Tu hành?
Lăng Hà Biên nghe cái hiểu cái không, nhưng vẫn hỏi: "Vậy lão tổ, người nói xem, ta vừa gặp phải là loại tình huống thứ nhất, hay là loại tình huống thứ hai?"
"Thứ hai!"
…
Kỳ thật có một phần đã bị Lăng lão tổ đoán đúng.
Bởi vì lúc bình thường ở trong tiểu trấn, Bộ Phàm sẽ không dùng thần thức.
Suy cho cùng, hắn cũng không phải thành phần cuồng rình coi.
Mà ở bên ngoài tiểu trấn, hắn đã bố trí các loại cấm chế báo động trước, chỉ cần có tu sĩ bước vào phạm vi này, sẽ bị hắn cảm nhận được.
Sau khi tách khỏi Tống Lại Tử, Bộ Phàm lại bị một cư dân tiểu trấn kéo đi uống trà.
Chờ tới gần trưa, Bộ Phàm chuẩn bị vào chợ tiểu trấn mua chút nguyên liệu nấu ăn, lúc này mới cưỡi tiểu bạch lư chậm rì rì rời đi.
"Phụ thân, ngươi xem kia là trấn trưởng bá bá?" Một âm thanh non nớt truyền đến, Bộ Phàm quay đầu nhìn lại.
Giờ phút này, một nhà năm người Tống Tiểu Xuân.
Đúng vậy, chính là một nhà năm người.
Bởi vì hai bên trái phải của Tống Tiểu Xuân phân biệt là Dương Ngọc Lan, Lạc Khuynh Thành đang đứng, còn hai tiểu gia hoả Kiếm Bảo và Lai Bảo đang chạy ở phía trước.
Hưởng phúc tề nhân!
Trái ôm phải ấp!
Trong lòng Bộ Phàm cảm thán một câu.
Bộ Phàm xoay người nhảy xuống từ trên lưng tiểu bạch lư.
Hai tiểu gia hoả Kiếm Bảo và Lai Bảo đã chạy lại gần hắn trước.
"Trấn trưởng bá bá!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của hai tiểu gia hoả này giống nhau như đúc, đều trắng nõn đáng yêu, lại có giọng nói non nớt dễ nghe. Nếu không mặc quần áo với màu sắc khác biệt, chỉ sợ ai nhìn thấy cũng ngỡ là mình hoa mắt nhìn một người thành hai người rồi
Ừm, đáng yêu hơn Tống Tiểu Xuân khi còn nhỏ rất nhiều.
"Là Kiếm Bảo, Lai Bảo ư? Sao hôm nay các ngươi không đến trường?" Bộ Phàm cười nói.
"Hôm nay học đường chúng ta nghỉ!" Kiếm Bảo và Lai Bảo trăm miệng một lời nói.
"Thiếu chút nữa đã quên!" Bộ Phàm cười cười.
"Trấn trưởng bá bá, Tiểu Hỉ tỷ tỷ đâu?" Kiếm Bảo mở to đôi mắt ngập nước hỏi.
"Tiểu Hỉ tỷ tỷ của các ngươi ở nhà!" Bộ Phàm cười trả lời.
"Vậy vì sao Tiểu Hỉ tỷ tỷ không đi học đường? Đã vài ngày rồi chúng ta không gặp Tiểu Hỉ tỷ tỷ!" Lai Bảo đứng bên cạnh cũng mở to đôi mắt đầy chờ đợi và tò mò nhìn hắn.
"Ừm ừm!" Kiếm Bảo vội vàng gật đầu phụ họa, cũng vài ngày rồi nó không thấy Tiểu Hỉ tỷ tỷ.
"Chuyện này ư? Tại mấy ngày nay Tiểu Hỉ tỷ tỷ của các ngươi có việc, cho nên không tới học đường. Nếu các ngươi muốn gặp Tiểu Hỉ tỷ tỷ của các ngươi, có thể đến nhà bá bá!" Bộ Phàm cười nói.
"Chúng ta có thể tới nhà trấn trưởng bá bá ư?" Đôi mắt to của Kiếm Bảo và Lai Bảo lập tức tỏa sáng lấp lánh, cực kỳ đáng yêu.
"Đương nhiên là có thể!" Bộ Phàm cười nói.
"Kiếm Bảo, Lai Bảo, trấn trưởng đang vội, các ngươi đừng làm phiền trấn trưởng!"
Bỗng nhiên, Dương Ngọc Lan với vẻ mặt ung dung chậm rãi đi tới rồi hơi hơi hành lễ chào hỏi Bộ Phàm: "Ra mắt trấn trưởng!"
Lạc Khuynh Thành cũng cung kính nói: "Trấn trưởng!"
Bộ Phàm cười gật đầu: "Không có việc gì, vừa lúc ta cũng không có chuyện gì!"
Sau đó, ánh mắt hắn nhìn về phía Tống Tiểu Xuân với vẻ mặt bình thản, cười nói: "Tiểu Xuân, nhiều ngày không gặp, sao lại nhàn rỗi đi dạo cùng người một nhà?"
Dương Ngọc Lan nhợt nhạt cười, hai má Lạc Khuynh Thành không khỏi phiếm hồng, Tống Tiểu Xuân thì ngược lại, vẫn thường thường nhàn nhạt như trước: "Làm bạn với người nhà cũng là một loại tu hành!"
"Thật không ngờ loại lời này lại chui ra từ trong miệng ngươi?" Bộ Phàm ngoài ý muốn nói.
"Rất kỳ quái sao?" Tống Tiểu Xuân nhàn nhạt hỏi ngược lại.
"Dĩ nhiên là rất kỳ quái, không biết người nào đó từng nói thành thân chỉ làm ảnh hưởng tới tu luyện?" Bộ Phàm như cười như không nói.
Phải biết rằng mới vài năm trước, Tống Tiểu Xuân này là kẻ có đánh chết cũng không chịu thành thân, Đối phương còn nói thành thân chỉ làm ảnh hưởng tới tu luyện, không nghĩ tới bây giờ mới lộ ra bộ mặt thật.
"Như nhau thôi!" Tống Tiểu Xuân thản nhiên nói.
Bộ Phàm đột nhiên á khẩu không trả lời được.
Được rồi, năm đó hắn cũng thuộc loại thẳng nam lớn tuổi trong thôn.
"Có lẽ chuyện này chính là người tính không bằng trời tính!" Bộ Phàm cảm thán nói.
Tống Tiểu Xuân im lặng, có lẽ là ngầm thừa nhận lời Bộ Phàm vừa nói.
"Kiếm Bảo, Lai Bảo, vừa rồi các ngươi mới nói gì với trấn trưởng vậy?" Dương Ngọc Lan hiếu kỳ nói.
"Nương, vừa rồi chúng ta hỏi trấn trưởng bá bá, Tiểu Hỉ tỷ tỷ đâu. Trấn trưởng bá bá nói, Tiểu Hỉ tỷ tỷ ở nhà, còn nói chúng ta có thể tới nhà trấn trưởng bá bá tìm Tiểu Hỉ tỷ tỷ chơi!"
Người nói chuyện chính là Kiếm Bảo. Tuy hai tiểu gia hoả sinh ra cùng một ngày, nhưng Kiếm Bảo lại sinh ra sớm hơn Lai Bảo, coi như là ca ca.
"Phụ thân, nương, chúng ta có thể tới nhà trấn trưởng bá bá không?"
Dương Ngọc Lan nhìn đôi mắt đang mở to đầy mong đợi của hai tiểu gia hoả, sau đó chuyển ánh mắt nhìn về phía Tống Tiểu Xuân bên cạnh.
Kỳ thật, dù ở trong phủ hay là ở bên ngoài, Dương Ngọc Lan luôn luôn nghe theo Tống Tiểu Xuân.
"Hôm nay không được, các ngươi phải đi về luyện kiếm!" Vẻ mặt Tống Tiểu Xuân bình thản nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kiếm Bảo và Lai Bảo lập tức lộ ra vẻ thất vọng uể oải.