Thấy là Tống Lại Tử, Bộ Phàm ngồi xuống bên cạnh bàn đá, lập tức hô to với Tiểu Mãn đang quét rác: "Khuê nữ, có khách nhân đến, còn không đi bưng trà?"
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tiểu Mãn +1+1+1】
Bộ Phàm nở nụ cười.
Xem ra lực nhẫn nại của nha đầu kia không cao.
Tiểu Mãn hướng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn một cái rồi đặt cái chổi qua một bên, sải bước đi vào phòng bếp.
"Nói đi, có phải nhà Đại Đầu lại xảy ra chuyện gì hay không?”
"Vẫn là trấn trưởng lợi hại, vừa nói đã trúng." Tống Lại Tử đặt mông ngồi lên ghế đá, lập tức giơ ngón tay cái lên, gian xảo cười nói.
"Ít nói nhảm, nói lời đứng đắn đi!" Bộ Phàm lườm gia hoả không đứng đắn này một cái.
"Thật ra cũng không coi là chuyện lớn, chỉ là việc này rất khó tin. Trấn trưởng, ngươi không biết, một nhà Lý Đại Đầu đều đồng ý cho hài tử Tín Đức kia cưới sửu nha đầu Hạ gia kia rồi!" Tống Lại Tử chậc chậc lắc đầu, bày ra bộ dáng khó có thể tin.
"Đồng ý rồi?” Bộ Phàm có chút ngoài ý muốn.
Hắn còn cho rằng việc này ít nhất cũng phải ồn ào vài ngày mới có thể chấm dứt.
Không nghĩ tới chỉ một ngày đã đồng ý rồi?
"Đúng vậy, đồng ý rồi, ngay cả tức phụ và nhi tử của Đại Đầu đều đồng ý!" Tống Lại Tử nói.
"Ta còn nhớ, hình như vài ngày trước tức phụ của Đại Đầu trở về nhà mẹ đẻ?" Bộ Phàm nghi hoặc.
Bởi vì nhà mẹ đẻ của tức phụ Lý Đại Đầu xảy ra chút chuyện, nên nàng ấy và nhi tử Lý Hoài Nhân đã về nhà mẹ đẻ nhìn xem.
"Tối muộn hôm qua đã trở lại rồi, trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, ai còn có thể đợi ở nhà mẹ đẻ nữa? Ta còn nghe nói sáng nay nhi tức của Lý Đại Đầu đã tới nhà Chu nha đầu kia, dự định hai ngày này sẽ qua Hạ gia làm mối!" Tống Lại Tử chậc chậc nói.
"Sao có thể nhanh như vậy?"
Bộ Phàm giật mình một cái, hắn biết Tống Lại Tử nói Chu nha đầu này không phải là Chu Minh Châu, mà là bà mối Chu môi nhân trong tiểu trấn.
"Ta biết vì sao bọn họ lại nhanh như vậy rồi. Hiện giờ trong tiểu trấn đều đang bàn luận về việc này đó. Trấn trưởng, ngươi nói một chút xem, bộ dạng của hài tử Tín Đức kia cũng không kém nha, lại là học trò trong thư viện, về sau muốn kết hôn với dạng cô nương gì mà không được, hết lần này đến lần khác lại muốn kết hôn với một sửu nha đầu!" Tống Lại Tử lắc đầu cảm thán nói.
"Ngươi cũng một đống tuổi rồi, cứ luôn miệng sửu nha đầu, sửu nha đầu, không ngại à?" Bộ Phàm chậm rãi lắc đầu.
"Ta hơi lỡ miệng!" Tống Lại Tử ngượng ngùng cười.
"Phụ thân, hai người vừa nói cái gì mà sửu nha đầu vậy?"
Đúng lúc này, Tiểu Mãn bưng khay trà đi tới, trên khay có đặt ấm trà, chén trà, cùng với một đĩa điểm tâm.
"Không có gì, đang nói với chuyện một nhà trong tiểu trấn cưới tức phụ!" Bộ Phàm thuận miệng nói.
"À.” Tiểu Mãn cũng không hỏi lại, sau khi nàng ấy đặt khay trà lên bàn đá, lại bắt đầu quét tước trong sân.
Mà Tống Lại Tử uống trà ở nhà Bộ Phàm một lát, trong lúc ấy còn có ý vô tình nói mình già rồi gần đây eo mỏi lưng đau.
Hiển nhiên là Bộ Phàm đoán ngay ra ý đồ của Tống Lại Tử, hắn cũng không nể mặt đối phương, trực tiếp đạp Tống Lại Tử ra ngoài.
Nhưng vẫn bị Tống Lại Tử thuận tay mang đi hai bình rượu.
Vốn dĩ Bộ Phàm muốn tới nhà Lý Đại Đầu xem tình huống.
Nhưng ngẫm lại mọi người Lý gia đều đã đồng ý mối hôn sự này rồi, hắn đi qua cũng chẳng mang tới tác dụng gì, nên không đi nữa.
Tới ban đêm, người một nhà Bộ Phàm ngồi trong sân hóng gió.
Nói là một nhà thật ra chỉ có bốn người hắn và Đại Ny, Tiểu Hỉ Bảo, cùng với Tiểu Ny mà thôi.
Có lẽ đây cũng là bi ai của tu tiên giả.
Khổ tu mang đến trường thọ, không phải dùng để hưu nhàn, mà dùng để ngày qua ngày, năm tiếp năm lặp đi lặp lại chuỗi thời gian tu hành buồn tẻ.
"Đại tỷ phu, huynh có nghe nói về chuyện của ngũ đường thúc không?"
Ngũ đường thúc trong miệng Tiểu Ny chính là Lý Đại Đầu.
"Nghe rồi, có phải nhà bọn họ muốn kết hôn với nữ nhi của Hạ gia Kháo Sơn thôn không?" Bộ Phàm thuận miệng nói.
"Đại tỷ phu, tin tức của huynh quá lạc hậu rồi. Huynh không biết đâu, Hạ gia kia cực kỳ đáng giận. Hôm nay ngũ đường thúc nhờ Chu môi nhân tới Hạ gia cầu hôn. Vậy mà bọn họ dám mở miệng đòi một trăm lượng tiền lễ hỏi. Huynh nói xem, bảo vậy có nghe được hay không?" Tiểu Ny ngồi bên cạnh lập tức giận dữ nói.
"Một trăm lượng lễ hỏi?" Bộ Phàm giật mình một cái.
"Đúng vậy, bọn họ còn nói không đưa một trăm lượng lễ hỏi đừng hòng cưới nữ nhi nhà bọn họ. Theo ta, đám người này lừa gạt quen thói rồi!" Tiểu Ny nổi giận đùng đùng nói.
Bộ Phàm cũng không kỳ quái vì sao Tiểu Ny lại biết chuyện này.
Bởi vì xưởng xà phòng là tập trung hơn phân nửa phụ nhân trong tiểu trấn, cho nên bất cứ chuyện gì từ nhỏ như lông gà vỏ tỏi đến lớn lao hơn, trong tiểu trấn hay trong thiên hạ, không có gì các nàng không biết.