Ngô Huyền Tử cảm thấy vị tồn tại trước mắt này đã đoán ra mục đích ông ta đến đây, cho nên cũng không giấu giếm làm gì.
"Cái gì mà có với không có chuyện chứ? Vào ngồi trước đã!"
Bộ Phàm khoát tay, rất là nhiệt tình mời hai người vào trong phòng chính. Hắn làm như thế lại khiến Ngô Huyền Tử và Định An Hầu có chút sợ hãi.
Rất nhanh, Tiểu Mãn đã bưng trà cụ sạch sẽ và ấm trà vào phòng chính.
Giờ phút này, trong phòng chính, Bộ Phàm và Ngô Huyền Tử đang nói chuyện về thư viện, cùng với việc hỏi Định An Hầu làm tiên sinh thể dục ở học đường đã quen hay chưa.
"Đã quen rồi, học trò trong học đường đều rất khắc khổ!"
Từ sau khi Định An Hầu biết đám học trò trong học đường đều là lương đống trong tương lai của Đại Ngụy, hắn ta đã không còn giữ lại gì nữa, truyền thụ cho chúng tất cả những tri thức có thể.
Mà học trò trong học đường cũng không để hắn thất vọng, một đám đều khắc khổ chăm chỉ, còn rất thông minh.
"Vậy là tốt rồi!" Bộ Phàm chậm rãi gật đầu, bày ra phong phạm nhất phái cao nhân.
【 Giả vờ còn rất thành thạo! 】
Tiểu Mãn thầm mắng một câu.
Vừa rồi còn mang theo bộ dáng nửa chết nửa sống, có khách đến một cái, lập tức thay đổi phong cách.
Chẳng lẽ đây chính là trước một kiểu, sau một kiểu, trong ngoài bất nhất?
"Tiểu Mãn, ngươi đừng đứng ngốc ở đó nữa, còn không mang trà cụ lên cho khách?" Bộ Phàm lườm Tiểu Mãn một cái, nha đầu kia thực sự cho rằng hắn không nghe thấy ư?
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tiểu Mãn +1】
"Đã biết!" Tiểu Mãn đặt trà cụ ở trên bàn Ngô Huyền Tử và Định An Hầu.
"Cám ơn!" Định An Hầu đã gặp mặt Tiểu Mãn, tuy chỉ gặp hai, ba lần nhưng hắn ta vẫn có chút ấn tượng.
Chẳng qua Tiểu Mãn lại không muốn để ý tới nam nhân này.
Kiếp trước, tiểu di bị ức hiếp thảm như vậy, tuy hắn ta không gây ra chuyện đó nhưng không thoát được liên quan.
Định An Hầu có chút xấu hổ.
Hình như hắn ta không đắc tội tiểu cô nương này mà.
"Triệu tiên sinh đừng trách móc, tính tình khuê nữ của ta chính là như vậy!" Bộ Phàm ho nhẹ một tiếng.
Sau khi hắn phân tích chuyện kiếp trước giữa Định An Hầu và Tiểu Ny, Tiểu Mãn đã sinh ra hoài nghi kết cục mỹ mãn giữa hai người ấy.
Nàng ấy bắt đầu cho rằng Định An Hầu là một tên móng heo lớn hiểu rõ mọi chuyện mà không có trách nhiệm, không chịu trách nhiệm.
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tiểu Mãn +1】
Tiểu Mãn hướng ánh mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn Bộ Phàm một cái, tuy chưa nói gì, nhưng trong lòng lại nghĩ.
【 Tính tình của ta như thế, người quản được chắc? 】
Được rồi, ít nhất là trước mặt người bên ngoài, nàng ấy vẫn cho hắn chút sĩ diện.
"Không sao, không sao!" Định An Hầu vội lắc đầu.
Theo hắn ta, đây vẫn là tình huống bình thường.
Dù sao, đệ tử đại tông môn, đại gia tộc ai chẳng có chút ngạo mạn.
Mà Ngô Huyền Tử ngồi bên cạnh cũng cảm nhận được Tiểu Mãn có chút ý kiến nào đó với Định An Hầu, trong lòng không khỏi nghi hoặc .
Chẳng lẽ Định An Hầu từng đắc tội Tiểu Mãn?
"Vừa rồi Ngô phu tử nói có chuyện muốn nhờ, ta đoán là vì vu độc trong cơ thể Triệu tiên sinh?"
Bộ Phàm chậm rãi bưng một chén trà trên bàn lên, nhẹ nhàng thổi thổi nước trà, khiến nó từ từ dâng lên từng đợt sương mù màu trắng.
"Tiên sinh lợi hại, đoán cái là chuẩn, không biết tiên sinh có phương pháp trị liệu hay không?" Ngô Huyền Tử phục hồi lại tinh thần, vội chắp tay khen ngợi.
Vẻ mặt Tiểu Mãn đầy kinh dị, nàng ấy hơi bất ngờ vì trên người Định An Hầu còn trúng độc.
Mà trong lòng Định An Hầu lại không yên nhìn Bộ Phàm.
Lúc trước Ngô Thánh Nhân đã nói ông ta không thể giải được loại vu độc này, nhưng vị cao nhân trước mắt này có thể.
"Vu độc trên người hắn cũng không tính là gì!" Bộ Phàm liếc mắt nhìn Định An Hầu một cái, nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước trà.
Trong lòng Định An Hầu nổi lên một tia gợn sóng, khó tránh khỏi có chút kích động.
Dù sao, vu độc trong cơ thể cứ xói mòn sinh cơ của hắn ta tựa tằm ăn rỗi từng chút từng chút một, khiến hắn ta không thể tu luyện Đoán Thể như bình thường.
Ngô Huyền Tử cũng có chút kích động.
Thế nhưng câu nói kế tiếp của Bộ Phàm lại khiến đáy lòng bọn họ run lên.
"Nhưng vì sao ta phải chữa bệnh cho hắn?"
Tiểu Mãn thầm gật mạnh đầu. Đúng vậy đúng vậy, thứ đại tra nam móng heo lớn này, chết thì chết đi, chẳng ai thèm chú ý.
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực của Định An Hầu +1】
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực của Định An Hầu +1】
Đột nhiên trong lòng Định An Hầu có chút suy sụp, thế nhưng hắn ta cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Trước khi tới đây, Ngô Huyền Tử đã đề cập tới, vị ẩn sĩ cao nhân này không tranh với đời, thanh tâm quả dục, từ trước đến nay không nhúng tay vào tranh chấp bên ngoài.
Hơn nữa, hắn ta và đối phương vô thân vô cớ, vì sao đối phương phải chữa bệnh cho hắn ta?