Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 164 - Chương 872 - Muốn Yên Lặng Một Chút (1)

Chương 872 - Muốn Yên Lặng Một Chút (1)
Chương 872 - Muốn Yên Lặng Một Chút (1)

"Tiểu Hỉ Bảo, phụ thân có một chuyện nhỏ muốn nhờ ngươi một chút?" Vẻ mặt Bộ Phàm lập tức trở nên tươi cười nói.

"Chuyện gì vậy?" Tiểu Hỉ Bảo chớp chớp đôi mắt to.

"Đó là ngươi có thể chúc phúc cho ta trúng giải thưởng lớn mỗi ngày hay không?" Trong lòng Bộ Phàm đầy kích động nói.

"Trúng giải thưởng lớn là có ý gì nha?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo mơ hồ nói.

"Chính là… Vận may đó!" Bộ Phàm dùng từ ngữ khuê nữ nhà mình có thể hiểu để giải thích.

"Vậy được rồi, Tiểu Hỉ Bảo chúc phụ thân mỗi ngày đều trúng giải thưởng lớn, mỗi ngày đều có vận may!" Tiểu Hỉ Bảo ra dáng ra hình nói lời chúc phúc.

"Đúng là khuê nữ ngoan của phụ thân!" Bộ Phàm lập tức thơm mấy cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Tiểu Hỉ Bảo.

"Không cần, phụ thân chưa đánh răng, miệng thối thối!" Tiểu Hỉ Bảo vui cười tránh đi nói.

Đại Ny và Tiểu Ny ngồi bên cạnh nhìn đôi phụ thân nữ nhi đang vui đùa rồi lắc đầu.

...

Cùng lúc đó, trong hư không tối đen.

Bốn con tinh không cự thú có thân hình khổng lồ đang dùng đầu đẩy một tinh cầu thật lớn chạy như bay về một hướng.

Bỗng nhiên thân hình chúng nó dừng lại, tản ra bốn phía.

Bỏ viên tinh cầu lẻ loi trơ trọi ở đó, giống như chuyện này chưa từng xảy ra.

Đêm dài người lặng.

Tiểu Ny và Tiểu Hỉ Bảo quay về trong phòng nghỉ ngơi.

Bộ Phàm nghe tiếng hô hấp đều đều của Đại Ny, hai mắt hắn chợt mở ra rồi quay đầu nhìn Đại Ny đang say ngủ một chút, khóe môi hắn cong lên, để lộ ra một nụ cười gian.

Bắt đầu hành động.

Mở thanh thuộc tính.

Xem giá trị cảm xúc tiêu cực.

168 điểm.

"Hôm nay ta đã được Tiểu Hỉ Bảo chúc phúc, vận khí chắc chắn sẽ không kém như trước nữa."

Bộ Phàm biết rất rõ phần lớn những người được Tiểu Hỉ Bảo chúc phúc trong tiểu trấn đều sẽ đạt được phúc khí, mà kẻ làm phụ thân như hắn được nàng ấy chúc phúc, khẳng định cũng không kém.

"Không biết Hạnh Vận Đại Luân bàn trung cấp có khen thưởng gì?” Ánh mắt Bộ Phàm chú ý tới Hạnh Vận Đại Luân bàn trung cấp.

Quay một lần Hạnh Vận Đại Luân bàn trung cấp cần một trăm điểm giá trị cảm xúc tiêu cực, nhiều như vậy, chắc chắn phần thưởng sẽ có giá trị không thua kém một trăm điểm giá trị cảm xúc tiêu cực.

"Vẫn nên dùng Hạnh Vận Đại Luân bàn sơ cấp thử xem sao đã? Nếu trúng giải nhất, có thể thử đại luân bàn trung cấp này!"

Nghĩ như vậy, Bộ Phàm lựa chọn trao đổi một lần quay Hạnh Vận Đại Luân bàn sơ cấp.

【 Trừ mười điểm giá trị cảm xúc tiêu cực 】

【 Mạo hiểm giả dũng cảm ơi, mau quay luân bàn, thử xem vận khí của ngươi đi! 】

Trước mắt chợt hiện lên một cái đại luân bàn.

Bộ Phàm không chút do dự ấn nút bắt đầu.

Nhìn kim đồng hồ trên đại luân bàn bắt đầu quay.

Bộ Phàm cũng không thèm nhìn kim đồng hồ trên đại luân bàn, hắn chỉ tiện tay ấn nút tạm dừng.

Kim đồng hồ chậm rãi chuyển qua một đống khen thưởng.

Cuối cùng ngừng lại.

【 Đinh 】

【 Cảm ơn đã tham gia 】

Bộ Phàm "xoẹt" một cái, ngồi bật dậy.

Sao lại là cảm ơn đã tham gia?

Bởi vì hắn đứng dậy gây ra động tĩnh quá lớn, khiến Đại Ny đang ngủ say bên cạnh cũng phải nhẹ giọng thì thào: "Làm sao vậy?"

"Không có việc gì không có việc gì, ta vừa mơ một giấc mộng, nàng ngủ đi!"

"Được rồi, chàng cũng ngủ sớm đi!"

Bộ Phàm lại nằm xuống, trong lòng dâng lên hoang mang tột đỉnh.

Tiểu Hỉ Bảo luôn mang đến phúc khí cho người khác, tại sao đến lượt hắn lại không được?

Chuyện này quá kỳ thị người rồi?

Chẳng lẽ phúc khí của Tiểu Hỉ Bảo không có hiệu quả với hắn?

"Nếu không cứ thử lại xem sao, có thể vừa rồi phúc khí còn chưa đến, tiếp theo là nó tới rồi!"

Tục ngữ nói, phúc khí chỉ tới sớm hay muộn thôi chứ nhất quyết không vắng mặt.

Tờ mờ sáng ngày hôm sau.

Tiểu Ny ngáp một cái, đẩy cửa phòng ra, đang chuẩn bị tới phòng bếp làm điểm tâm, thình lình nàng ấy bắt gặp một bóng người đang ngồi chồm hổm ngay bậc cửa, không khỏi hoảng sợ, giật nảy mình.

"Tỷ phu, sao mới sáng ra huynh lại ngồi ở bậc cửa làm gì? Thiếu chút nữa ta đã bị huynh hù chết rồi!" Sau khi Tiểu Ny thấy rõ ràng người đang ngồi chồm hổm trên cửa là Bộ Phàm, nàng ấy vội giơ tay khẽ vuốt bộ ngực sữa, vẻ mặt nghi hoặc nói.

"Hoá ra là Tiểu Ny, sớm như vậy muội đã rời giường?" Bộ Phàm nghiêng đầu qua, hai mắt vô thần, âm thanh cũng có chút mệt mỏi.

"Tỷ phu, huynh làm sao vậy? Chẳng lẽ tối hôm qua lại bị tỷ của ta đuổi ra ngoài?"

Tiểu Ny không khỏi tò mò tiến lên hỏi.

"Không có đâu, ta chỉ muốn yên lặng một chút thôi!" Bộ Phàm chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên vầng mặt trời sáng sớm, cảm thán nói: "Trời chiều đẹp vô hạn, chỉ tiếc gần hoàng hôn!"

"Tỷ phu, bây giờ là buổi sáng!" Tiểu Ny nhắc nhở.

"Đừng tranh luận với ta được không?" Bộ Phàm lườm nàng ấy một cái.

【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tiểu Ny +1+1+1+1】

Rốt cuộc là ai tranh luận chứ?

Bình Luận (0)
Comment