Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 102 - Chương 810 - Triệu Tướng Quân, Phu Nhân Của Người Lại Chạy

Chương 810 - Triệu Tướng Quân, Phu Nhân Của Người Lại Chạy
Chương 810 - Triệu Tướng Quân, Phu Nhân Của Người Lại Chạy

"Minh Châu tỷ, người này chính là Triệu Chính công tử mà ta vừa đề cập với tỷ!" Tiểu Ny cười giới thiệu.

"Hắn chính là người mất trí nhớ kia?" Ánh mắt Chu Minh Châu lóe sáng, nàng ấy bắt đầu đánh giá Định An Hầu.

Định An Hầu nhướng mày.

Hắn ta không thích bị một nữ tử xa lạ đánh giá.

"Chính là hắn!" Tiểu Ny gật đầu nói.

"Xin chào, ta là... Ừm, có thể coi là tỷ tỷ của Tiểu Ny, ta tên là Chu Minh Châu!" Chu Minh Châu rất hào phóng nói.

"Ta đã biết!" Khuôn mặt lạnh lùng Định An Hầu gật đầu, tỏ vẻ tự mình biết.

"Ừm, có chút cao ngạo lạnh lùng đây!" Chu Minh Châu đầy hứng thú nói.

Tiểu Ny ở bên cạnh kéo Chu Minh Châu một cái rồi cười nhận lỗi với Định An Hầu: "Triệu công tử, không có ý gì đâu, từ trước đến nay tỷ tỷ của ta vẫn nói chuyện như vậy, ngươi đừng trách móc!"

"Không sao cả!" Định An Hầu lắc đầu.

Tuy đáy lòng hắn ta rất kháng cự khi nữ tử xa lạ tới gần, nhưng đối với Tiểu Ny có ơn cứu mạng mình, hắn ta lại khoan dung hơn rất nhiều.

"Đúng rồi, Triệu công tử, ngươi làm tiên sinh thể dục của học đường đã quen chưa?" Tiểu Ny đột nhiên hỏi.

"Quen rồi!" Định An Hầu trả lời.

"Vậy là tốt rồi, vậy ngươi tới nơi này xem diễn hả?" Tiểu Ny lại hỏi.

"Không phải, ta chỉ vừa lúc đi ngang qua nơi này thôi!" Định An Hầu lại trả lời.

"Là vậy ư?" Đột nhiên Tiểu Ny không biết nên hỏi cái gì, mà Định An Hầu cũng như vậy.

Chu Minh Châu cười như không cười nhìn hai người này hỏi đáp, cuối cùng nàng ấy vẫn dẫn đầu đánh vỡ yên lặng: "Nếu không cùng đi xem diễn nhé, vở diễn này không tồi, ta cảm giác nó rất thích hợp để hai người các ngươi cùng nhau xem!"

Tiểu Ny nghe vậy, mặt hơi đỏ một chút, chỉ hận không thể che miệng Chu Minh Châu lại, làm sao một cô nương có thể xem diễn cùng nam tử xa lạ chứ?

"Không được, các ngươi xem đi, ta không có hứng thú với hí khúc, ta còn có một số việc, đi trước một bước!"

Nếu chỉ có một mình Tiểu Ny, Định An Hầu còn có thể ở lại, nhưng nơi này còn có người thứ ba, hơn nữa ánh mắt người thứ ba kia nhìn hắn ta, khiến cho hắn ta cực kỳ không thoải mái.

"Vậy ngươi đi thong thả!" Tiểu Ny nói lời từ biệt.

Định An Hầu gật đầu với Tiểu Ny và cất bước rời đi.

Tiểu Ny yên tĩnh nhìn bóng dáng kia dần dần đi xa.

"Người đã đi xa rồi còn nhìn, lại nhìn nữa, muội sắp biến thành hòn vọng phu!" Chu Minh Châu đùa giỡn.

“Tỷ lại nói bậy, ta xem là tỷ muốn biến thành hòn vọng phu thì có!"

Nơi này chỉ có hai người bọn họ, Tiểu Ny nói chuyện cũng không còn ngượng ngùng cẩn thận như trước.

"Ai nha, ta cũng muốn trở thành hòn vọng phu, đáng tiếc không có ai đáng giá để ta chờ mong!" Chu Minh Châu ai oán thở dài nói.

"Vậy tỷ nhanh tìm một người để chờ mong đi!" Tiểu Ny nói.

"Con cóc ba chân không dễ tìm nha!" Chu Minh Châu thở dài.

"Hóa ra tỷ muốn tìm con cóc ba chân hả? Vậy hôm nào ta giúp tỷ hỏi Tiểu Hỉ Bảo một chút xem sao!" Tiểu Ny giật mình hiểu ra.

"Cô nàng này, muội còn có can đảm dám chế nhạo ta rồi, xem ta xử lý muội như thế nào!" Chu Minh Châu lập tức vui cười vươn ma thủ, hướng tới nách Tiểu Ny cù một hồi.

"Đừng! Buồn lắm!" Tiểu Ny vội vàng tránh né.

Hai nàng cười đùa đuổi nhau một lát, đến khi vẻ mặt đỏ ửng mới dừng tay.

"Được rồi được rồi, thế nào? Có phải muội có ý với Triệu Chính kia hay không? Là tỷ muội, ừm, ta ủng hộ muội!”

Chu Minh Châu bỗng nhiên nháy nháy mắt, cười nói: "Không phải ta thổi phồng với muội đâu nha nhưng lấy ánh mắt đã duyệt vô số người của ta, ta cảm giác muội và Triệu Chính này gặp nhau quả thực chính là ông trời an bài duyên phận!"

"Lại là bị thương, lại là mất trí nhớ, quả thực người này chính là nam chính trong tiểu thuyết nam chủ. Nói không chừng Triệu Chính này lại là Vương gia, hoặc là Đại tướng quân gì đó!"

"Mà muội chính là nữ chính trong tiểu thuyết nam chủ kia!"

"Ta thấy tỷ vẫn ít viết mấy tiểu thuyết đó đi, cứ nói ra những lời không bình thường!" Tiểu Ny trắng mắt liếc Chu Minh Châu một cái

"Muội nói cái gì đó? Ta viết đều là bản cải biên căn cứ theo câu chuyện có thật nha. Muội nhìn xem, chuyện của muội và Triệu Chính không phải rất ăn khớp hay sao?" Chu Minh Châu vui cười nói.

"Tỷ cứ nghĩ đi, tỷ cứ tiếp tục nghĩ đi!" Tiểu Ny căn bản không tin những lời Chu Minh Châu nói.

"Là muội khiến ta phải nghĩ nha, ta cho rằng ta đã biết tiếp theo mình nên viết cái gì rồi? Cả tên của hí khúc cũng nghĩ ra rồi!" Hai mắt Chu Minh Châu sáng lên.

"Gọi là gì?" Tiểu Ny nghi hoặc nói.

"Muội cảm thấy cái tên ‘Triệu tướng quân, phu nhân của ngài lại chạy’ thế nào?" Chu Minh Châu cười hì hì nói.

"Sao cái tên này nghe có chút là lạ?"

"Đừng lo, lạ chút không sao cả, quan trọng là... Có người xem!"

"Từ từ, không phải là tỷ đang ẩn giấu cái gì chứ?"

"Không có, là muội suy nghĩ nhiều thôi!"

Bên kia, tại nhà trấn trưởng.

Bộ Phàm ăn cơm xong, đang ở trong sân hóng mát.

Mà Đại Ny và Tiểu Hỉ Bảo vào phòng bếp gọt hoa quả.

Ngay lúc đó, có mấy đạo khí tức tu sĩ hướng về bên này, tu vi ở Nguyên Anh kỳ.

Ánh mắt Bộ Phàm nhìn về hướng chân trời phía Tây, hai mắt híp lại.

Bình Luận (0)
Comment