Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 144 - Chương 852 - Tất Cả Vì Khỏe Mạnh

Chương 852 - Tất Cả Vì Khỏe Mạnh
Chương 852 - Tất Cả Vì Khỏe Mạnh

"Ta không để ý tới người nữa!"

Tiểu Mãn nhẹ nhàng “Hừ" một tiếng rồi nghiêng đầu qua một bên, nhìn về phía Chu Minh Châu và Tiểu Ny: "Mẹ nuôi, tiểu di, hai người đã từng gặp cô cô của ta chưa?"

"Đương nhiên là rồi, nương của ngươi chỉ nghe phụ thân ngươi nói nhưng chúng ta lại từng ở chung một khoảng thời gian cùng cô cô các ngươi đó. Nha đầu kia rất giống Tiểu Hỉ Bảo, dáng người nho nhỏ, cực kỳ đáng yêu!" Chu Minh Châu cười nhéo nhéo hai má Tiểu Hỉ Bảo.

"Đúng vậy, rất cổ linh tinh quái! Không nghĩ tới nháy mắt đã qua nhiều năm như vậy, nếu không phải lão Tống nhắc tới, ta cũng quên mất nha đầu kia rồi?" Tiểu Ny cũng cười nói.

"Mẹ nuôi, tiểu di, vậy cô cô của chúng ta đi đâu rồi ạ?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo có chút hưng phấn vui sướng.

Số người thân trong gia đình bọn họ quá mức đơn giản, nhà người khác có bá bá thúc thúc cô cô, nhà bọn họ không có.

"Cô cô các ngươi bị người nhà của nàng ấy mang đi, cũng không biết mấy năm nay nha đầu kia sống thế nào?"

Chu Minh Châu xoa xoa đầu Tiểu Hỉ Bảo, bắt đầu nhớ tới tiểu nha đầu luôn mặc váy hồng, lại có hai viên tròn tròn trên đầu kia.

"Dường như đã hai mươi năm rồi? Ta nghĩ hiện giờ tiểu nha đầu kia cũng thành đại cô nương rồi, không biết đã lập gia đình hay chưa?" Tống Lại Tử cất giọng cảm khái, không khỏi nhớ về tiểu cô nương đáng yêu kia.

Bộ Phàm nghe Chu Minh Châu và Tống Lại Tử nói như vậy, cũng bị lây nhiễm mà nhớ lại quãng thời gian ở chung với Hỏa Kỳ Lân.

Nhưng hắn không tỏ ý kiến về lời nói của Tống Lại Tử.

Yêu tộc khác nhân tộc, tuổi thọ của Yêu tộc dài lắm.

Trong vòng trăm năm thời gian, nhân tộc có thể từ sinh ra đến chết đi, nhưng với Yêu tộc, trăm năm vẫn là giai đoạn ấu niên.

Nghe Hỏa Kỳ Lân nói, còn năm trăm năm nữa nàng ấy mới trưởng thành.

Cho nên, bộ dáng Hỏa Kỳ Lân rời khỏi thôn như thế nào thì hiện giờ chắc nàng ấy vẫn mang bộ dáng đó.

"Vậy phụ thân, cô cô có trở về nữa không?" Đột nhiên Tiểu Hỉ Bảo mở to đôi mắt ngập nước nhìn hắn.

"Ta cũng không rõ!" Bộ Phàm chậm rãi lắc đầu.

"À!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo đột nhiên có chút ủ rũ.

Tuy rằng Tiểu Hoan Bảo vẫn luôn không nói chuyện, nhưng vừa nghe thấy mình có một vị cô cô chưa từng biết mặt, hắn cũng có vài phần hứng thú tò mò.

Chẳng qua lúc nghe nói ngay cả phụ thân cũng không rõ cô cô có thể trở về hay không, vẻ mặt hắn cũng ủ rũ không khác gì Tiểu Hỉ Bảo.

Bộ Phàm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ủ rũ của hai tiểu gia hoả, cũng không biết nên nói cái gì mới đúng.

Có lẽ do nhân khẩu trong nhà bọn họ quá mức đơn giản rồi.

"Các ngươi đừng ủ rũ, trước khi cô cô các ngươi rời đi đã nói, nàng ấy sẽ trở về!" Bộ Phàm cười trấn an.

"Thật ư?" Đôi mắt to của Tiểu Hỉ Bảo sáng lên.

Tiểu Hoan Bảo cũng có tinh thần.

"Ta đã lừa gạt các ngươi bao giờ chưa?"

Bộ Phàm cười cười, tuy hắn không rõ lắm khi nào thì Hỏa Kỳ Lân sẽ trở về nhưng hắn tin tưởng nàng ấy sẽ trở về.

"Thật tốt quá."

Sau đó Tiểu Hỉ Bảo lại hỏi rất nhiều chuyện về Hỏa Kỳ Lân.

Ví dụ như cô cô trông như thế nào, có đáng yêu không? Có cao bằng nàng ấy không?

Những câu hỏi ngây ngô này lại khiến tất cả mọi người có mặt đều bật cười thích thú.

Ăn xong cơm chiều, mấy người lớn Đại Ny và Tiểu Ny dọn dẹp tàn cuộc, mấy đứa nhỏ Tiểu Mãn ở trong sân nói chuyện phiếm, Bộ Phàm lại bị Tống Lại Tử kéo vào trong phòng.

Tiểu Mãn quay đầu nhìn hai bóng dáng lén lút vào nhà, trong lòng thầm nói: hai người này thật sự không có vấn đề ư?

"Tiểu Hoan sư huynh, huynh quá lợi hại, đã là Trúc Cơ kỳ hậu kỳ rồi. Ta tu luyện lâu như vậy mới là Luyện Khí kỳ tầng chín!" Tống Xuân Thảo tiến đến bên cạnh Tiểu Hoan Bảo, ánh mắt đầy sùng bái nói.

"Cũng chẳng tính là gì, vẫn là đại tỷ của ta lợi hại, hiện giờ đại tỷ của ta đã là cảnh giới Giả Đan!"

Tiểu Hoan Bảo theo bản năng duy trì khoảng cách nhất định cùng Tống Xuân Thảo.

Tuy hắn đối mặt với tiểu cô nương xa lạ sẽ rơi vào tình trạng chân tay luống cuống, nhưng còn không đến mức sợ như sợ cọp. Sở dĩ hắn bảo trì khoảng cách như vậy vẫn vì muốn tốt cho Tống Xuân Thảo thôi.

"Cảnh giới Giả Đan là cảnh giới gì? Ta chỉ nghe tới cảnh giới Kim Đan thôi?" Tống Xuân Thảo giống Tống Lại Tử, đều có dây thần kinh thô, căn bản không chú ý tới chuyện Tiểu Hoan Bảo đang bảo trì khoảng cách với nàng ấy.

"Chuyện này ta biết. Giả Đan là một cảnh giới phía trước Kim Đan, nhưng lại bao trùm phía trên Trúc Cơ kỳ đại viên mãn." Tiểu Hỉ Bảo giơ cánh tay nhỏ bé lên, nghiêm túc trả lời.

"Còn có cảnh giới này ư? Trước kia ta cứ cho rằng sau Trúc Cơ kỳ chính là Kim Đan kỳ?" Tống Xuân Thảo ngượng ngùng cười cười.

"Kỳ thật không trách muội không biết, ta cũng vậy mà. Chờ tới lúc đại tỷ của ta trở thành Giả Đan kỳ, ta mới biết có cảnh giới này." Tiểu Hoan Bảo nhẹ giọng an ủi.

Bình Luận (0)
Comment