Coi như Bạch Thiên Đạo Sinh đại nhân biết đây không phải là bản ý của mình, một cái tên tuổi "ngu xuẩn", chỉ sợ là cũng không tránh được...
"Không được, không được, tiếp tục như vậy, ta nhất định sẽ phải chết..." Trong lòng của hắn cũng không biết lóe lên bao nhiêu suy nghĩ, bỗng nhiên đứng lên nói: "Ta không thể ngồi chờ chết..."
"Có rồi..." Cũng vào lúc Duy Tông Tân bị cái tin tức này hù cho hồn bay mất một nửa, Phương Quý đang đau khổ suy nghĩ biện pháp giúp sư tỷ đoạt 3 vị trí đầu trong lần diễn võ này bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng, rốt cục cũng có một ý kiến: "Những bách tính này đi đường chậm, nhưng chúng ta đi đường nhanh, những Ma Linh kia ngửi được khí tức của bách tính, liền sẽ liều mạng xông tới, đã như vậy, vậy nếu như ta dùng bí pháp nào đó, tập hợp khí tức của những bách tính này vào một chỗ, sau đó bay về phía các nơi rải ra, đồng thời một đường dẫn bọn chúng tới..."
Hắn nghĩ như vậy, con mắt dần sáng lên theo thời gian trôi qua: "Vậy ta sẽ tạo ra một đợt ma triều!"
"Ở khu vực bên ngoài Vân Quốc, tất cả Ma Linh đều sẽ bị hấp dẫn tới!" Càng nghĩ hắn càng hưng phấn, nắm thật chặt nắm đấm nói: "Đến lúc đó, chúng ta thậm chí có thể vững vàng đứng đầu bảng!"
"Dùng khí tức bách tính làm mồi nhử, dẫn phát một đợt ma triều?"
Sau khi nghe đề nghị của Phương Quý, các tu sĩ Hẻm Phế Nhân đều triệt để sửng sốt, có người chau mày, trong lúc suy tư tính khả thi, cũng có người lộ ra vẻ mặt khiếp sợ nhìn Phương Quý, nghĩ thầm tên gia hỏa này tuổi tác không lớn, lá gan ngược lại là không nhỏ...
"Không sai, cũng chỉ có cái biện pháp này là tốt nhất!" Phương Quý hưng phấn nói: "Hiện tại đi chậm rì rì như thế, nhiều nhất là có thể dẫn tới Ma Linh trong phương viên vài trăm dặm, nhưng nếu trực tiếp mang theo khí tức của những bách tính này tản ra xung quanh mà nói, hai ngàn dặm, ba ngàn dặm cũng đều có thể dẫn tới, nếu như chạy đủ xa, khí tức đủ nồng đậm, thậm chí là Ma Linh trong toàn bộ khu vực bên ngoài Vân Quốc cũng đều có thể dẫn tới, chỉ là hiện tại có hai cái vấn đề cần phải giải quyết, một vấn đề là phải làm ra đủ khí tức để phát tán, một vấn đề khác, đó chính là phải làm sao để đối phó với những Ma Linh bị dẫn tới này..."
Nghe Phương Quý nói như vậy, chúng tu sĩ Hẻm Phế Nhân ở chung quanh cũng lập tức suy tư, rất nhanh liền nghe thấy vị Phác Nam Tử kia nói: "Muốn phát tán khí tức của bách tính cũng không khó, vô luận là gió hay là nước cũng đều có thể mang theo mùi phiêu tán, mà các loại như dụng cụ quần áo cũng có mùi người sống, bất quá loại cấp độ mùi kia vẫn quá yếu ớt, không có cách nào lan đi xa, nhất là chúng ta muốn cam đoan khí tức nồng đậm, đủ để hấp dẫn Ma Linh vượt qua mấy ngàn dặm chạy tới mà nói, càng là cần hiệu quả tốt nhất, nếu như dùng gió và nước để luyện mà nói, chỉ sợ là sẽ mất rất nhiều thời gian..."
Nghe vấn đề của hắn, Phương Quý do dự một chút, từ trong túi càn khôn lấy ra một cái bình nhỏ, nhẹ nhàng lung lay, có thể nghe thấy ở bên trong vẫn còn một ít nước, liền đưa cho Phác Nam Tử nói: "Nếu dùng loại nước này để luyện mà nói, hiệu quả sẽ như thế nào?"
Phác Nam Tử kinh ngạc nhận lấy, hỏi: "Đây là cái gì?"
Phương Quý nói: "Vạn Vật Mẫu Thủy!"
"Cái gì?" Phác Nam Tử nghe thế, cả người đều phát mộng, ngây ngốc nhìn về hướng Phương Quý.
Không chỉ có là Phác Nam Tử, các tu sĩ Hẻm Phế Nhân khác cũng đều sửng sốt, nhìn Phương Quý giống như là gặp quỷ.
"Nhìn cái gì chứ, đây là sau khi ta dùng để tu luyện còn dư lại ngần ấy..." Phương Quý hỏi Phác Nam Tử: "Có thể hay không?"
"Có thể có thể, một giọt Vạn Vật Mẫu Thủy có thể dung nhập mùi của trăm người, ngần này đã đầy đủ..." Phác Nam Tử liên tục gật đầu, lại nhịn không được cảm khái nói: "Không ngờ được, sau khi ta bước vào cảnh giới Trúc Cơ, lần thứ nhất tiếp xúc bực thần vật như Vạn Vật Mẫu Thủy, thế mà còn không phải dùng để tu luyện, mặc dù có hiệu quả thần kỳ, nhưng vẫn cảm thấy có một chút đáng tiếc..."
"Chừng này Vạn Vật Mẫu Thủy chí ít cũng đáng giá 9.000 khối linh thạch..." Phương Quý vội vàng nói một câu, lại không nhịn được nghĩ thầm, phải âm thầm nhìn chằm chằm tên nghèo kiết hủ lậu này, tránh để cho hắn vụng trộm uống.
Đám tu sĩ Hẻm Phế Nhân chung quanh nghe được số lượng 9.000 khối linh thạch này, cũng hơi động dung, nhưng ai cũng không dám phản bác.
"Nếu có thể cam đoan dẫn động ma triều, vậy liền phải suy nghĩ một chút làm như thế nào để đối phó với ma triều!" Cũng vào lúc này, Cam Ngọc Thiền nói: "Một khi phát động ma triều, sự tình cũng sẽ trở nên rất lớn, chỉ sợ là sẽ có mấy ngàn Ma Linh xông đến, chúng ta phải cân nhắc, một là làm như thế nào an trí những bách tính này thoả đáng, tránh bị những Ma Linh kia nuốt, thứ hai, thì là chúng ta cũng phải cân nhắc bản lãnh của mình một phen thật tốt, vô luận là thuốc trị thương hay là đan dược tiêu độc, đều cần phải chuẩn bị tốt, chuẩn bị khổ chiến, bằng không mà nói, sơ sẩy một cái, đừng nói là săn giết những Ma Linh này, còn có khả năng bị bọn chúng thôn phệ..."
Những người khác nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức trầm xuống, nhớ tới sự khủng bố của ma triều.
Ma triều, đó chính là thủy triều Ma Linh, đó cũng không phải là một đầu hai đầu Ma Linh tụ tập, một khi dẫn động, nói không chừng chính là mấy ngàn đầu thậm chí là nhiều Ma Linh hơn đồng thời gào thét mà đến, không có người nào có thể đồng thời đối phó với nhiều Ma Linh như vậy, mặc dù trên thực tế, những Ma Linh này có thể sẽ không đồng thời đi vào, mà là nối gót chạy đến, liên tục không ngừng, vậy thì cũng sẽ là một cỗ lực lượng dị thường đáng sợ.
Bọn hắn đều cho rằng bản thân có thực lực không kém, nhưng ở trước mặt bực số lượng Ma Linh này, cũng phải cần làm đủ chuẩn bị mới được.
Tiểu nhị Lăng Yến nói: "Trước đó Phương tiểu ca cho chúng ta một nhóm linh đan cùng với Bạt Độc Đan, bây giờ vẫn còn còn thừa một chút, bất quá phân ra trong tay của mọi người cũng không nhiều lắm, mỗi người tối đa cũng chỉ có thể được chia một ~ hai viên, hơn nữa cũng không có cách nào phân hết cho mọi người..."
Các tu sĩ Hẻm Phế Nhân nghe vậy liền lại lộ vẻ trầm mặc.
Đây là sự tình không có cách nào, nếu như nghênh chiến với bảy, tám đầu Ma Linh, như vậy bằng vào bản lãnh của bọn hắn, đại khái là có thể nhanh chóng chém giết, cam đoan chính mình sẽ không bị thương, nhưng nếu là một lượng lớn Ma Linh vọt tới mà nói, vậy mỗi người cố thủ một phương, vậy thì không dám hứa chắc sẽ không bị thương, cho nên đan dược cũng cực kỳ trọng yếu, nếu không một khi không khống chế nổi thương thế, vậy thì sẽ mất đi đại thế...
Thấy bộ dạng khó xử của bọn hắn, Phương Quý liền lại có một chút bất đắc dĩ, từ từ tháo túi càn khôn của chính mình xuống, nhẫn tâm nghiêng ra trên mặt đất, chỉ thấy đủ loại linh đan lập tức đổ ra, giống như một ngọn núi nhỏ, sáng lấp lánh làm cho người ta rất yêu thích.