Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 166 - Chương 874 - Hoá Ra Là Thời Kỳ Mãn Kinh (1)

Chương 874 - Hoá Ra Là Thời Kỳ Mãn Kinh (1)
Chương 874 - Hoá Ra Là Thời Kỳ Mãn Kinh (1)

"Vậy mấy người nói xem phải chữa bệnh này như thế nào?" Đại Ny thuận theo ý các nàng, mở miệng hỏi.

"Nương, người cũng tin phụ thân mắc thời kỳ mãn kinh?" Hai mắt Tiểu Mãn sáng ngời.

"Nhưng mà ta lại chưa hỏi mẹ nuôi cách chữa bệnh này, tiểu di, người biết không?"

Tiểu Mãn chỉ biết là có thời kỳ mãn kinh, nhưng ở kiếp trước nàng ấy lại không hỏi cách chữa thời kỳ mãn kinh.

"Ta cũng không biết, khi đó Minh Châu chỉ đùa với ta một câu, nói tính tình ta nóng nảy, sẽ chuyển sang thời kỳ mãn kinh sớm hơn, nhưng nàng ấy không nói cách chữa bệnh này. Ta thấy, vẫn nên chờ tới lúc qua xưởng lại hỏi Minh Châu!" Tiểu Ny nhún nhún vai, tỏ vẻ nàng ấy cũng không biết.

Lúc ăn điểm tâm, Bộ Phàm chú ý tới ánh mắt của Tiểu Ny và Tiểu Mãn nhìn hắn có chút là lạ.

"Hai người không ăn cơm, nhìn ta làm gì? Trên mặt ta có cái gì sao?" Bộ Phàm sờ sờ mặt, nghi hoặc nói.

"Không có!" Tiểu Ny và Tiểu Mãn đồng loạt lắc đầu, y như đã từng tập luyện từ trước.

Có gì đó cổ quái!

Con mắt Bộ Phàm nheo lại: "Không phải là các ngươi có chuyện gì gạt ta chứ?"

"Không có!" Tiểu Ny và Tiểu Mãn lại đồng loạt lắc đầu.

Tiểu Hỉ Bảo đang vùi đầu dùng muỗng nhỏ ăn sủi cảo, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, chớp chớp đôi mắt to.

"Được rồi được rồi, đừng đoán nữa, các nàng ấy hoài nghi chàng đang mắc bệnh thời kỳ mãn kinh!" Đại Ny chậm rãi bưng sủi cảo đang hấp chín từ phòng bếp ra, cười khẽ nói.

"Thời kỳ mãn kinh?" Bộ Phàm ngây người một chút.

Tiểu Ny và Tiểu Mãn lập tức cúi đầu ăn sủi cảo, bày ra bộ dáng ta không biết chuyện gì hết.

"Các ngươi thực sự biết đoán mò đấy nha? Ta đang êm đẹp thì mắc cái gì mà thời kỳ mãn kinh chứ?" Bộ Phàm có chút dở khóc dở cười.

"Phụ thân, cái gì là thời kỳ mãn kinh?" Tiểu Hỉ Bảo ngước khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ lên nói.

"Thời kỳ mãn kinh nói về giai đoạn quá độ của phàm nhân khi bắt đầu về già, nhưng cũng không phải là bệnh!" Bộ Phàm đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Hỉ Bảo.

"Vậy phụ thân có bị thời kỳ mãn kinh không?" Tiểu Hỉ Bảo lại hỏi.

"Phụ thân ngươi đây khỏe mạnh cường tráng như vậy, làm sao có thể tới thời kỳ mãn kinh?" Bộ Phàm vỗ vỗ ngực.

"Tỷ phu, huynh đừng không thừa nhận, Tiểu Mãn đã nói cho chúng ta nghe rồi. Gần đây huynh có những hành vi và cảm xúc giận vui bất thường, hay cáu gắt, thường lo âu, giấc ngủ không tốt. Buổi sáng nay ta còn thấy huynh ngồi một mình ở bậc cửa nói muốn yên lặng một chút. Đây không phải thời kỳ mãn kinh thì là cái gì?" Tiểu Ny ngẩng đầu nói.

"Ta!" Đột nhiên Bộ Phàm bị hỏi mà á khẩu không trả lời được.

Hắn có thể nói sở dĩ hắn giận vui bất thường là vì chuyện rút thưởng đưa tới không?

"Tỷ phu, đây cũng không phải chuyện dọa người gì. Huynh không cần phải cảm thấy ngượng ngùng, mọi người sẽ thông cảm cho huynh!" Tiểu Ny nhẹ giọng trấn an.

"Đúng vậy đúng vậy, là một lão nam nhân vào thời kỳ mãn kinh, ta quyết định về sau sẽ không cãi nhau với người nữa!" Tiểu Mãn vội gật đầu.

"Đúng cái gì mà đúng? Ta không phải tới thời kỳ mãn kinh, chỉ là gần đây, phiền não của ta có chút nhiều thôi!"

Bộ Phàm dở khóc dở cười. Nếu nàng ấy không cãi nhau, về sau hắn quét giá trị cảm xúc tiêu cực như thế nào?

"Huynh xem, đủ triệu chứng như vậy rồi huynh còn không phải mắc thời kỳ mãn kinh ư? Hay tức giận, nghĩ ngợi lung tung, đây là dấu hiệu của thời kỳ mãn kinh!" Tiểu Ny nghiêm túc nói.

Bộ Phàm hộc máu.

Không biết vì sao, tự dưng lại bị chụp cho một cái mũ thời kỳ mãn kinh, là ai cũng sẽ tranh cãi vài câu mà.

Nhưng mà, hắn cảm thấy hình như chứng này và bệnh thần kinh giống hệt nhau, căn bản không thể giải thích cho rõ ràng được.

Cho nên hắn cũng không thèm giải thích nữa.

Dù sao có phải thời kỳ mãn kinh hay không, chẳng lẽ hắn không biết?

"Tiểu Hỉ Bảo, về sau nhất định ngươi không được chọc giận phụ thân ngươi!" Tiểu Ny ghé vào bên tai Tiểu Hỉ Bảo nhẹ giọng nói.

"Ừm ừm!" Tiểu Hỉ Bảo đáng yêu gật gật đầu.

Bộ Phàm bất đắc dĩ .

Đây là khinh hắn tai điếc không nghe thấy hả?

"Đại Ny, nàng cũng cho rằng ta mắc thời kỳ mãn kinh?" Bộ Phàm nhìn về phía Đại Ny hỏi.

Đại Ny chậm rãi lắc đầu.

Bộ Phàm lập tức lệ nóng doanh tròng, ít nhất thê tử của hắn vẫn tin tưởng hắn.

Thế nhưng Tiểu Mãn và Tiểu Ny không khỏi gật đầu, các nàng cảm thấy Đại Ny làm như vậy chỉ vì trấn an Bộ Phàm, tránh cho Bộ Phàm táo bạo tức giận mà thôi.

Ăn xong điểm tâm, Đại Ny và Tiểu Ny cưỡi xe dê tới xưởng xà phòng, Tiểu Hỉ Bảo cưỡi con cóc đến học đường, Bộ Phàm ở trong sân than thở.

Điều này khiến Tiểu Mãn núp một bên rình coi càng thêm khẳng định phụ thân cá mặn này tới thời kỳ mãn kinh rồi.

Xưởng xà phòng.

"Tiểu Ny, ngươi nói trấn trưởng tới thời kỳ mãn kinh?"

Gần đây Chu Minh Châu luôn ở lại tiểu trấn, lúc không có việc gì nàng ấy sẽ tới xưởng xà phòng tìm đám tỷ muội nói chuyện phiếm.

Bình Luận (0)
Comment