"Ngươi đã không còn cơ hội..." Không đợi Quỷ Thần gào thét xong, Quách Thanh sư tỷ bỗng nhiên hét to một tiếng, sau đó cầm kiếm lao tới.
Phương Quý còn là lần đầu tiên chân chính nhìn thấy Quách Thanh sư tỷ xuất kiếm, chỉ thấy một đạo kiếm quang bay ngang qua hư không, giống như vẽ hư không thành hai nửa, trên thân kiếm, kim mang lập lòe, khiến cho lực lượng của một kiếm kia tích súc tới cực điểm, trong nháy mắt liền chém đến trước mặt của Quỷ Thần!
Kiếm đạo của nàng khác biệt cùng với Phương Quý, không có nửa điểm bóng dáng Tâm Kiếm nhất mạch, xem ra không có quan hệ gì cùng với Thái Bạch Tông, hẳn là kiếm đạo sư tỷ học được tại Tôn Phủ, mà theo Phương Quý, một kiếm này của sư tỷ, dường như là một thân lực lượng cũng đều giấu trong một kiếm, bề ngoài là kiếm đạo, kỳ thật chỉ là một loại pháp môn vận chuyển pháp lực, đơn giản, nhưng lại mạnh đến cực điểm!
"Dạng kiếm đạo này, nếu như đối đầu với ta..." Trong đầu của Phương Quý nhanh chóng lóe lên một cái ý niệm, nhưng rất nhanh liền lại lắc đầu.
Hắn học Thái Bạch Cửu Kiếm, chỉ học được ba kiếm đầu, vài kiếm phía sau, chỉ biết kiếm chiêu, lại không có kiếm ý, hơn nữa trước đó Mạc Cửu Ca đã nói rất rõ ràng, kiếm chiêu của Thái Bạch Cửu Kiếm là không có tác dụng gì, có một chút thậm chí là do hắn biên lung tung ra, Phương Quý muốn học được kiếm ý phía sau, liền cần phải tự lĩnh ngộ, nhưng bây giờ Phương Quý rất bận rộn, làm sao có thời gian lĩnh ngộ?
Có một vị sư tôn không đứng đắn như thế, kiếm đạo bây giờ của Phương Quý, có thể nói là đã ở trong trạng thái nửa gác lại.
"Muốn chết, các ngươi muốn chết..." Vị Quỷ Thần kia giận không kềm được, tay lớn quét ngang, sư tỷ lập tức bị hắn quét bay ra ngoài, nhưng ở trong một sát na kia cũng đã chém một kiếm trúng vào lồng ngực của hắn, để lại một vết thương thật sâu, hơn nữa thân pháp của Quách Thanh sư tỷ linh hoạt, sau khi bị một chưởng của hắn quét lui lại, lực lượng trong chốc lát đã tan mất, sau đó thân hình lộn vòng, chém một kiếm tới trước người hắn một lần nữa.
Vị Quỷ Thần kia giận dữ, mở cái miệng to như chậu máu ra, táp thẳng về phía nàng.
Thế nhưng vào thời khắc này, ở bên cạnh hắn vang lên một tiếng hét lớn, Kim Tam Xích đã vọt tới bên cạnh hắn một lần nữa.
"Đã động thủ, vậy còn do dự cái gì?" Bên cạnh lại vang lên một tiếng hét lớn, là tên què Khúc Thần Hành, đột nhiên lắc quải trượng một cái, giống như long thương, xông thẳng về phía trước.
Lại sau một khắc, Yến Lăng xuất thủ, thần quang nở rộ trong hai mắt, quát lên: "Vai trái, sườn phải...cẩn thận đuôi sắt của hắn..."
Hắn tu luyện thần nhãn chi thuật, có thể trông thấy nhược điểm, thậm chí là sát chiêu của đối thủ.
Nghe tiếng quát của hắn, hai người Quách Thanh sư tỷ cùng với Kim Tam Xích đồng thời lưu ý, quả nhiên ở sau lưng vị Quỷ Thần kia, một cây xương cột sống bất thình lình biến thành đuôi sắt quỷ dị chợt quất tới, nhanh đến mức khó lòng phòng bị, cũng may là bọn hắn đã để ý, lúc này mới tránh thoát khỏi một kích trí mạng, sau đó hai người liền đồng thời xông lên, một công sườn trái, một công sườn phải, trong nháy mắt liền khóa cứng hơn phân nửa động tác của Quỷ Thần.
"Hậu tâm, dưới bảy tấc vai trái, phần gáy, linh đài..." Mà lúc này Yến Lăng đã thôi động thần nhãn đến cực hạn, trong miệng không ngừng hô to.
Bây giờ đối mặt với đối thủ như Quỷ Thần, ai cũng không dám chủ quan, cơ hồ không cần suy nghĩ liền lao tới tấn công.
Cam Ngọc Thiền tấn công vào hậu tâm của Quỷ Thần, Ngô Nhan thì chém về phía phần gáy của Quỷ Thần, Khúc Thần Hành đâm về linh đài của Quỷ Thần, Phác Nam Tử vào lúc này cũng đã ra tay, tế trận kỳ lên, bố trí thật nhanh ở bên cạnh Quỷ Thần, có ý đồ thôi động cấm chế khóa hắn lại.
Vị Quỷ Thần kia có thực lực rất đáng sợ, xác thực có thể so với Kim Đan, hơn nữa càng có rất nhiều chỗ quỷ tà hơn so với tu sĩ nhân loại, bất quá trước đó hắn bị Ma Linh vây giết nửa ngày, xác thực cũng đã bị trọng thương, nếu không cũng sẽ không vừa nhìn thấy đám người Phương Quý liền muốn ăn để bổ sung khí huyết, lúc này vừa sợ vừa giận, đám tu sĩ Hẻm Phế Nhân lại đều có tuyệt kỹ, thế mà đã bị quấn lấy trong lúc nhất thời.
Những điều này nói thì phức tạp, kì thực lại cực nhanh, dùng thời gian để tính, cơ hồ là trong khoảnh khắc, mấy tu sĩ Hẻm Phế Nhân này liền đã cùng nhau thi triển tuyệt học, quấn lấy Quỷ Thần, thậm chí ngay cả chỗ yếu hại trên ngực của Quỷ Thần cũng đều lộ ra, mà Yến Lăng thấy một màn này, thanh âm gấp đến mức sắp đổi giọng, liều mạng hét to: "Nhanh...đánh vào trái tim của hắn, đó là chỗ ma nguyên hội tụ của hắn..."
Vào thời khắc này, các tu sĩ Hẻm Phế Nhân đều đã xuất thủ, mấy người Ngọc Cảnh Linh thì vẫn đứng tại chỗ, bọn hắn cũng không phải là không muốn ra tay, có thể đi tới đây, liền đã nói rõ thái độ của bọn hắn, thế nhưng đối mặt với Quỷ Thần, trong lòng vẫn rất hoảng sợ.
Cơ hội chỉ có trong một cái chớp mắt, vị Quỷ Thần kia nếu như kịp phản ứng, tránh thoát khỏi trói buộc lúc này, vội vàng đào tẩu mà nói, bọn hắn cũng đều chưa chắc đã có thể ngăn lại lần thứ hai, Phương Quý nhìn thấy một màn này, lập tức không còn dám do dự, vội vã bước ra phía trước một bước, trong lòng thầm nghĩ: "Ta cũng không muốn thực sự tự tay làm thịt một vị Quỷ Thần, dù sao thì về sau còn muốn lẫn vào trong Tôn Phủ, chỉ là hiện tại..."
Cũng vào lúc hắn vừa nghĩ trong lòng, vừa chuẩn bị động thủ, bên người đột nhiên có một bóng người vọt ra ngoài.
Vượt quá dự kiến của tất cả mọi người, đó lại là Trương Minh Quân.
Hắn lúc này đã sắp dầu hết đèn tắt, khí tức trên người càng là suy yếu tới cực điểm, giống như là một trận gió cũng đều có thể thổi ngã, vừa rồi đi đến đây, đều là dựa vào đám người Lục Đạo Duẫn ở bên cạnh bảo vệ, nhưng vào lúc này, hắn thế mà lao tới nhanh hơn Phương Quý...
"Tổ tông nhà ngươi, lão tử hiệu lực vì ngươi, ngươi thế mà ăn tộc nhân của ta..." Trương Minh Quân trong chốc lát liền vọt tới trước người của vị Quỷ Thần kia, mắng lớn một tiếng, sau đó hung hăng vỗ một chưởng tới.
Trương Minh Quân nguyên bản am hiểu Trận Đạo, ở trong đám người Phương Quý trong cùng một cốc kia, thực lực của hắn vốn chính là hạng chót, lại thêm bây giờ gần như hao hết tinh huyết bản mệnh, càng là có thể dùng câu tay trói gà không chặt để hình dung, thế nhưng vào lúc này, theo tiếng quát mắng của hắn, trên người thế mà bạo phát ra một cỗ huyết khí phóng lên tận trời, ôm theo một cỗ lực lượng cuồng bạo, đánh vào trái tim của Quỷ Thần.
"Phốc!" Một chưởng kia của Trương Minh Quân, đánh cho trái tim của Quỷ Thần vỡ nát, huyết nhục bắn tung tóe lên mặt.
Cùng với hai mắt đỏ như máu của hắn tôn lẫn nhau lên, càng khiến cho hắn nhìn rất dữ tợn, hung hăng nhìn chằm chằm về phía hai mắt kinh hãi của Quỷ Thần.
Ở trong loại đối mặt này, ánh mắt của hai người đồng thời trở nên ảm đạm.