Thoạt nhìn mấy người ấy không giống như đi ngang qua nơi này?
Đây là cảm giác thứ nhất của Bộ Phàm.
Bởi vì tốc độ phi hành của mấy đạo khí tức có tu vi tu sĩ Nguyên Anh kỳ này quá chậm, thậm chí còn có thể hình dung là chậm như rùa, căn bản không giống như đi ngang qua, ngược lại, rất giống bọn họ đang tìm tòi thứ gì đó.
Bộ Phàm nhìn qua phòng bếp, thân hình bỗng nhiên biến mất.
"Phụ thân ăn trái cây đi!" Không bao lâu sau khi Bộ Phàm biến mất, Tiểu Hỉ Bảo bưng một đĩa hoa quả, nện bước chân nhỏ bé chạy khỏi phòng bếp.
"Ý, phụ thân, người đâu rồi?"
Tiểu Hỉ Bảo nghiêng đầu, nhìn về phía tiểu bạch lư, mẫu sơn dương, đại hoàng ngưu, con cóc, Tiểu Nhân Tham cùng với con rùa đen lớn bên cạnh.
Sáu gia hoả cứ như đã tập luyện từ trước, cho nên lắc đầu cực kỳ ăn ý.
Ừm.
Chúng nó cũng không biết Bộ Phàm đi nơi nào .
Lạ thật.
"Chẳng lẽ quay về trong phòng rồi?" Tiểu Hỉ Bảo nghĩ nghĩ rồi nói: "Vậy ta vào trong phòng nhìn xem!"
Nói xong, Tiểu Hỉ Bảo bưng đĩa hoa quả chạy vào trong phòng.
Đại Ny cũng đi ra từ phòng bếp.
Nàng nhìn thấy bộ dáng Tiểu Hỉ Bảo vội vàng quay lại có chút nghi hoặc.
Thế nhưng một lát sau, Tiểu Hỉ Bảo có chút buồn bực đi ra khỏi phòng.
"Làm sao vậy?" Đại Ny cười yếu ớt nói.
"Phụ thân, không ở nhà!" Tiểu Hỉ Bảo bĩu cái miệng nhỏ nhắn nói
"Không ở nhà ư?" Đại Ny nghi hoặc nói.
"Ừm ừm, trong phòng cũng không có người!" Tiểu Hỉ Bảo gật gật đầu.
"Vậy ta đoán là phụ thân ngươi đi ra ngoài rồi!" Đại Ny cười cười: "Chúng ta ăn hoa quả trước đi, không cần chờ phụ thân ngươi!"
"Vậy được rồi, chúng ta phần cho phụ thân một chút!" Tiểu Hỉ Bảo rất nghe lời, nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng, sau đó bàn tay nhỏ bé vội vàng đặt đĩa hoa quả lên mặt bàn đá.
"Phụ thân không thích ăn cái này, cái này phụ thân cũng không thích ăn, còn có cái này, này..."
Cuối cùng Tiểu Hỉ Bảo rất ngoan ngoãn để phần cho Bộ Phàm một quả táo lớn, rồi ngọt ngào nhìn Đại Ny: "Nương, những thứ này là của chúng ta, chúng ta ăn đi!"
Đại Ny thản nhiên cười: "Được!"
…
Mà cùng lúc đó.
Trong trời đêm, Bộ Phàm đeo một mặt nạ có nụ cười cực kỳ quỷ dị chặn ở trước mặt năm tên tu sĩ Nguyên Anh.
Năm tên tu sĩ Nguyên Anh này mặc trường bào màu đen, trên mặt cũng đeo một chiếc mặt nạ, chỉ là mặt nạ của bọn họ là gương mặt một loại dã thú nào đó, thoạt nhìn cực kỳ khủng bố dữ tợn.
Sau khi năm tên tu sĩ Nguyên Anh liếc nhau một cái, chúng đồng loạt ra tay.
Vốn dĩ Bộ Phàm xuất hiện chỉ vì muốn năm tên Nguyên Anh này đi qua nơi khác, không nghĩ tới năm người này chưa thèm giải thích hay nói năng câu nào đã ra tay rồi.
Sau đó…
Một người may mắn còn sống trong năm tên tu sĩ Nguyên Anh vừa rồi, thảng thốt kêu lên: "Ngươi không phải tu sĩ Kim Đan?"
Tu sĩ Nguyên Anh may mắn còn tồn tại kia bị Bộ Phàm đáng một chưởng oanh trên mặt đất, mặt nạ dữ tợn cũng rớt xuống. Người này là một trung niên nam tử ước chừng bốn mươi tuổi.
Giờ phút này, con ngươi của nam tử nọ đang co rút lại, tựa như vừa nhìn thấy chuyện gì đó khiến hắn ta cực kỳ hoảng sợ.
Bộ Phàm chậm rãi đi đến trước mặt tu sĩ Nguyên Anh kia.
Hắn không phải người hiếu sát.
Nhưng những người này ra tay trước, vừa rồi hắn chỉ phòng vệ mà thôi.
Bộ Phàm vươn tay, đặt lên trán nam tử nọ, thi triển Sưu Hồn Thuật.
Chỉ chốc lát sau, hai mắt tu sĩ Nguyên Anh kia đã trở nên trống rỗng vô thần, Bộ Phàm lấy tay về, thân thể tu sĩ Nguyên Anh kia ngã thẳng trên mặt đất.
Khó trách mấy người này lại đeo mặt nạ.
Hóa ra bọn họ đều không phải tu sĩ Đại Ngụy, mà là Vu sư Nam Cương.
Mà mục đích bọn họ tới đây, chính là tìm kiếm và diệt khẩu Định An Hầu.
"Lại là Vu sư?" Bộ Phàm thở dài.
Nếu hắn nhớ không lầm, lần trước loại độc mà Tào Tiểu Lệ, vị Hoàng thái tôn được Ngô Huyền Tử mang đến đây mắc phải, chính là vu độc.
Mà đám Vu sư này lại đối phó một vị tướng quân Đại Ngụy.
Ừm.
Vậy chắc chắn lần trước Định An Hầu bị ám sát cũng có liên quan tới Vu sư, bởi vì trong cơ thể Định An Hầu cũng có vu độc, loại độc này khá tương tự với Tào Tiểu Lệ năm xưa.
"Bừng bừng!"
Bộ Phàm nhẹ nhàng búng ngón tay.
Một đoàn hỏa diễm u lam dừng ở trên người đám tu sĩ Nguyên Anh kia, lập tức khiến chúng dấy lên một luồng hỏa diễm hừng hực.
Chẳng bao lâu sau, hỏa diễm dần dần nhỏ đi, cuối cùng để lại dấu vết một mảnh đất bị đốt cháy.
"Có lẽ đám Vu sư này đang mưu đồ chuyện gì đó, nhưng có vẻ việc này không có liên quan gì tới ta!"
"Thông qua chuyện ngày hôm nay, điều ta nên cân nhắc, đó chính là có nên giữ Định An Hầu ở lại hay không?"
Hôm trước, Chu Trung Sơn của học đường tự mình đi tới nói Định An Hầu dạy học rất khá, đối phương còn nói hiện giờ lớp học trò lớn của học đường đã tích cực đoàn kết hơn rất nhiều so với trước đây.
Đương nhiên, đối phương cũng nói không ít lời sùng bái, khen tặng hắn mắt sáng như đuốc.
Vậy là Định An Hầu đã hòa nhập vào cuộc sống nơi này, thế nhưng nếu hắn cứ tiếp tục cho người này ở lại…
Lần này tới là Nguyên Anh kỳ, vậy về sau có thể sẽ xuất hiện Hóa Thần kỳ, Luyện Hư kỳ, Hợp Thể kỳ hay không?