Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 162 - Chương 870 - Liều Một Lần (2)

Chương 870 - Liều Một Lần (2)
Chương 870 - Liều Một Lần (2)

Nhưng lập tức, Đường Tiểu Ngọc phản ứng lại, mặt nàng ta "bụp" một cái trở nên đỏ ửng gần như có thể nhỏ máu. Nàng ta vội vàng buông tay ra.

Mắc cỡ chết người mắc cỡ chết người.

Nàng ta lại đi ôm Tiểu Hỉ Bảo khóc.

Trong lòng Đường Tiểu Ngọc vô cùng kích động.

"Cái kia... Sao ca ca của ta không tới cùng tỷ?" Đường Tiểu Ngọc nhìn khắp nơi một chút, không thấy bóng dáng Đường Thanh Sơn, nàng ta vội vàng nói sang chuyện khác.

"Thanh Sơn sư đệ tới nhà ta trước, ta tới đón Tiểu Ngọc muội muội trở về!" Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Tiểu Hỉ Bảo cười cười.

"Vậy chúng ta đi thôi!" Khuôn mặt Đường Tiểu Ngọc vẫn đỏ ửng như trước, sau đó nàng ta leo lên trên lưng con cóc cùng Tiểu Hỉ Bảo, hai người bọn họ lập tức đi về phía nhà trấn trưởng.

Bộ Phàm ở trong sân, ngẩn người nhìn giá trị cảm xúc tiêu cực trên thanh thuộc tính.

Vừa rồi hắn lại dùng Tiểu Mãn quét một chút giá trị cảm xúc tiêu cực.

Hiện giờ giá trị cảm xúc tiêu cực là 115 điểm.

Thế nhưng vấn đề là hắn nên dùng giá trị cảm xúc tiêu cực này để rút thưởng hay là dùng để trao đổi giá trị kinh nghiệm?

Nói thật, hơn một trăm điểm giá trị cảm xúc tiêu cực đổi thành giá trị kinh nghiệm chỉ được hơn một trăm ức.

Chỉ tương đương với phần thưởng của một nhiệm vụ.

Nhưng nếu rút thưởng, lại có thể đạt được ngàn ức giá trị kinh nghiệm.

Dùng mười điểm đánh bạc kiếm hơn ngàn ức.

Nghĩ thế nào cũng thấy có lời.

Lỡ như giá trị vận khí của hắn nổ bạo thì sao, rút mười lần mười lần đều trúng ngàn ức giá trị kinh nghiệm thì sao?

Tới lúc đó còn cần xe đạp làm gì? Trực tiếp bay lên luôn.

Chẳng qua Bộ Phàm cũng biết rút thưởng đều dựa vào vận khí, mà loại vận khí này rất khó nói.

"Quên đi, vẫn nên kiếm nhiều giá trị cảm xúc tiêu cực một chút rồi cân nhắc sau!"

Thông qua vài lần thu thập giá trị cảm xúc tiêu cực, Bộ Phàm hoặc ít hoặc nhiều đã nắm giữ một ít kỹ xảo, về sau thu thập giá trị cảm xúc tiêu cực sẽ rất dễ dàng.

"Sư phụ, có ở nhà không?" Bỗng nhiên một âm thanh cắt ngang phút trầm tư của Bộ Phàm.

Bộ Phàm đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy "Đường Tiểu Ngọc" đứng ở ngoài sân.

"Hoá ra là Tiểu Ngọc ư? Sao chỉ có một mình ngươi trở về, Tiểu Hỉ Bảo đâu?"

Đường Thanh Sơn cười khổ: "Sư phụ, ta không phải Tiểu Ngọc, ta là Đường Thanh Sơn, Tiểu Hỉ Bảo tới thư viện đón muội muội của ta qua đây rồi!"

Bộ Phàm giật mình một cái: "Các ngươi lại đổi thân thể?"

"Vâng!" Đường Thanh Sơn bất đắc dĩ gật đầu, hắn kể cho Bộ Phàm nghe chuyện đột nhiên bọn họ lại trao đổi thân thể.

Bộ Phàm nghe xong có chút nghẹn họng nhìn trân trối.

Hai người này chỉ chợp mắt một cái mà trao đổi thân thể rồi? Thiết lập này không khỏi quá mức tùy ý đi?

Nhưng mà khi hắn ngẫm lại, đời trước của hai người Đường Thanh Sơn với Đường Tiểu Ngọc vốn là một luồng hỏa diễm tách ra, hắn cũng hiểu được vì sao ra nông nỗi này.

"Hài tử này, ngươi lộ ra vẻ mặt đau khổ làm gì? Cái này đâu phải chuyện gì đáng lo ngại?" Bộ Phàm nhìn bộ dáng Đường Thanh Sơn mặt ủ mày chau thì bình thản đi lên sờ sờ đầu đối phương.

Nếu đổi thành thân thể của Đường Thanh Sơn, hắn chỉ có thể vỗ vỗ bả vai.

"Hơn nữa, ngươi ngẫm lại mà xem, người khác làm sao có thể trải nghiệm loại tình huống như của các ngươi. Ừm, nói như thế nào nhỉ? Một thân thể mà có hai loại trải nghiệm!"

【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Đường Thanh Sơn +1】

【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Đường Thanh Sơn +1】

Nghe hắn nói xong, mặt Đường Thanh Sơn càng ngày càng khổ sở.

"Sư phụ, loại trải nghiệm này, không có còn hơn!"

Hắn không hề muốn trong lúc chẳng hay biết gì, tự nhiên lại trao đổi thân thể cùng muội muội đâu.

"Được rồi được rồi, vừa rồi vi sư chỉ đùa một chút với ngươi thôi, chờ muội muội ngươi tới đây, vi sư sẽ giúp các ngươi đổi trở về!" Bộ Phàm cười cười.

"Vậy nhờ sư phụ!" Đường Thanh Sơn chắp tay nói.

Rất nhanh, Tiểu Hỉ Bảo và Đường Tiểu Ngọc đã ngồi trên con cóc về đây.

Hai người Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc đứng song song trước mặt Bộ Phàm, Tiểu Hỉ Bảo rất hiểu chuyện đứng bên cạnh châm trà cho Bộ Phàm.

"Ta có thể giúp các ngươi đổi trở về, nhưng có chuyện ta muốn nói với các ngươi một tiếng!" Bộ Phàm không nhanh không chậm nói.

"Mời sư phụ nói!" Đường Thanh Sơn nhẹ giọng nói.

Đường Tiểu Ngọc cũng ngẩng đầu nhìn lên.

"Lần trước các ngươi có thể tự đổi trở về, lần này chắc cũng có thể, mà ta giúp các ngươi mạnh mẽ trao đổi, hoặc ít hoặc nhiều cũng sẽ tạo thành một chút thương tổn cho linh hồn của các ngươi!"

Bộ Phàm nâng chén trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc nhìn nhau.

"Theo ý ta, các ngươi cứ tự trao đổi trở về là tốt nhất, dù sao cũng chỉ chậm trễ một chút thời gian mà thôi!"

"Không được!"

"Không muốn!"

Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc trăm miệng một lời nói.

Bình Luận (0)
Comment