nghi của nàng, làm bại lộ sự tình chính mình kỳ thật không có bị đoạt xá, có khả năng sẽ dẫn tới các thủ đoạn khác của Kỳ Cung, thứ hai coi như mình trở về Thái Bạch Tông, chỉ sợ là cũng mang phiền phức trở về Thái Bạch Tông mà thôi!

Lại thêm, chính mình dù sao cũng đã từng dùng đồng tiền bói một lần...

Mặc dù lúc ấy chính mình bói ban đêm ăn cái gì, nhưng kết quả lại là đại cát đại lợi!

Chỉ là đến ăn một bữa cơm, làm sao lại có kết quả đại cát đại lợi?

Chỉ có thể nói rằng, đồng tiền ám chỉ bữa cơm tại Long Cung là có thể đi ăn, đến ăn sẽ có chỗ tốt.

Bằng không, chính là đồng tiền không nói đạo lý!

Nghĩ như vậy, trong lòng Phương Quý lại trải qua một phen giãy dụa, trong đầu cũng không khỏi xuất hiện hình ảnh tông chủ Thái Bạch Tông đứng ở trên đỉnh núi Thái Bạch Tông tân tân khổ khổ khiêng đại kỳ, tiếp nhận gió thổi từ bốn phương tám hướng, cũng không khỏi xuất hiện hình ảnh Mạc Cửu Ca đang núp ở trong một vùng đất nghèo nàn, trông coi đống lửa run lẩy bẩy, còn có tiểu Lý Nhi bị gia tộc mang trở về, chịu phạt đội chậu nước lạnh trên đầu...

Nội tâm của hắn bị cảm động!

Vào thời điểm then chốt như thế này, chính mình làm sao không chia sẻ một chút?

Đừng nói là đi đến Long Cung ăn một bữa cơm, coi như lại đi rút gân rồng, vậy thì cũng phải đi!

Bây giờ trong lòng Phương Quý đang tràn ngập một cỗ liều lĩnh, nhưng đám người Tức đại công tử ở chung quanh lại giống như là hoàn toàn không biết, ngược lại còn đang kích động không thôi, xưa nay từng người đều có phong độ nhẹ nhàng, nhưng lúc này lại giống như là ăn mày nhặt được vàng, hận không thể khoa tay múa chân.

"Các ngươi cũng đều muốn đi sao?" Phương Quý lộ ra vẻ mặt tràn đầy cổ quái nhìn bọn hắn, kinh ngạc hỏi một câu.

"Tự nhiên muốn đi!" Tức đại công tử cười nói: "Long tộc mời đến dự thịnh yến là chuyện ngàn năm một thuở, chính là lúc thành danh, làm sao có thể không đi?"

Nói xong lại bỗng nhiên suy nghĩ, nói: "Bất quá ta nói cũng không được tính, phải hỏi cha ta!"

Nói xong chạy sang một bên, cũng không biết vận dụng bí pháp truyền tin trân quý gì, bất quá chỉ một lát liền đã chạy trở về, trên mặt hơi có một chút hậm hực, nói: "Ta chỉ vừa mới nói chuyện này, phụ thân lập tức mắng ta một trận..."

Phương Quý khẩn trương hỏi: "Không để cho ngươi đi sao?"

Tức đại công tử nói: "Cha ta nói tự nhiên không thể bỏ qua bực cơ hội này, con mẹ nó chuyện này mà còn cần phải hỏi sao?"

Phương Quý lập tức trợn mắt nhìn Tức đại công tử một chút: "Không nghĩ tới cha ngươi lại là người như vậy!"

Tức đại công tử toát mồ hôi nói: "Cha ta bình thường thật sự không phải như thế..."

Bất luận như thế nào, có một người bạn đi theo cũng rất tốt, vạn nhất xảy ra sự tình còn có người đệm lưng, Phương Quý liền lập tức ngồi xuống, lúc này đã sớm có người hiểu chuyện, chuyển bàn ngọc và ghế ngồi đến cho Phương Quý, thậm chí còn có người pha trà, đứng ở một bên chăm chú nhìn, mở cuốn quyển trục ra xem xét, liền thấy ở trong quyển trục, ngôn từ mặc dù rất khách khí, vô cùng cung kính, nhưng không có viết danh tự gì.

Ở phía trên hết thảy cũng chỉ nói là muốn mời Thập Nhị Tiểu Thánh Bắc Vực, nhưng cụ thể là người nào, lại không có một chữ, tất cả đều trống không.

"Người mời khách này không có lòng, thiệp mời còn phải do chính mình viết danh tự..."

"Dù sao thì Thập Nhị Tiểu Thánh cũng vừa mới định ra, có lẽ Long Cung còn chưa biết tên họ cụ thể của chúng ta..."

"Được rồi, không tính toán với bọn họ, cầm bút đến, để ta viết!"

Phương Quý vừa nhấc tay, liền có người đưa bút tới, Phương Quý liếm liếm ngòi bút, trước tiên viết hai chữ Phương Quý cong vẹo ở phía trước nhất, suy nghĩ một chút, lại hào hứng viết xuống năm chữ Ngọc Diện Tiểu Lang Quân ở phía trước hai chữ Phương Quý.

Mấy chữ này được viết xuống, chung quanh bỗng nhiên trở nên hoàn toàn yên tĩnh.

Phương Quý ngẩng đầu nhìn về phía đám người, nhất là Tức đại công tử đang trợn mắt hốc mồm, hỏi: "Các ngươi sao thế?"

Bình Luận (0)
Comment