Dưới yêu cầu mãnh liệt của Triệu Tịnh và Giang Bồng Bồng, khi năm nhất sắp kết thúc, phòng 202 đã mua lại một chiếc TV cũ để xem World Cup.
Chiếc TV cũ này được mua tại cửa tiệm cách trường học không xa với giá 80 tệ, chia ra thì mỗi người không tốn bao nhiêu tiền. Có điều ký túc xá trường không kết nối truyền hình cáp nên họ chỉ xem được ba bốn kênh, tín hiệu còn thường xuyên chập chờn.
Mặc dù vậy, 202 vẫn biến thành căn phòng tân tiến nhất trong toàn bộ ký túc nữ. Phòng các cô không chỉ có tỷ lệ phổ cập máy tính cao mà còn có TV, rốt cuộc cũng không cần xuống nhà ăn chen lấn với những sinh viên nam khác.
Hôm nay các cô gái phòng 202 bỏ qua việc tự học buổi tối để cùng nhau xem TV. Đài truyền hình Cửu Giang đang phát giải bóng đá sinh viên do Phi Địch tài trợ. Bốn đội bóng mạnh nhất trong thành phố đã thi đấu xong, Nghiêm Soái đang đại diện đội bóng Đại học Cửu Giang đứng trên bục quán quân.
Phía sau anh ta là bốn Đại sứ hình ảnh cho giải bóng đá sinh viên vừa được tuyển chọn của Đại học Cửu Giang, lần lượt đến từ khoa Văn, khoa Âm nhạc, khoa Mỹ thuật và khoa Công nghệ thông tin.
Mặc dù tín hiệu không được tốt nhưng bọn họ vẫn dễ dàng tìm được Quách Lệ Na giữa màn hình nhiễu sóng.
Triệu Tịnh thốt lên: "Trời ạ! Đó là Quách Lệ Na sao? Mình sắp không nhận ra nữa rồi! Thật sự gầy quá đi!"
"Cậu ấy để lộ trán nhìn đẹp hơn trước kia nhiều!" Tiêu Đình Đình luôn thích bắt bẻ cũng nhịn không được mà khen ngợi, đồng thời cũng thấy cô gái đứng bên cạnh Quách Lệ Na quen đến lạ: "Hứa Thanh Lăng, cậu mau nhìn xem, bạn nữ đứng cạnh Quách Lệ Na có phải bạn cấp ba của cậu không!"
Hứa Thanh Lăng đang vẽ bản thiết kế tường văn phòng cho Dương Hủ, nghe tiếng động bên ngoài, cô mới vén rèm lại trước TV xem.
Lần trước nhờ bảng thông báo ở trường mà cô biết Uyển Nguyệt c*̃ng tham gia cuộc thi tuyển Đại sứ hình ảnh bóng đá sinh viên. Cô không thấy lạ khi Uyển Nguyệt tham gia những cuộc thi như thế này. Từ nhỏ đến lớn, cô ta luôn là người hoạt động tích cực nhất trong các nhóm văn nghệ, đã quen với việc nổi bật giữa đám đông.
Có điều khi đứng trong dàn nữ sinh này, Uyển Nguyệt không chiếm ưu thế chiều cao, dáng người cũng gầy nhỏ nên không nổi trội như Quách Lệ Na.
Giống ba cô gái kia, Quách Lệ Na mặc váy áo màu xanh dương, vớ dài màu trắng, để lộ một phần eo thon. Mái tóc dài, dày được buộc cao kiểu đuôi ngựa, tất cả tóc mái chải gọn về phía sau, để lộ vầng trán sáng mịn. Ánh mắt cô ấy sáng ngời, nụ cười xán lạn. Do dáng người cân đối, lại cao nhất trong số bốn người nên vẻ đẹp của cô ấy mang cảm giác cực kỳ năng động.
Tiêu Đình Đình kích động bóp chặt tay Hứa Thanh Lăng: "Không uổng công hôm đó chúng ta cổ vũ cậu ấy đi thi! Không ngờ cậu ấy lại có tiềm năng đến thế!"
Hứa Thanh Lăng chăm chú nhìn TV, có thể nhận thấy Quách Lệ Na rất căng thẳng. Khi máy quay lướt qua, nụ cười cô ấy có hơi cứng lại, chẳng qua đang giả vờ thoải mái tự nhiên thôi.
Hứa Thanh Lăng nhẹ giọng nêu cảm nhận: "Đúng là thi thố có thể rèn luyện con người, Tiểu Quách cứ như biến thành người khác vậy. Nói không chừng cậu ấy sẽ vào được chung kết đấy."
Tiêu Đình Đình nghe cô nói mà nổi da gà, sao cô ấy lại có cảm giác cô bạn cùng phòng từng mờ nhạt giờ đây sắp nổi tiếng nhỉ?
Những bạn học khác ở ký túc xá nữ nghe tin c*̃ng chạy đến phòng 202 xem. Trong nháy mắt, phòng bọn họ đã đầy ắp người.
Hứa Thanh Lăng tranh thủ bắc ghế trèo lên, rồi dùng chiếc muỗng inox gõ vài cái vào chiếc bát tráng men của mình, hô to: "Mọi người nhớ lên diễn đàn trường bỏ phiếu cho Quách Lệ Na nhé!"
Nghe nói cuối cùng chỉ có hai sinh viên nữ được đại diện Đại học Cửu Giang tham gia chung kết Đại sứ hình ảnh bóng đá sinh viên thành phố. Kết quả cuối cùng được quyết định dựa vào điểm số của giảng viên khoa Thể chất, phiếu bầu của các thành viên đội bóng đá trường và số phiếu bình chọn trên diễn đàn trường.
Hiện tại trên diễn đàn trường, số phiếu bầu cho đại sứ hình ảnh bóng đá bên khoa Công nghệ thông tin đang dẫn đầu với khoảng cách rất lớn. Cũng chẳng có gì bất ngờ, khoa ấy đông sinh viên nam, lại chuyên về máy tính nên họ có thể dành thời gian lên diễn đàn bình chọn mỗi ngày.
Người đứng thứ hai là đại diện khoa Âm nhạc. Cô ấy có ngoại hình xinh đẹp, lại từng chủ trì rất nhiều hoạt động trong trường nên đã nổi tiếng từ trước. Số phiếu bình chọn của Quách Lệ Na và Uyển Nguyệt không chênh lệch nhau quá nhiều và đang xếp ở hai vị trí sau.
Mặc dù trước đó Triệu Tịnh và Giang Bồng Bồng có hơi không thoải mái với Quách Lệ Na vì chuyện sổ nhật ký. Nhưng sau khi hiểu hơn về Quách Lệ Na thì mọi chuyện cũng được giải quyết. Là bạn cùng phòng, tất nhiên họ hy vọng Quách Lệ Na có thể giành chiến thắng.
Thế là các cô gái phòng 202 người cầm tô, người cầm chậu bắt đầu đứng lên ghế hô to: "Bỏ phiếu! Bỏ phiếu!"
Hầu hết sinh viên ở tầng này là sinh viên khoa Mỹ thuật, chỉ có vài người học báo chí. khoa Mỹ thuật thì không cần phải nói, họ chắc chắn sẽ bình chọn cho Quách Lệ Na. Còn về phần khoa Báo chí, dù sao bên họ không có đại diện lọt vào vòng trong nên cũng sẵn lòng tiện tay bình chọn cho Quách Lệ Na.
Thế là ai có máy vi tính thì trở về bỏ phiếu, ai không có máy vi tính thì đến phòng 202 bình chọn.
Tào Tư Thanh đến phòng 202 tìm Hứa Thanh Lăng có việc, nhìn thấy phòng các cô huyên náo như khu chợ, cô ấy nhanh chóng kéo Hứa Thanh Lăng ra ngoài hành lang.
Hứa Thanh Lăng nghĩ cô ấy đến tìm mình là vì chuyện trang trí văn phòng Dương Hủ: "Mình đã vẽ xong rồi, sáng mai mình sẽ ra cửa tiệm trước trường để in. Sau đó chúng ta có thể cùng sang chỗ thầy ấy vào buổi chiều, thầy ấy có sẵn dụng cụ nên không cần mang gì đâu."
Lần này Dương Hủ quyết định mở công ty đàng hoàng. Ông ấy chọn một nhà kho bỏ không có giá thuê rất rẻ và định cải tạo nó thành văn phòng công ty.
Mấy hôm nay ông ấy và Trương Đạt bận họp với người của Bất động sản Vĩnh Hải. Sau khi có kế hoạch, ông ấy lập tức vung tay đưa cho Hứa Thanh Lăng một trăm ngàn, đồng thời giao hẳn chuyện thiết kế công ty cho cô.
Cầm túi giấy chứa một trăm ngàn tệ kia, tâm trạng Hứa Thanh Lăng hơi phức tạp, sao cô có cảm giác người này muốn hơn thua với Diêu Vĩnh An vậy?
Nhà kho rộng hơn 2000 mét vuông, một mình cô làm không xuể nên đã rủ thêm Tào Tư Thanh làm cùng. Đều là dân thiết kế, chuyện gì tự làm được thì tự làm.
Nhưng hôm nay Tào Tư Thanh không tìm gặp Hứa Thanh Lăng vì chuyện đó. Cô ấy mấp máy môi, sắc mặt nghiêm trọng: "Hà Cảnh Huy và Chu Ngọc Kha chia tay rồi."
Hứa Thanh Lăng khá bất ngờ. Cô đã chặn Hà Cảnh Huy trên OICQ từ đời nào nên lâu rồi không nghe được tin tức gì của cậu ta, không ngờ cậu ta chia tay với cô gái nhà giàu đó lẹ như vậy. Nếu cô nhớ không lầm thì đời trước Hà Cảnh Huy cứ chia tay rồi quay lại với Tào Tư Thanh nhiều lần, cuối cùng lại cưới Chu Ngọc Kha.
Lần này Tào Tư Thanh đã dứt khoát buông tay, sao cậu ta với Chu Ngọc Kha lại tách nhau ra nhanh thế?
Hứa Thanh Lăng cười lạnh, bực bội nói: "Chia tay thì chia tay đi. Kiểu người vô dụng đó không liên quan gì đến chúng ta."
Ánh mắt Tào Tư Thanh nổi lên ngọn lửa, giọng dần trở nên kích động: "Thì mình cũng nghe Thân Thuấn kể lại thôi. Cậu ta bảo nghỉ hè năm nay sẽ về Cửu Giang với Hà Cảnh Huy, đến lúc đó nếu rảnh sẽ rủ bọn mình đi chơi. Mình không biết cậu ta có ý gì nhưng mình đã nhắn cho cậu ta hiểu rõ là chỗ nào có Hà Cảnh Huy thì không có mình, chỗ có mặt mình thì Hà Cảnh Huy tốt nhất đừng xuất hiện làm ngứa mắt. Nếu không chắc chắn mình sẽ cạch mặt cậu ta!"
Hứa Thanh Lăng nhíu chặt mày. Lúc Tào Tư Thanh và Hà Cảnh Huy chia tay, Thân Thuấn từng nhắn tin hỏi Tào Tư Thanh nguyên nhân. Cô ấy không hề giấu giếm mà kể hết mọi việc, đồng thời nói rõ muốn cắt đứt mọi quan hệ với đồ cặn bã Hà Cảnh Huy cho Thân Thuấn nghe. Cô ấy không cần biết quan hệ giữa cậu ta và Hà Cảnh Huy thế nào, nhưng tốt nhất sau này đừng nhắc đến ba chữ "Hà Cảnh Huy" trước mặt cô ấy.
Sau khi biết nguyên nhân chia tay, Thân Thuấn vô cùng phẫn nộ, còn bảo sẽ tuyệt giao với Hà Cảnh Huy. Cậu ta ở trường quân đội nên không tiện lên mạng, thỉnh thoảng họ sẽ tình cờ gặp mặt trong trò chơi, nhưng cũng không nghe cậu ta nhắc gì tới cái tên đó. Không ngờ lần này cậu ta lại dự định về Cửu Giang cùng Hà Cảnh Huy.
Chuyện giữa ba người họ không liên quan gì đến Hứa Thanh Lăng, có điều cô kiên quyết về phe Tào Tư Thanh: "Đến lúc đó đừng nói là cậu, đến cả mình cũng sẽ cạch mặt cậu ta!"
Tào Tư Thanh nhẹ nhàng thở phào, ngập ngừng: "Mình biết Thân Thuấn thích cậu, vậy nên mình sợ mối quan hệ giữa hai cậu bị ảnh hưởng vì mình."
Hứa Thanh Lăng nhịn không được mà xỉa trán cô ấy: "Cậu nghĩ gì vậy? Trước kia cậu ta có thích mình nhưng mình đã nói thẳng rồi, mình không có ý gì với cậu ta hết."
Không chỉ Thân Thuấn, mà dù có dạo khắp khuôn viên Đại học Cửu Giang, bắt gặp đủ mọi chàng trai trẻ trung, anh tuấn, cô phát hiện trái tim mình lại không hề nổi chút gợn sóng nào, cứ như trong tim có cái chốt vô hình đã khóa chặt cửa lòng vậy.
Tào Tư Thanh kéo tay cô, cười tủm tỉm: "Có chuyện này mình muốn hỏi cậu từ rất lâu rồi. Lần trước cậu mượn đồ trang điểm, mình đoán cậu đi hẹn hò với người nào đó nhưng có hỏi thế nào cậu cũng không chịu nói. Hôm sau mình lại trông thấy Thẩm An Ngô dưới lầu, càng nghĩ càng thấy lạ à nha. Trước đó Thẩm An Ngô đi mua máy tính với cậu, còn nhiều lần đến trường tìm cậu, anh ấy bận rộn như vậy... Cậu và Thẩm An Ngô không có gì đó chứ?"
Hứa Thanh Lăng không ngờ trọng tâm câu chuyện lại đột nhiên chuyển sang người mình. Trước ánh mắt trêu chọc của cô bạn thân, đầu óc cô bỗng trống rỗng: "Cậu nghĩ đi đâu đấy?!"
Cô đành phải kể chuyện mình giả làm bạn gái của Thẩm An Ngô cho Tào Tư Thanh nghe.
Tào Tư Thanh phụt cười: "Thanh Lăng, cậu đừng có giả bộ! Cậu đối xử với ai cũng lạnh lùng, vậy mà lại đồng ý giả làm bạn gái anh ấy. Cậu đừng nói cậu không có ý với anh ấy!"
Hứa Thanh Lăng hơi xấu hổ nhưng cũng không phủ nhận: "Đúng là mình có hơi thích anh ấy, nhưng chắc chắn không phải như cậu nghĩ đâu."
Người đàn ông có thể tác động đến tâm trạng cô… coi như Thẩm An Ngô là một trong số đó đi. Đúng là cô có đối xử đặc biệt với anh thật.
Mà cũng đâu còn cách nào, ai bảo đời trước anh lại quan tâm cấp dưới như vậy chứ. Được làm việc cùng anh là một chuyện rất hạnh phúc, thế nên cô luôn chăm chỉ làm việc để đền đáp lại sự quan tâm này.
Cô kính trọng anh, ngưỡng mộ anh, thậm chí có chút quyến luyến anh. Thế nhưng cô cũng biết rõ đó không phải là tình yêu nam nữ gì hết.