Nhưng mà, năm đó thời điểm hắn vừa đạt được sách cổ vô thượng này, cũng thường xuyên lật xem. Chẳng qua hắn kiên trì không được vài ngày, mà tôn nhi hắn lại có thể liên tục xem nhiều ngày như vậy.
Ít nhất về điểm này, tôn nhi mạnh hơn hắn.
Vĩnh Văn Đế vừa định cổ vũ Tào Tiểu Lệ, đột nhiên hắn cảm nhận được năm cỗ khí tức cường đại ở ngay phía trên hoàng cung. Chân mày không khỏi nhíu chặt lại.
Từ sau khi Thánh Nhân rời khỏi kinh thành, trong hoàng cung sẽ thường xuyên có tu sĩ cường đại tới thăm dò.
Lần trước là một vị lão tiền bối cưỡi tiên hạc.
Lần này là năm người có tu vi cao thâm.
"Hoàng gia gia, người làm sao vậy?" Bỗng nhiên Tào Tiểu Lệ chú ý tới vẻ mặt Vĩnh Văn Đế không thích hợp, hắn không nhịn được quan tâm nói.
"Không sao cả, Hoàng gia gia vẫn còn có chút chuyện muốn xử lý, Lệ Nhi, cứ tu luyện như bình thường!"
Sau khi Vĩnh Văn Đế trấn an tôn nhi vài câu, hắn đã dẫn lão thái giám chậm rãi rời khỏi.
Trong lòng Tào Tiểu Lệ khó hiểu.
Nhưng mà từ sắc mặt Hoàng gia gia, hắn có thể kết luận, chắc chắn là Hoàng gia gia gặp phải chuyện phiền toái gì rồi.
Đáng tiếc hiện giờ hắn còn quá yếu, không thể biết chân tướng.
"Ta nhất định phải trở nên mạnh mẽ hơn!" Ánh mắt Tào Tiểu Lệ lại dừng trên sách cổ vô thượng một lần nữa.
...
Ở Ca Lạp trấn.
Lại là một ngày trời trong nắng ấm.
Tiểu Mãn đang làm việc nhà, Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc ở trong thư phòng học tập, Tiểu Hoan Bảo ở bên cạnh chỉ dạy, còn Tiểu Hỉ Bảo đi học.
Bộ Phàm cũng không nhàn rỗi. Hắn cầm lấy một quyển sách, vẻ ngoài nhàn nhã, ung dung nằm trên ghế trúc, bắt đầu một ngày ung dung mà không thiếu phần phấn khích.
【 Lô Thanh Hà gia nhập Bất Phàm tông, khen thưởng: một trăm ức kinh nghiệm】
Đột nhiên, một tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu.
Bộ Phàm sợ run một chút.
Thu đồ đệ mà khen thưởng tới trăm ức kinh nghiệm?
Chẳng lẽ tu vi của đồ đệ này là Đại Thừa kỳ?
Bộ Phàm cũng biết tu vi đệ tử càng cao, sau khi gia nhập tông môn sẽ khen thưởng kinh nghiệm càng nhiều.
Mà khen thưởng kinh nghiệm cao như vậy cũng chỉ có Đại Thừa kỳ mà thôi.
Đột nhiên, trong đầu lại vang lên một đợt tiếng nhắc nhở.
【 Chu Thiên Long gia nhập Bất Phàm tông, khen thưởng: một trăm ức kinh nghiệm 】
【 Kim Tự Tại gia nhập Bất Phàm tông, khen thưởng: một trăm ức kinh nghiệm 】
【 Hà Tầm Xử gia nhập Bất Phàm tông, khen thưởng: một trăm ức kinh nghiệm 】
【 Lỗ Đạt gia nhập Bất Phàm tông: khen thưởng: một trăm ức kinh nghiệm 】
Bộ Phàm đã ngây dại.
Lại thêm tên bốn trăm ức kinh nghiệm?
Nói cách khác, tu vi của bốn người này cũng là Đại Thừa kỳ.
Ai mạnh như vậy, lập tức thu cho tông môn năm đệ tử Đại Thừa kỳ?
Còn không đợi Bộ Phàm tiếp tục suy nghĩ, trong đầu lại vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
【 Vân Bác Nhiên Xử gia nhập Bất Phàm tông, khen thưởng: năm mươi ức kinh nghiệm 】
【 Tô Minh Nhân gia nhập Bất Phàm tông: khen thưởng: năm mươi ức kinh nghiệm 】
【 Thủy Đinh Phương gia nhập Bất Phàm tông, khen thưởng: năm mươi ức kinh nghiệm 】
Lần này lại là tu sĩ Hợp Thể?
Thế nhưng tiếng nhắc nhở của hệ thống vẫn chưa dừng lại.
Lại thêm vài lần khen thưởng năm mươi ức kinh nghiệm nữa.
Tiếp theo là hơn mười lần khen thưởng mười ức kinh nghiệm.
Tiếng nhắc nhở của hệ thống liên tục vang lên chừng bảy, tám mươi lần nữa, cuối cùng mới chịu yên tĩnh.
Chờ đến khi âm thanh dừng lại, cuối cùng Bộ Phàm cũng phục hồi được tinh thần, trong đầu hắn đột nhiên sinh ra một suy nghĩ.
Có thể lập tức khiến nhiều tu sĩ có tu vi cao thâm như vậy gia nhập Bất Phàm tông.
Vậy chỉ có một loại khả năng.
Đó là Hồng Thất đã quay về Thuần Dương cung rồi.
"Chắc hẳn những người này đều là cao tầng của Thuần Dương cung, đúng là không ngờ nổi thực lực của Thuần Dương cung có chút không tầm thường!"
Lúc trước lão khất cái còn nói Thuần Dương cung chỉ là một môn phái nhỏ.
Nhưng hôm nay xem ra Thuần Dương cung này không hề thua kém Thiên Môn thánh địa vẫn được tu sĩ Đại Ngụy xưng tụng là thánh địa tu tiên, thậm chí thánh địa tu tiên của Đại Ngụy còn không sánh kịp người ta.
Dù sao, hắn từng nghe Đại Ny nói, Thiên Môn thánh địa chỉ có một vị lão tổ Bán Bộ Độ Kiếp và hai vị Đại Thừa kỳ.
Mà Thuần Dương cung, không đề cập tới lão khất cái có tu vi Thiên Tiên, chỉ tính riêng tu sĩ Đại Thừa đã có năm người.
"Cũng không biết Thuần Dương cung có bao nhiêu đệ tử?"
Trong lòng Bộ Phàm khó tránh khỏi có chút kích động nho nhỏ, dù sao, tông môn tu tiên lớn như vậy chắc chắn có không ít đệ tử.
"Cũng không biết lần này khi Hồng Thất trở về để Thuần Dương cung nhập vào Bất Phàm tông có gặp phải khó khăn gì không?"
Kích động qua đi, Bộ Phàm bắt đầu lo lắng cho lão khất cái.
Nói như thế nào Thuần Dương cung cũng là đại tông môn, bình thường loại đại tông môn như vậy dù ít hay nhiều đều sẽ có ngạo khí, đột nhiên bảo bọn họ nhập vào một môn phái nhỏ chẳng chút tiếng tăm, chắc chắn bọn họ sẽ không vui.
Huống chi, môn phái càng lớn lại càng phức tạp.
Phải biết rằng, điều mà những môn phái không cách nào làm được chính là thực sự đoàn kết nhất trí. Là người đều có lòng riêng, đều có tính toán nhỏ nhặt của mình.
"Nhưng mà, đứng trước tu vi của Hồng Thất, dù có khó khăn cũng trở nên không khó khăn!" Đột nhiên Bộ Phàm nghĩ đến tu vi của lão khất cái rồi không còn tiếp tục lo lắng về chuyện này nữa. Dù sao ở trước mặt thực lực tuyệt đối, có vấn đề cũng trở thành không vấn đề.
Thế nhưng Bộ Phàm đâu biết rằng lão khất cái còn chưa bại lộ tu vi đã giải quyết xong chuyện này rồi.
Bởi vì ông ta chỉ lấy ra một bức vẽ, trong nháy mắt đã khiến phần đông trưởng lão Thuần Dương cung quy thuận.