Hắn chỉ hy vọng có chuyện gì đó xảy ra thôi.
Hai người đi tới cổng vào tiểu trấn.
Bộ Phàm và Tôn bá tách ra, Bộ Phàm cưỡi tiểu bạch lư lang thang chung quanh, trong lòng lại nghĩ về chuyện giá trị cảm xúc tiêu cực.
Nói thật.
Hắn đã thiết lập nhân vật ở trước mặt mọi người tiểu trấn rồi, trong lúc nhất thời không dễ dàng thay đổi.
Mà đó cũng là nguyên nhân khiến hắn khó xử.
Hiện giờ cũng chỉ có thể đi một bước nhìn một bước thôi.
Nói gì thì nói, hắn cũng không thể trúng quỷ kế của lão âm phê nào đó được.
Đột nhiên Bộ Phàm nhìn thấy vài phụ nhân trẻ tuổi ở cách đó không xa đang bước vội vàng đi tới một nơi nào đó, giống như đã xảy ra chuyện gì rồi.
"Tiểu Bạch, đi qua nhìn xem!"
Bộ Phàm cưỡi tiểu bạch lư, rất nhanh đã đuổi kịp mấy phụ nhân trẻ tuổi.
"Các ngươi đang muốn đi đâu?"
"Là trấn trưởng ư? Chúng ta nghe nói nhà Lý Đại Đầu xảy ra chuyện nên muốn đi qua nhìn một cái, xem có gì cần hỗ trợ hay không?" Một phụ nhân mắt hoa đào trong đám người ấy cười nói.
Có gì cần hỗ trợ hay không?
Người này nói khéo léo quá.
"Thế nhà Lý Đại Đầu đã xảy ra chuyện gì?" Bộ Phàm cũng không vạch trần ý tưởng muốn đi xem náo nhiệt của đám phụ nhân này, hắn chỉ hiếu kỳ nói.
Bởi vì khi sinh ra, đầu của Lý Đại Đầu to hơn hài tử cùng tuổi, cho nên những người quen thuộc đều gọi đối phương như vậy.
Hơn nữa Lý Đại Đầu này là họ hàng của Đại Ny, coi như một vị thân thích có liên quan tới hắn.
"Chúng ta cũng không rõ, chỉ nghe nói tiểu tôn tử Lý Tín Đức nhà Lý Đại Đầu kia vấy bẩn hoàng hoa khuê nữ của Kháo Sơn thôn, hiện giờ người ta tìm tới cửa rồi!" Một phụ nhân béo trong đám người, có vẻ biết nhiều hơn, mở miệng nói.
"Còn có việc này? Cùng nhau qua nhìn xem!" Bộ Phàm nhíu mày.
Lý thị nhất tộc có địa vị không thấp trong tiểu trấn.
Chẳng những có liên quan tới hắn, còn vì Lý thị nhất tộc sinh ra Thiết Đản làm quan lớn chính nhị phẩm trong triều đình.
Chẳng lẽ tiểu trấn bọn họ cũng xuất hiện một ít bại hoại ỷ thế hiếp người?
…
Rất nhanh, bọn họ đã đi vào nhà Lý Đại Đầu.
Giờ phút này, có rất nhiều người đang bao vây bên ngoài nhà Lý Đại Đầu. Trong những người này có các hương thân tiểu trấn, cũng có một số người từ nơi khác tới.
"Không có thiên lý, Ca Lạp trấn bắt nạt người, vấy bẩn khuê nữ nhà ta còn không thừa nhận."
Không đợi Bộ Phàm đi lên phía trước, từ xa xa hắn đã nhìn thấy một phụ nhân mập mạp đang ngồi dưới đất kêu khóc, âm thanh chói tai giống như khua chiêng gõ trống vậy.
"Có chuyện gì cứ từ từ nói, đừng làm náo loạn nữa!" Vẻ mặt Lý tộc trưởng cũng có chút bất đắc dĩ, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được cái gì gọi là tú tài ngộ thượng binh(*), hoặc là đối mặt với những người không chịu phân rõ phải trái kiểu này, có nói cái gì cũng không tác dụng.
(*) Chỉ hai bên một bên dùng lý để nói còn một bên dùng võ lực giải quyết vấn đề, không có tiếng nói chung, thành ra vấn đề nan giải.
"Còn cái gì để nói nữa? Nếu người Ca Lạp trấn các ngươi không đưa ra được cách giải quyết, ta sẽ không để yên cho các ngươi. Kể cả Ca Lạp trấn các ngươi đều là đại quan đương triều, ta dù liều cái mạng này, cũng phải lên kinh thành tố cáo các ngươi!" Phụ nhân mập mạp kia chỉ vào những cư dân tiểu trấn chung quanh cả giận nói.
"Ngươi… ngươi quá không nói đạo lý. Người Ca Lạp trấn chúng ta đã làm gì ngươi? Mà ngươi cứ ngậm miệng mở miệng lại nói chúng ta có lỗi?"
"Đúng vậy đúng vậy!" Đám cư dân Ca Lạp trấn cảm thấy cực kỳ không thoải mái.
Từ sau khi Ca Lạp trấn bọn họ có rất nhiều người làm quan, hầu hết bọn họ đều trở nên cực kỳ chú trọng tới danh tiếng.
Thậm chí bọn họ còn thường xuyên dặn dò tiểu hài tử trong nhà tuyệt đối chớ chọc phá gây chuyện, đừng ỷ vào trong nhà có chút quyền thế rồi không coi ai ra gì.
Thế nhưng giờ phút này Ca Lạp trấn bọn họ còn chưa làm gì hết, đã bị người ta hắt nước bẩn vào mặt, còn nói muốn đi tố cáo lên kinh thành, bọn họ làm sao mà vui nổi?
"Ai u, ta không muốn sống nữa. Người Ca Lạp trấn ỷ thế hiếp người!" Phụ nhân mập mạp kia thuận thế ngã trên mặt đất, rồi lăn lộn lung tung, khiến đám cư dân tiểu trấn tức mà bật cười.
"Trấn trưởng đến đây." Mấy phụ nhân đi cùng Bộ Phàm tới đây lập tức hô lớn một tiếng.
Lúc này những cư dân tiểu trấn mới chú ý tới Bộ Phàm đang lại gần, mà ở phía sau Bộ Phàm chính là tiểu bạch lư. Tất cả mọi người đều nhường đường cho hắn.
"Trấn trưởng, ngươi tới thật tốt quá!"
"Đúng vậy đúng vậy, nếu ngươi không đến, thanh danh của tiểu trấn chúng ta sẽ bị người ta làm ô uế!"
Trong lúc nhất thời, một đám cư dân tiểu trấn đều chào hỏi Bộ Phàm, Bộ Phàm cũng lần lượt gật đầu đáp lại.
"Dù trấn trưởng đến đây, ta cũng không sợ, ta không tin vương pháp này là do người Ca Lạp trấn các ngươi định đoạt!"