"Mà Hắc Sơn Đại Tôn, lại là bản nguyên đã từng bị hao tổn, ngay cả hình người cũng đều hóa không được, càng là không có khả năng tìm được bản linh của Quỷ Thần..."
"Về phần A Khổ, hắn căn bản không biết làm như thế nào để tìm đến bản linh của Quỷ Thần..."
Lời nói của tông chủ Thái Bạch Tông khiến cho lão đan sư Cổ Thông trở nên khẩn trương: "Vậy liền để cho bọn hắn một mực đánh như vậy?"
"Không có khả năng một mực đánh như thế!" Tông chủ Thái Bạch Tông trầm giọng nói: "Quỷ Thần sẽ không chết, nhưng Tiêu Kiếm Uyên đạo hữu cùng với Hắc Sơn Đại Tôn sẽ mệt..."
Lão đan sư Cổ Thông nghe thế, mắt cơ hồ trở nên đỏ ngầu: "Vậy...vậy thì có thể sẽ thua?"
"Cũng chưa chắc..." Tông chủ Thái Bạch Tông nhíu mày, hiển nhiên là đang vội vàng nghĩ cách, suy nghĩ trong lòng thay đổi thật nhanh, bỗng nhiên mở mắt, bảo tiểu đồng cầm giấy bút tới, sau đó nâng cổ tay vận dụng ngòi bút, rất nhanh liền viết một đạo ấn phù cổ quái ở trên giấy, sau khi nhìn thoáng qua liền quay người nhìn về phía lão đan sư Cổ Thông, nói: "Cổ lão ca, xem ra vẫn phải làm phiền ngươi xuất thủ, ta đã từng học Trấn Linh Phù từ Đông Thổ, có thể tạm thời định trụ linh thức của Quỷ Thần, chỉ cần dán tấm phù này ở trên ma thân của bọn hắn, liền có cơ hội chém giết bọn hắn!"
"Ta..." Lão đan sư Cổ Thông nghe vậy, râu ria cũng đều run lên.
Tông chủ Thái Bạch Tông nghiêm mặt nói: "Bây giờ có năng lực làm được, cũng chỉ có ngươi, bất quá ngươi cũng có thể yên tâm, bây giờ ba vị Quỷ Thần kia cơ hồ đều đã bị áp chế, không thể phân ra quá nhiều tinh lực đề phòng ngươi, chỉ cần ngươi có thể dán phù lên, liền có thể..."
Lão đan sư Cổ Thông kêu rên một tiếng: "Ta chỉ là luyện đan sư..."
Tông chủ Thái Bạch Tông trở nên trầm mặc, hiển nhiên là đến lúc này, hắn cũng có một chút khó xử.
Lão đan sư Cổ Thông vừa hoảng sợ, lại vừa có một chút e lệ, buông thõng đầu nói: "Thực sự không dám giấu giếm, lão phu đã hơn mấy trăm năm không có tu luyện thần thông, dù sao thì cũng không có loại thiên phú đó, chỉ một lòng luyện đan, ta bây giờ chỉ sợ là ngay cả Kim Đan mới tấn thăng..."
Nghe đến đó, tông chủ Thái Bạch Tông làm như thế nào còn có thể không rõ, sắc mặt cũng lập tức có một chút ảm đạm.
"Nếu không..." Cũng đúng vào lúc này, ở bên cạnh bỗng nhiên vang lên một thanh âm cẩn thận.
Hai người tông chủ Thái Bạch Tông quay người, liền ngạc nhiên phát hiện ra, nói chuyện lại là Phương Quý một mực đứng ở bên cạnh cửa sổ.
Lúc này con mắt của Phương Quý lóe sáng, trên mặt mũi tràn đầy kích động, thấp giọng nói: "Tông chủ, vừa rồi ta nghe các ngươi nói, chém giết một vị Quỷ Thần liền có thể danh chấn An Châu, vậy nếu như bốn đại Quỷ Thần Tôn Thần chết, cũng không thể thoát khỏi liên quan với ta..."
"Ngươi?" Tông chủ Thái Bạch Tông cùng với lão đan sư Cổ Thông nghe được lời nói của Phương Quý, biểu lộ đều trở nên cổ quái giống nhau, tông chủ Thái Bạch Tông khẽ nhíu mày, sau đó vẫn là khe khẽ lắc đầu, lão đan sư Cổ Thông thì là không tự chủ được bày ra một cái biểu lộ lão tu Kim Đan nhìn vãn bối Trúc Cơ không biết lượng sức, nhẹ nhàng thở dài, dời đầu đi chỗ khác, sinh động biểu đạt ra cảm giác bất đắc dĩ của một vị trưởng bối đối với tiểu hài tử không biết trời cao đất rộng, sau đó hai người liền tiếp tục dùng mắt lớn trừng mắt nhỏ, một người hàm ẩn cổ vũ, một người mặt mo đỏ bừng, trong lòng thực sự không nắm chắc...
"Ta nói thật..." Nhìn thấy phản ứng của hai người này, Phương Quý gấp gáp nói: "Ta cảm thấy là ta có thể thử một chút!"
Tông chủ Thái Bạch Tông thấy hắn có một chút sốt ruột, lúc này mới lại nghiêm túc nhìn hắn một cái, nhưng rõ ràng vẫn là mang theo một chút nghi hoặc, mà lão đan sư Cổ Thông thì là khinh thường phủi phủi tay áo, nói: "Tiểu hài tử thì biết cái gì, Quỷ Thần thiên biến vạn hóa, vạn phần quỷ dị, lực lượng đáng sợ, dạng con nít như ngươi, còn chưa tới gần bọn hắn, những ma khí kia đã xé nát ngươi!"
Phương Quý lập tức có một chút buồn bực, nói: "Vậy nếu ta làm được thì sao, có thể tuỳ tiện ăn đan dược của ngài?"
"Còn nhớ thương đan dược của ta..." Lão đan sư Cổ Thông nhếch miệng, nói: "Ta coi như có đáp ứng ngươi, ngươi có thể ăn được sao?"
"Vậy thì coi như ngài đã đáp ứng!" Phương Quý nói một câu với lão đan sư Cổ Thông, sau đó chuyển hướng sang tông chủ Thái Bạch Tông, nói: "Cứ để ta đi thử xem!"
Tông chủ Thái Bạch Tông đã nhíu lông mày lại, ngưng thần nhìn Phương Quý, giống như là muốn nhìn thấu bí mật ở trên người của hắn, nhưng cho dù hắn đã sống đến mức thành tinh, lúc này cũng không nhìn ra được gì, chỉ trầm mặc một hồi rồi nói: "Nắm chắc được bao nhiêu!"
Phương Quý nói: "Bảy ~ tám phần thì vẫn phải có!"
Tông chủ Thái Bạch Tông lại trở nên trầm mặc một lần nữa, lần đầu tiên thấy hắn do dự khó quyết như vậy.
Phương Quý nói: "Tông chủ, ngài thế những đã nói, nam nhân phải quyết đoán nhanh, không tiến ắt sẽ lùi!"
Tông chủ Thái Bạch Tông nghe thế mặt đều đen, lúc đầu đây chính là chỗ đau của hắn, hết lần này tới lần khác lại bị Phương Quý nhắc tới, hơn nữa còn nói loạn thất bát tao, vô thức đưa tay vỗ đầu của Phương Quý một cái, quát: "Bất học vô thuật, nói cũng đều nói ngược..."
Đánh một cái như thế, ngược lại là đã làm ra quyết định, nghiêm túc hỏi Phương Quý một câu: "Ngươi có biết thất bại là sẽ chết không?"
Phương Quý giật mình, nói: "Dù sao thì thành công cũng sẽ nổi danh đúng không?"
Tông chủ Thái Bạch Tông đột nhiên cảm giác được không có cách nào câu thông cùng với hắn, liền lắc đầu, nói: "Vậy thì ngươi hãy đi thử một lần đi!"
Nói xong đi tới trước bàn, liền muốn nâng bút viết phù, lão đan sư Cổ Thông thấy hai người sư bá sư chất bọn hắn, thế mà lại định ra bực đại sự này một cách đơn giản như vậy, cảm giác không thể tưởng tượng nổi đạt đến cực điểm, mình là một vị Kim Đan cũng không dám đi, một thằng nhóc Trúc Cơ lại tranh đi, chuyện này cũng thực sự khiến cho tấm mặt mo của hắn nóng như lửa thiêu, không có ý tứ nhìn nữa, trong lúc vô tình quay đầu, thấy tiểu đồng đang khinh bỉ nhìn chính mình, đưa tay tát một phát, nói: "Nhìn cái quỷ, còn không mau đi nhóm lửa!"
"Giống như là Minh Nguyệt tỷ tỷ nói vậy, chỉ biết lý sự cùn..." Tiểu đồng ăn đòn cũng không quan tâm, thầm nói chạy về phía thần lô.
Mà ở phía Phương Quý, thừa dịp tông chủ nâng bút viết phù, hắn cũng ngồi xếp bằng ở một bên, thần thức nội liễm, trong chớp mắt liền chìm vào thức hải, sau đó trực tiếp chạy về phía toà đại điện thần bí kia, vào lúc đi tới trước đại điện, liền thấy bộ dáng của đại điện đã đại biến, ở chính giữa đại điện, đang có một con mắt quái dị lơ lửng ở giữa không trung, thần bí khó lường, tinh quang nội liễm, nhìn giống như là một viên mặt trời thu liễm quang mang, óng ánh sáng long lanh, hàm ẩn thần tính, như là một con mắt được điêu khắc thành.
Mà ở phía dưới con mắt quái dị, tiểu Ma Sư thì nâng cao cái bụng lớn, đang tiến hành nghiên cứu con mắt quái dị này, về phần Bạch Thiên Đạo Sinh thì đã sớm không thấy.