Từ lần đầu tiên Phương Quý tiến vào đại điện liền đã biết, Bạch Thiên Đạo Sinh đã bị tiểu Ma Sư đánh cho rất thê thảm, hết lần này tới lần khác lại một lòng muốn đoạt con mắt quái dị về, cuối cùng còn xả thân đánh về phía con mắt quái dị, nhưng lại bị quang mang của con mắt quái dị hòa tan.
Mà con mắt quái dị này, cũng từ lúc bắt đầu tiến vào đại điện, liền yên tĩnh lơ lửng ở giữa không trung như vậy, vô cùng trung thực, vô luận là tiểu Ma Sư hay là Phương Quý, đều có thể cảm giác được ở trong con mắt quái dị này, ẩn chứa lực lượng kinh khủng dị thường, cỗ lực lượng này vạn nhất bạo phát ra, đoán chừng muốn giết Phương Quý cùng với tiểu Ma Sư tầm mười lần cũng không thành vấn đề, nhưng đại điện giống như cũng có một loại đạo uẩn kỳ bí, áp chế ma nhãn này, chỉ cần không đụng vào nó giống như Bạch Thiên Đạo Sinh, liền sẽ không dẫn phát cấp độ thần uy cổ quái kia!
"Đã nghiên cứu ra cái gì rồi?" Phương Quý tiến vào đại điện, lập tức mở miệng hỏi.
"Vật này rất là thần dị!" Tiểu Ma Sư lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, dùng bàn tay vuốt ở hư không bên ngoài con mắt quái dị, nhìn biểu lộ si mê của nó, đoán chừng nếu không phải nó đã từng tận mắt thấy tràng cảnh Bạch Thiên Đạo Sinh bị một vệt thần quang của con mắt quái dị đánh thành hư vô, lúc này đã liều lĩnh sờ tới.
"Thần dị chỗ nào?" Phương Quý nghe tiểu Ma Sư nói, cũng lập tức có một chút hiếu kỳ, vội vàng hỏi.
Tiểu Ma Sư lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nói: "Đồ vật mà ngay cả ta cũng nhìn không hiểu, nhất định rất thần dị!"
Phương Quý nghe thế cảm thấy căm tức, suýt nữa giơ chân đạp tới, bất quá xem ở trên mặt mũi tiểu Ma Sư nâng cao cái bụng lớn, lại thêm mình đang muốn cầu cạnh nó, tạm thời nhẫn nhịn, nói: "Ngươi nghĩ thế nào về sự tình vừa mới nói, còn cần sự hỗ trợ của ngươi!"
"Chuyện vừa rồi...ngươi đang nói về ba đại Quỷ Thần Tôn Phủ?" Tiểu Ma Sư nghe thế khẽ giật mình, vội vàng lắc đầu nói: "Không nên không nên, không phải ta đã giải thích cho ngươi rồi hay sao, mặc dù ta cao hơn một cấp so với đám Quỷ Thần bẩn thỉu kia, cũng không nhìn trúng bọn chúng, thế nhưng là lực lượng chính là lực lượng, nếu thật sự đánh nhau ta sẽ không phải là đối thủ của bọn hắn, tên gia hỏa Hồng Bào Ác Quỷ kia cũng là gặp xui xẻo, muốn đoạt xá ngươi, chạy vào trong đại điện, lúc này mới bị ta nuốt..."
Nói xong nó nhướn lông mày lên, nói: "Muốn để cho ta đối phó với bọn hắn, trừ phi ngươi có thể lừa gạt bọn hắn tiến vào trong đại điện..."
Phương Quý nghe thế giống như có điều suy nghĩ, tiểu Ma Sư thấy hắn nghiêm túc liền vội vàng ngượng ngùng cười nói: "Đừng hoảng hốt đừng hoảng hốt, hiện tại coi như ngươi lừa gạt bọn hắn tiến vào ta cũng không có cách nào, vừa nuốt một kẻ còn chưa có tiêu hóa, lại đến mấy kẻ không phải sẽ ăn bể bụng sao?"
Phương Quý nghe thế buồn bực nói: "Bảo ngươi nghĩ biện pháp, ngươi lại nói năng huyên thuyên, nếu ta gặp xui xẻo, ngươi sẽ tốt sao?"
Từ lúc vừa mới bắt đầu leo lên thuyền pháp của lão đan sư Cổ Thông, biết sẽ có Quỷ Thần đột kích, Phương Quý liền đã đánh chủ ý lên trên người của tiểu Ma Sư, dù sao thì hắn cũng đã từng tận mắt thấy tiểu Ma Sư dùng một ngụm nuốt bản linh của Hồng Bào Ác Quỷ, cũng nhớ kỹ tiểu Ma Sư đã từng nói nó cao hơn một cấp so với những Quỷ Thần này, mà ở bên ngoài thấy tông chủ gặp nạn, Phương Quý há lại sẽ không nghĩ biện pháp đối phó với Quỷ Thần?
Trước đó nhìn như hắn đi ngủ ở trong khoang thuyền, kỳ thật chính là tiến vào đại điện, tìm tiểu Ma Sư thương lượng.
Kết quả thương lượng một trận, tiểu Ma Sư lại biểu thị chính mình thực sự không giúp được gì, bản chất của nó là sinh linh Tiên Thiên thuần thiết, không dính nửa điểm ô uế, xem thường những Quỷ Thần này bị ô uế này là chuyện đương nhiên, là rất có đạo lý.
Nhưng mà chuyện này không có nghĩa là nó đánh thắng được những Quỷ Thần kia...
"Ách, đừng nóng giận, trước đó không phải ta đã giải thích rồi sao, ta thật sự không đánh lại bọn hắn..." Nhìn thấy Phương Quý nổi giận, tiểu Ma Sư nhưng cũng hoảng, nâng cao bụng co lại về phía sau, cẩn thận từng li từng tí giải thích.
"Hiện tại không cần ngươi ra ngoài giết bọn hắn, ta sẽ đi!" Phương Quý hung ác nói: "Ta muốn cầm mấy tấm phù dán lên ma thân của bọn hắn, đây là cơ hội cuối cùng của ta cùng với tông chủ!"
"Dán phù?" Tiểu Ma Sư nghe Phương Quý nói cũng cảm thấy nao nao, ngẩng đầu nhìn hắn.
Phương Quý gật đầu nhẹ, nói: "Đến thời điểm quan trọng, không thử một lần là không được, ngươi không phải là hiểu rất rõ những Quỷ Thần này sao, hiện tại hãy tranh thủ thời gian đưa ra chủ ý cho ta, làm sao có thể nhanh nhất dán thần phù vào trên ma thân của bọn hắn, nếu như ngươi còn nói không có cách nào..."
Nói xong sắc mặt dần dần trở nên âm trầm, nảy sinh ác độc nói: "Dù sao thì mạng nhỏ của ta đã sắp không có, có tin hiện tại ta liền đỡ đẻ cho ngươi?"
Vừa nói, vừa không có hảo ý nhìn chằm chằm tiểu Ma Sư, bóp đốt ngón tay rung động đùng đùng.
"Đừng đừng đừng, đừng sốt ruột..." Tiểu Ma Sư bị hù mồ hôi lạnh đều chảy ra, vội vàng che chở bụng lùi về phía sau mấy bước, đồng thời suy nghĩ và nói thật nhanh: "Không phải chỉ là tới gần bọn hắn, áp thần phù vào ma thân của bọn hắn thôi hay sao? Nhưng tu vi của ngươi hơi thấp một chút, vừa tới gần liền sẽ bị xé nát..."
Thấy sắc mặt của Phương Quý trầm xuống, nó cũng đột nhiên giật mình, vội vàng hô lên: "Đừng vội, vẫn có biện pháp!"
"Biện pháp gì?" Phương Quý trầm mặt hỏi, lúc này hắn đã rất gấp gáp.
Ở trong khoang thuyền, biểu hiện của tông chủ lạnh nhạt, biểu hiện của Phương Quý liền cũng không nóng nảy.
Nhưng bây giờ là thế cục gì, trong lòng của hắn há lại không hiểu rõ, đã sớm giống như kiến bò trên chảo nóng.
"Trước đó không phải ta đã nói cho ngươi biết sao, khí tức của ta cao hơn bọn hắn, cho nên nếu như ngươi đột nhiên phóng thích một đạo khí tức của ta mà nói, hẳn là có thể làm cho bọn hắn sợ hãi một chút, bất quá tu vi của ngươi quá thấp, đoán chừng bọn hắn có thể thoát khỏi trong một cái chớp mắt..." Tiểu Ma Sư vội vàng nói, đồng thời nhanh chóng động não.
Mà Phương Quý nghe thế thì giận không có chỗ phát tiết, coi như có thể làm cho bọ hắn sợ hãi trong một cái chớp mắt, vậy thì có ích lợi gì, đủ để dán phù sao?
"Phương pháp duy nhất là..." Mà tiểu Ma Sư bị võ lực của Phương Quý đe dọa, tâm tư cũng thật sự thay đổi thật nhanh, nhìn thấy Phương Quý đã sắp đi tới trước người mình, ở dưới sự hoảng sợ, ngược lại là đột nhiên nghĩ ra một ý kiến, vội vàng chỉ vào góc tường nói: "Vật kia, ngươi có nhìn thấy hay không..."
Phương Quý kinh ngạc quay người, liền thấy được ở trong góc tường đại điện có một chiếc áo bào đỏ tung bay, đó chính là đồ vật còn sót lại sau khi hắn giết Hồng Bào Ác Quỷ, theo như tiểu Ma Sư nói trước đó, chiếc áo bào đỏ này chính là một thân pháp lực của Hồng Bào Ác Quỷ, nói trắng ra chính là tương đương với ma thân của đối phương, Phương Quý cũng không có hứng thú đối với thứ này, vẫn luôn coi là rác rưởi ném vào trong góc tường.