Dương Ngọc Lan và Lạc Khuynh Thành lập tức che miệng cười khẽ, trên mặt Tống Tiểu Xuân vẫn giấu giếm cảm xúc thật như trước, nhưng. . .
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tống Tiểu Xuân +1】
Bộ Phàm nhún nhún vai.
Chuyện này không thể trách hắn nha.
Hắn còn chưa bắt đầu nói cái gì đâu đấy.
Nhưng mà, hình như Tống Tiểu Xuân không quá thích người khác nhắc tới lịch sử đen tối khi đối phương còn nhỏ.
"Không nghĩ tới lúc tướng công còn nhỏ lại có quan hệ tốt với trấn trưởng như vậy?" Dương Ngọc Lan khẽ cười nói.
Tống viên ngoại và Tống phu nhân nhìn nhau, đồng thời bật cười lắc đầu, tỏ vẻ khi Tiểu Xuân nhà bọn họ còn nhỏ, quan hệ của đối phương và trấn trưởng không được tốt lắm.
"Không thể nói là tốt, chỉ có thể nói là khi Tiểu Xuân còn nhỏ, hắn vô cùng nghịch ngợm, đuổi gà trêu chó, đến chó còn ghét. Trong cả đám hài tử trong thôn, chỉ có một mình trấn trưởng có thể trị được Tiểu Xuân!" Tống phu nhân vừa cười nói
"Còn có việc này?" Dương Ngọc Lan và Lạc Khuynh Thành nghe vậy, lập tức thấy hơi hứng thú.
Tống phu nhân thấy Dương Ngọc Lan và Lạc Khuynh Thành cảm thấy hứng thú, cũng cảm thấy vui vui, Bà lập tức nói chuyện xấu hổ khi Tống Tiểu Xuân còn nhỏ cho hai thê tử của đối phương là Dương Ngọc Lan và Lạc Khuynh Thành nghe, và không chỉ là một chuyện.
Cái gì mà lúc ba tuổi, bởi vì thấy tiểu cô nương cùng tuổi không có, cho nên hắn làm loạn đòi cắt tiểu kê kê.
Còn lúc năm tuổi, lôi ra một con giun đũa, hắn khóc lóc thảm thiết nói mình sắp chết rồi, nói cái gì mà trong bụng có rắn, cuối cùng vẫn là Tống phu nhân trấn an hồi lâu mới yên tâm đi ngủ.
Còn lúc tám tuổi đái dầm… quá nhiều tai nạn xấu hổ.
Việc này lọt vào tai Dương Ngọc Lan và Lạc Khuynh Thành, hai nàng cảm thấy khi Tống Tiểu Xuân còn nhỏ, hắn vô cùng đáng yêu, chơi vui vẻ.
Nhưng Bộ Phàm có cảm giác dường như mặt Tống Tiểu Xuân càng ngày càng đen.
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tống Tiểu Xuân +1】
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tống Tiểu Xuân +1】
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tống Tiểu Xuân +1】
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tống Tiểu Xuân +1】
…
Đối mặt ánh mắt có chút nén giận của Tống Tiểu Xuân, Bộ Phàm ho nhẹ một tiếng.
Hắn nói hắn vô tội, có người tin không?
Được rồi.
Quả thật vừa rồi hắn cũng có một chút suy nghĩ muốn lôi quá khứ đen tối của Tống Tiểu Xuân ra.
Nhưng ai biết đâu, hắn còn chưa làm gì hết, Tống phu nhân đã kể đủ loại tai nạn xấu hổ của Tống Tiểu Xuân ra rồi.
Đúng là được thần trợ công nha.
"Không nghĩ tới khi tướng công còn nhỏ lại đáng yêu như vậy!" Dương Ngọc Lan che miệng cười khẽ, Lạc Khuynh Thành cũng cảm thấy như vậy.
"Làm sao lại đáng yêu, phải nói là một tên quỷ nghịch ngợm gây sự mới đúng!" Tống phu nhân cười thật thoải mái nói.
“Đúng là khi Tiểu Xuân còn nhỏ hơi gấu một tí, nhưng bản tính cũng không hư hỏng. Hơn nữa khi còn nhỏ, ta đã một mực coi hắn là bằng hữu tốt nhất của ta!" Bộ Phàm ho nhẹ một tiếng.
Quả thật khi Tống Tiểu Xuân còn nhỏ rất gấu, nhưng không làm ra chuyện gì đại ác. Kể cả khi hắn làm hỏng gì đó của người khác, cũng sẽ bồi thường đúng giá.
"Ai là bằng hữu tốt nhất của ngươi? Trước kia không phải, hiện tại không phải, về sau cũng không phải!" Tống Tiểu Xuân cất giọng lạnh lùng nói.
Tống viên ngoại và Tống phu nhân thầm rùng mình.
Hiện giờ trấn trưởng không còn là cô nhi cần người tiếp tế năm đó nữa.
Nếu đắc tội với trấn trưởng, dù Tống gia bọn họ là nhà giàu trong tiểu trấn, cũng không thể ở lại tiểu trấn được nữa.
Nhưng mà, thấy vẻ mặt Bộ Phàm cũng không có gì khác thường, trong lòng Tống viên ngoại và Tống phu nhân hơi nhẹ nhàng thở ra, ngẫm lại cũng thấy đúng. Trấn trưởng là ai chứ, sao có thể nổi giận vì một câu nói?
Thế nhưng giờ phút này Bộ Phàm đã có chút ngoài ý muốn.
Bởi vì hắn không nhận được cảm xúc tiêu cực từ Tống Tiểu Xuân.
Mà không nhận được, có nghĩa là. . .
Tống Tiểu Xuân khẩu thị tâm phi nha!
"Gia hỏa này ngươi vẫn khẩu thị tâm phi y như lúc còn nhỏ. Hơn nữa vẫn là khi ngươi còn nhỏ mập mạp đáng yêu hơn một chút!" Bộ Phàm thiệt tình cười nói.
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tống Tiểu Xuân +1】
Bộ Phàm nao nao.
Hóa ra Tống Tiểu Xuân không thích người khác nói đối phương béo?
"Trấn trưởng, khi tướng công ta còn nhỏ rất béo ư?"
Có lẽ bất kỳ vị thê tử nào cũng muốn hiểu biết về quá khứ của trượng phu, Dương Ngọc Lan cũng không ngoại lệ.
Lạc Khuynh Thành cũng rất hiếu kỳ nhìn qua.
"Đúng vậy, trước kia Tiểu Xuân là hài tử béo nhất trong thôn, hôm nào ta sẽ vẽ một bức tranh khi Tiểu Xuân còn nhỏ, cho các ngươi nhìn một cái!" Bộ Phàm cảm khái nói.
"Tốt quá!" Hai mắt Dương Ngọc Lan và Lạc Khuynh Thành sáng lên, các nàng thật sự muốn nhìn bộ dáng Tống Tiểu Xuân khi còn nhỏ.
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tống Tiểu Xuân +1】
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tống Tiểu Xuân +1】