Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 192 - Chương 900 - A... Nam Nhân (2)

Chương 900 - A... Nam nhân (2)
Chương 900 - A... Nam nhân (2)

"Hình như cũng đúng, tục ngữ nói lấy độc trị độc, đối phó với phụ nhân chanh chua, dĩ nhiên cũng phải tìm..." Bộ Phàm sờ sờ cằm.

【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tiểu Mãn +1+1+1+1+1+11】

"Ta không cho phép người nói mẹ nuôi là phụ nhân chanh chua!" Tiểu Mãn tức giận nói.

"Nha đầu kia, ngươi nóng nảy lên làm gì?" Bộ Phàm cười đưa tay dùng sức xoa xoa đầu Tiểu Mãn.

Dĩ nhiên là hắn biết địa vị của Chu Minh Châu trong lòng Tiểu Mãn.

Nếu nói trong cảm nhận của Tiểu Mãn, Đại Ny xếp thứ nhất thì không còn nghi ngờ gì nữa, Chu Minh Châu chính là thứ hai.

Có thể thấy, ở kiếp trước ảnh hưởng của Chu Minh Châu tới Tiểu Mãn sâu đậm tới mức nào.

"Dù sao người cũng không được nói mẹ nuôi như vậy!" Tiểu Mãn vẫn tức giận.

"Đã biết đã biết, mẹ nuôi của ngươi người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, được chưa nào?" Bộ Phàm cười nói.

"Quên đi, coi như người thức thời. Không đúng, ta còn nhớ nội dung đằng sau những lời kia là quan tài cũng muốn mở nắp. Phụ thân, người có ý gì?" Tiểu Mãn nổi giận đùng đùng nói.

"Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi!" Bộ Phàm vô tội nói.

"Trấn trưởng, cảm tình của phụ thân nữ nhi nhà ngươi thật tốt!" Trong mắt Tống Lại Tử đang ngồi bên cạnh đầy hâm mộ, đối phương vội vàng giơ ngón tay cái lên.

Tiểu Mãn bĩu môi, miệng than thở: "Ta và phụ thân không tốt đâu!"

"Vậy Lý gia bên kia định ngày rồi?" Bộ Phàm trở về chủ đề chính.

“Đâu có nhanh như vậy? Tuy Hạ gia nha đầu kia không phù hợp với nguyện vọng của nhà Đại Đầu nhưng loại chuyện này cũng không có thể tùy tiện miễn cưỡng. Hơn nữa bọn họ cũng không thể để tiểu nha đầu kia ấm ức!" Tống Lại Tử nói.

"Nói cũng đúng!" Bộ Phàm gật đầu.

Tuy trưởng bối Lý gia đều rất không hài lòng về nha đầu Hạ gia kia nhưng nếu nàng ấy đã là người được Lý Tín Đức nhận định, bọn họ cũng chỉ có thể ủng hộ.

Nhưng mà muốn chuẩn bị loại việc vui này dĩ nhiên không thiếu nhiệm vụ.

Kế tiếp, Tống Lại Tử ở lại nhà Bộ Phàm uống rượu.

Chỉ chốc lát sau, Ngô Huyền Tử cũng tới trong nhà làm khách.

Ba lão nam nhân ở ngay tại trong sân, vừa uống rượu vừa mặc sức tưởng tượng tương lai.

Tới khi uống tới say sưa, ba người còn cùng nhau hát vang.

Cái gì mà mộng tưởng bao giờ cũng không thành hiện thực.

Cái gì mà thanh xuân giống như sông lớn tuôn trào.

Cái gì mà chỉ còn lại mình ta chết lặng chứ nhiệt huyết năm đó đã không còn.

Tiểu Mãn đứng một bên cầm cái chổi, nhìn ba người kề vai sát cánh hát vang, thầm lắc lắc đầu.

Ai... Nam nhân.

Hoàng hôn buông xuống, ánh tà dương phía chân trời đỏ như máu.

"Đại tỷ phu, huynh xem ai cùng chúng ta quay về này? Di, sao trong sân nồng nặc mùi rượu thế?" Tiểu Ny vừa bước vào sân đã ngửi thấy mùi rượu gay mũi, đi cùng Tiểu Ny trở về còn có Đại Ny và Chu Minh Châu.

"Mẹ nuôi, sao người lại đến đây?" Tiểu Hỉ Bảo nằm bên cạnh bàn đá viết bài tập, vừa thấy ba người Đại Ny tiến vào, lập tức chạy chậm ra.

"Mẹ nuôi qua đây, Tiểu Hỉ Bảo không chào đón sao?" Chu Minh Châu cười nói.

"Hoan nghênh nha!" Tiểu Hỉ Bảo ngọt ngào cười nói.

"Thật đáng yêu!" Chu Minh Châu lập tức ôm Tiểu Hỉ Bảo đáng yêu vào trong ngực, thơm một cái.

"Minh Châu tỷ, tiểu di nhà ta vẫn còn ở đây đó, ngươi dám trắng trợn chiếm lấy cháu gái của ta như vậy?" Tiểu Ny đứng bên cạnh giả vờ ghen tỵ, sau đó vui cười nói: "Tiểu Hỉ Bảo qua bên tiểu di này!"

Đại Ny nhìn hai người vui cười đùa nghịch kia, lắc đầu.

"Hai thặng nữ lớn tuổi các ngươi, đừng đến cướp khuê nữ của ta đi. Nếu đã thích hài tử như vậy, nhanh chóng tìm nam nhân đi, muốn sinh mấy đứa cũng không thành vấn đề!" Trong phòng bếp, Bộ Phàm nghe bên ngoài có động tĩnh, lập tức cầm nồi xẻng đi ra, nhìn thấy Tiểu Ny và Chu Minh Châu đang chơi tranh cướp Tiểu Hỉ Bảo, lập tức hô lớn.

【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Chu Minh Châu +1+1+1+1+1+1】

【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tiểu Ny +1+1+1+1+1】

"Vốn đang muốn nấu cơm giúp ngươi, bây giờ thì quên đi!" Chu Minh Châu vẫn không buông cánh tay đang ôm Tiểu Hỉ Bảo.

"Đúng vậy, tỷ phu giỏi giang như vậy, nên làm nhiều một chút, dù sao cũng không cần thặng nữ lớn tuổi chúng ta!" Tiểu Ny cũng gật đầu phụ họa.

Giờ khắc này, hai nàng đều nhất trí đối ngoại.

Tiểu Hỉ Bảo chớp chớp đôi mắt to linh động.

"Sắp xong đồ ăn rồi, có các ngươi hay không cũng chẳng vấn đề gì!" Bộ Phàm nhún nhún vai, bày ra bộ dáng không sao cả.

"Lão nam nhân thời kỳ mãn kinh!" Chu Minh Châu và Tiểu Ny trăm miệng một lời nói.

"Các ngươi còn không biết xấu hổ dám nói ra lời này? Nếu không phải các ngươi tuyên truyền, làm sao cả tiểu trấn lại biết ta đến thời kỳ mãn kinh?" Bộ Phàm tức giận trừng mắt liếc nhìn hai người này một cái.

Tới tận hôm nay, từ trong miệng Tống Lại Tử hắn mới biết mọi người trong tiểu trấn đều đang lan truyền chuyện hắn tới thời kỳ mãn kinh.

Mà tất cả đều do hai người này ban tặng.

Bình Luận (0)
Comment