Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 763 - Chương 763: Liều Lĩnh

Chương 763: Liều lĩnh Chương 763: Liều lĩnh

Quyền chưởng tương giao, hư không nổ tung, A Khổ sư huynh lùi lại mấy bước, máu tươi chảy xuống từ khóe miệng.

Hắn dựa vào lực lượng của mình, chỉ có thể mở ra bốn đạo phong ấn, muốn đối phó với thiên kiêu Đông Thổ, rõ ràng là vẫn kém không ít.

Mà ở một bên khác, Anh Đề đang một mình cản lại đoàn người Long Cung, mặc dù con cự quy ở trong không trung kia không xuất thủ với nó, nhưng ở dưới sự tấn công điên cuồng của Cửu thái tử Tây Hải cùng với đám yêu binh yêu tướng, cũng đã máu me khắp người, lân phiến mọc ra một lần nữa ở trên người trong Hóa Long Trì, vào lúc này cũng đã có bộ phận lớn vỡ nát, máu tươi óng ánh thẩm thấu ra ngoài từ trong lân phiến vỡ nát, vô cùng thảm liệt.

Nhưng Anh Đề bình thường nhát gan như vậy, vào lúc này hết lần này tới lần khác lại một bước cũng không lùi, chỉ sủa gâu gâu liều mạng cùng với Cửu thái tử Tây Hải.

"Giết giết giết, giết sạch là tốt nhất..."

Mà vào lúc này, lồng ngực bị xuyên thủng, cơ hồ chỉ còn lại một hơi, Thanh Vân Hiện cũng là mắt lộ hung quang, vị Quỷ Thần đầu heo thân người ẩn nấp ở giữa không trung bay xuống, vừa rồi cùng đã bị trọng thương, cật lực đỡ Thanh Vân Hiện lên, nhìn qua trận đại chiến chung quanh bậc thang bạch ngọc, Thanh Vân Hiện tràn đầy oán độc, ọc máu quát to, phảng phất như muốn phát tiết tất cả những uỷ khuất mình chịu đựng trong mấy ngày này ra ngoài...

Bất quá rất nhanh hắn liền ngây ngẩn cả người.

Hắn nhìn thấy Khương Thanh đang không ngừng bức lui A Khổ, đồng thời lại dùng từng chưởng vỗ về phía Phương Quý.

Hắn cũng nhìn thấy con cự quy khí thế hung ác vô biên ở giữa không trung kia đang dùng móng vuốt chụp về phía bậc thang bạch ngọc.

Rõ ràng là thần uy vô tận, nhưng Phương Quý đi từng bước một đến tiên điện thế mà hoàn toàn không bị ảnh hưởng!

Chẳng lẽ nói, Đông Thổ cùng với Long tộc hợp lực, cũng đều không ngăn cản được thằng nhóc kia đoạt đi tạo hóa trong di địa này hay sao?

"Ta không tin..."

Khương Thanh đều đã là lửa giận bốc thẳng lên trời, càng phát hiện ra chính mình không đả thương được Phương Quý, càng cảm thấy cuồng nộ không thôi, hắn nhìn Phương Quý đi từng bước một về phía tiên điện, đã hoàn toàn không có tính nhẫn nại, dùng một chưởng bức lui A Khổ sư huynh, sau đó thuận thế vỗ về phía Phương Quý.

Mà ở bên khác, Cửu thái tử Tây Hải cũng đã trở nên cuồng bạo không gì sánh được, hung hăng đâm một thương xuyên thủng cái đuôi của Anh Đề, thúc giục cự quy trên không trung.

"Ừm?"

Mà vào lúc này, bọn hắn mặc dù không tổn thương được Phương Quý, nhưng sau khi công kích vô số lần vào bậc thang bạch ngọc, cũng đã đánh thức Phương Quý, ở dưới sự ảnh hưởng của loại ý chí thần bí này, Phương Quý bước lên bậc thang bạch ngọc bước đầu tiên, liền tiến vào trong một loại trạng thái kỳ diệu không gì sánh được, hắn cảm thấy mình giống như đã hoá thành một thể với phiến thiên địa này, trong lúc bỗng nhiên hiểu rõ vô số đạo lý.

Mỗi khi đi một bước, nan đề trong lúc tu hành bình thường, liền được giải khai vô số.

Mỗi lần bước lên một bậc thang, hắn liền cảm giác thần hồn của mình được tẩy lễ một phen, trở nên tinh thuần hơn.

Chính là loại cảm giác này, khiến cho hắn trầm mê ở trong đó, cơ hồ quên vạn vật trong thế gian, chỉ muốn leo lên bậc thang từng bước một.

Hắn có thể cảm giác được, ở trong toà tiên điện kia, có đồ vật hấp dẫn chính mình hơn...

Thế nhưng loại cảm giác giống như ngộ đạo này, lại rốt cục vẫn bị sự cường công của cự quy cùng với Khương Thanh đánh thức, Phương Quý chầm chậm thức tỉnh, cúi đầu nhìn xuống, lập tức kinh hãi thất sắc, hắn nhìn thấy mình đã trèo lên bậc thang bạch ngọc, đi tới giữa không trung, cũng nhìn thấy trận đại chiến ở phía dưới, A Khổ sư huynh đang khạc ra máu triền đấu với Khương Thanh Đông Thổ, Anh Đề cũng đang bị tướng sĩ Long Cung vây quanh đánh giết...

Đáng thương cho Anh Đề, đều đã không có cách nào sủa gâu gâu, hiện tại là đang kêu ngao ngao!

"Con bà nó, đã xảy ra chuyện gì?" Phương Quý lập tức giận dữ máu xông lên nào, xắn tay áo muốn lao xuống.

Nhưng vào lúc này, ở trên bậc thang đạo uẩn phun trào, có một loại ý chí thần bí nào đó tràn vào thức hải của Phương Quý, giống như là đang nói chuyện, chỉ là Phương Quý lúc này chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của loại ý chí kia, lại không có cách nào lý giải bọn hắn đang nói cái gì...

"Cái quái gì thế?"

"Các ngươi đang nói cái gì?"

"Trời ạ, ngươi đây là đang chạy đến nơi nào rồi?" Ngay ở giữa một sát na này, bỗng nhiên trong thức hải của Phương Quý có một giọng nói khác hô lớn lên, kẻ nói chuyện chính là tiểu Ma Sư, lúc này Phương Quý thậm chí có thể thấy rõ ràng, tiểu Ma Sư đang dùng hai cánh tay vịn lan can cửa sổ đại điện, dùng sức đưa mặt ra bên ngoài dò xét, lỗ tai cơ hồ còn duỗi ra dài hơn tai lừa, vừa lắng nghe vừa gọi Phương Quý: "Bọn hắn nói là ngươi hãy tiến vào tiên điện, có lời muốn nói với ngươi..."

"Sao ngươi lại có thể đi ra?" Phương Quý cũng cảm thấy kinh hãi, căn bản không biết mình nhìn thấy tiểu Ma Sư như thế nào.

"Ta cũng không biết, ta chính là nghe được thanh âm này...Ồ, ta lại có thể nói chuyện cùng với ngươi ở trong đại điện!" Tiểu Ma Sư cũng cảm thấy kinh hãi, bình thường nó bị nhốt ở trong đại điện, muốn kêu gọi Phương Quý cũng không có dễ dàng như vậy, lúc này cũng là vừa mừng vừa sợ, nhưng rất nhanh liền lại bị loại ý chí thần bí kia hấp dẫn, nó nghiêng lỗ tai nghe ngóng, hô lên: "Có một loại tồn tại rất đáng gờm đang nói chuyện cùng với ngươi, bọn hắn nói...bọn hắn nói ngươi không cần phải lo lắng, những người kia sẽ không làm tổn thương được ngươi, bảo ngươi nhanh chóng tiến vào điện..."

"Tiến vào điện cái rắm, Vượng Tài đã sắp bị người ta đánh chết..." Phương Quý giận dữ, ra sức giãy dụa, nhưng ở chung quanh lại có lực lượng nhu hòa như dòng nước ngăn cản hắn.

Coi như là tiểu Ma Sư, vào lúc này cũng cảm thấy kinh hãi, chỉ lắng nghe trong chốc lát, liền có một chút nóng nảy nói: "Bọn hắn...bọn hắn nói ngươi hiện tại là người được tuyển định, chỉ cần ngươi tiến vào tiên điện, liền có thể thu hoạch được tạo hóa không tưởng tượng nổi, bọn hắn nói...nếu ngươi rời khỏi bậc thang, liền không có cách nào lại bảo hộ ngươi, cơ hội này cũng sẽ bị người khác đoạt đi, bọn hắn hỏi ngươi...hỏi ngươi thật sự muốn từ bỏ cơ hội hay sao?"

"Từ bỏ?" Chính Phương Quý cũng không khỏi ngẩn ngơ.

Hắn vẫn còn có thể nhớ rõ cảm giác lúc mới bước vào bậc thang, đó là một loại cảm giác kỳ diệu không có cách nào nói rõ cả, càng là biết ở bên trong tiên điện tất nhiên có tồn tại cực kỳ không tầm thường, chỉ cần mình tiếp tục đi lên bên trên, tiến vào tiên điện, liền có thể tuỳ tiện đạt được...

Chính mình muốn từ bỏ sao?

Phía dưới là mạng nhỏ của A Khổ sư huynh cùng với Anh Đề, phía trên thì là tạo hóa không có cách nào tưởng tượng...

Lúc này Phương Quý đang cúi đầu nhìn trận đại chiến ở phía dưới, vừa nhìn A Khổ sư huynh cùng với Vượng Tài đang rơi vào trong vô tận hung hiểm, vừa nhìn về phía Cửu thái tử Tây Hải hung ác dữ tợn cùng với Khương Thanh lộ ra sắc mặt âm trầm, trong lòng bỗng nhiên có một cỗ liều lĩnh dâng lên: "Con bà nó, vì một chút tạo hóa rách nát, liền đến khi dễ lão gia ta, thật sự cho rằng lão gia ta là quả hồng mềm hay sao?"

Bình Luận (0)
Comment