Vừa rồi muội muội của hắn còn nói người nọ là Đường Thanh Sơn, ca ca của Đường Tiểu Ngọc, thế nhưng giờ phút này sao nàng ấy lại bảo người hắn gặp lần trước là Đường Tiểu Ngọc?
Vấn đề là ở chỗ này nè, rốt cuộc người nọ là Đường Tiểu Ngọc hay là ca ca của Đường Tiểu Ngọc?
"Ca ca không vội, huynh để tiểu muội muội từ từ kể cho!" Tiểu Hỉ Bảo thấy bộ dáng Tiểu Hoan Bảo vò đầu bứt tai đến khổ sở, nàng ấy đặt một tay ra sau người, chậm rãi nâng tay kia lên, bày ra phong phạm đại sư nhất phái.
Tiểu Hoan Bảo không có cảm giác gì, hắn đã biết tính tình muội muội mình có chút cổ linh tinh quái từ lâu rồi.
…
Bên kia, hai huynh muội Đường Thanh Sơn vừa ra sân.
Đường Tiểu Ngọc đã bày ra bộ dáng nhăn nhó.
Lần trước nàng ta để lại một ấn tượng ngu dốt không thể tả cho Tiểu Hoan sư huynh, hiện giờ hiển nhiên là nàng ta không muốn thừa nhận.
Thế nhưng nên giải thích cho ca ca nghe kiểu gì đây?
"Tiểu Ngọc, muội nói thật cho ta nghe, có phải muội dùng cơ thể của ta gặp Tiểu Hoan sư huynh?" Đường Thanh Sơn thấy vậy, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
"Có một lần!” Đường Tiểu Ngọc thừa nhận rồi vội vàng giải thích: "Chính là lần trước lúc ta tu luyện gặp một vài chỗ không hiểu, ca ca, huynh lại ở trong phòng tu luyện, ta không tiện quấy rầy huynh, nên qua thỉnh giáo sư phụ một chút! Mà lúc đó sư phụ không ở nhà, chỉ có Tiểu Hoan sư huynh, Tiểu Hoan sư huynh giải đáp giúp ta!"
Đường Tiểu Ngọc đơn giản thuật lại tình huống lần trước khi nàng ta gặp Tiểu Hoan.
"Chỉ có thế thôi?" Đường Thanh Sơn nghe xong vẻ mặt hơi ngơ ngác.
"Đúng vậy, chỉ có thế thôi nha? Bằng không ca ca, huynh nghĩ rằng ta đã làm cái gì rồi?" Đường Tiểu Ngọc gật gật đầu, không khỏi hỏi.
"Không sao cả, ta còn cho rằng muội đắc tội Tiểu Hoan sư huynh?" Đường Thanh Sơn vội ho một tiếng, rõ ràng đứng đắn nói chuyện.
Thế nhưng bộ dáng hồi nãy của muội muội cực kỳ khẩn trương, khiến cho hắn không khỏi hoài nghi phải chăng muội muội đã lấy thân thể của hắn làm ra chuyện khác người rồi nên mới kinh sợ như vậy?
"Ta không đắc tội Tiểu Hoan sư huynh, chỉ là... Ca, huynh có thể nhận người qua thỉnh giáo Tiểu Hoan sư huynh là huynh hay không?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tiểu Ngọc có chút thẹn thùng nói.
"Vì sao phải làm như vậy?" Đường Thanh Sơn khó hiểu nói.
"Ca, huynh đừng hỏi nhiều như vậy có được không? Ta chỉ hỏi huynh có giúp ta hay không thôi?"Đường Tiểu Ngọc bĩu cái miệng nhỏ nhắn, miết miết chân, gắt giọng.
Đường Thanh Sơn nhìn thấy muội muội lộ trạng thái nũng nịu của tiểu cô nương, trong lòng hắn đột nhiên hiểu rõ.
Tuy hắn vẫn một mực không để ý đến chuyện bên ngoài, tâm trí đều đặt lên sách thánh hiền nhưng hắn lại không phải con mọt sách chẳng hiểu chuyện gì. Lúc này đây, trong lòng hắn không khỏi thở dài.
Thời gian nhoáng lên một cái.
Cô nàng nhỏ ngày xưa còn đi tiểu chung với hắn hiện giờ đã trưởng thành rồi.
Thế nhưng vì sao trong lòng hắn lại có cảm giác thoải mái nhỉ?
"Được rồi, chuyện này cũng chẳng đáng là gì!"
Đường Thanh Sơn không hiểu vì sao Đường Tiểu Ngọc nhất quyết muốn làm loại chuyện ngây thơ như thế, nhưng ai bảo nàng ta là muội muội của hắn?
"Ca, huynh thật tốt!" Đường Tiểu Ngọc lập tức vui vẻ nói: "Vậy chúng ta mau trở về thôi!"
Nói xong, nàng ta kéo Đường Thanh Sơn vào trong sân.
Thế nhưng Đường Tiểu Ngọc đâu biết rằng, lúc này Tiểu Hỉ Bảo đã nói cho Tiểu Hoan Bảo nghe xong chuyện hai người bọn họ trao đổi linh hồn rồi.
Chờ đến khi hai người trở lại sân, Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo đang ngồi bên cạnh bàn đá nói chuyện phiếm.
Bởi vì Tiểu Hoan Bảo không thể ra ngoài chơi, cho nên Tiểu Hoan Bảo rất thích nghe Tiểu Hỉ Bảo kể chuyện bên ngoài.
Mà Tiểu Hỉ Bảo cũng sẽ nói cho Tiểu Hoan Bảo nghe tất cả những chuyện kỳ thú phát sinh trong tiểu trấn.
"Chuyện lần trước, đa tạ Tiểu Hoan sư huynh!" Đột nhiên, Đường Thanh Sơn đi lên phía trước, chắp tay nói lời cảm tạ với Tiểu Hoan Bảo.
"Cũng không tính là chuyện gì!" Tiểu Hoan Bảo còn cho rằng Đường Thanh Sơn thay Đường Tiểu Ngọc nói lời cảm tạ hắn, lập tức khiêm tốn hoàn lễ nói.
Hiện giờ Tiểu Hoan Bảo xem bộ dáng trầm ổn của Đường Thanh Sơn, mới cảm thấy bình thường.
Đường Tiểu Ngọc bên cạnh lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng nàng ta còn chưa kịp vui vẻ bao lâu, Tiểu Hoan Bảo đột nhiên cười nói: "Lúc trước ta không biết chuyện hai người trao đổi thân phận, nên nhận sai hai người rồi!"
Đường Tiểu Ngọc lập tức trợn tròn mắt.
Tình huống gì đây?
Làm sao Tiểu Hoan sư huynh lại biết việc này?
Bỗng nhiên Đường Tiểu Ngọc nghĩ tới cái gì, nàng ta lập tức hướng ánh mắt nhìn về phía Tiểu Hỉ Bảo, Tiểu Hỉ Bảo đáng yêu nhếch miệng cười, lòng của nàng ta lập tức chìm vào đáy cốc.
Xong rồi xong rồi, lần này ném sạch mặt mũi rồi.
Đường Thanh Sơn bất lực nhún nhún vai, kỳ thật hắn đã sớm biết căn bản không giấu giếm được chuyện này.
"Tiểu Ngọc sư muội, về sau nếu muội có chỗ nào không hiểu cũng có thể tới hỏi ta?" Bộ dáng Tiểu Hoan Bảo có vài phần tương tự với Bộ Phàm, hắn đang nở nụ cười dịu dàng như ánh mặt trời.
Đường Tiểu Ngọc xem mà ngơ ngẩn.
…