Bà ấy nói như vậy, để làm dịu đi tâm tình khẩn trương của Hạ Cúc.
"Lại nói, nhiều năm như vậy, trong thôn chúng ta chỉ có mỗi một cô nương là ngươi được đến Ca Lạp trấn, không biết đã khiến bao nhiêu người trong thôn hâm mộ muốn chết đâu!” Phu nhân La thôn trưởng kéo Hạ Cúc đến mép giường ngồi xuống, khẽ vuốt tay Hạ Cúc, nhẹ giọng nói.
Hạ Cúc không biết nên trả lời như thế nào, nàng ấy chỉ có thể cúi đầu, yên tĩnh nghe, nhưng trong lòng dần dần không còn quá khẩn trương nữa.
Phu nhân La thôn trưởng nói rất nhiều chuyện cùng Hạ Cúc.
Nhưng lời nói của bà ấy lại khác với Hạ thị.
Đa phần là phu nhân La thôn trưởng khen ngợi Lý gia, tôn vinh Ca Lạp trấn, cùng với dặn dò sau này Hạ Cúc nhất định phải ngoan ngoãn hiếu thuận với công công bà bà.
"Tiểu Cúc à, nhớ về sau khi tới nhà trượng phu, cần phải đối xử tử tế với công công bà bà. Bọn họ có thể tiếp nhận ngươi, còn làm nhiều chuyện vì ngươi như vậy, có thể nhìn ra bọn họ rất coi trọng ngươi."
"Thẩm thẩm, ta đã biết!" Hạ Cúc nhẹ nhàng ừm một tiếng rồi nói.
"Vậy là tốt rồi!" Phu nhân La thôn trưởng cười gật đầu.
Ngay lúc đó, một chuỗi những tiếng ùng ục vang lên.
Phu nhân La thôn trưởng sửng sốt một chút.
Nhưng bà ấy nhìn gương mặt có vết bớt của Hạ Cúc đang ửng đỏ, lại nhanh chóng hiểu ra tiếng ùng ục kia có nghĩa là gì.
"Xem đầu óc của ta này. Tiểu Cúc, ngươi chờ một lát nhé, thẩm thẩm đi làm chút mì cho ngươi ăn!" Nói xong, phu nhân La thôn trưởng rời khỏi phòng của Hạ Cúc.
Chờ đến khi La thôn trưởng phu nhân đi rồi, cả căn phòng chỉ còn lại một mình nàng ấy.
Lúc này trong lòng Hạ Cúc đã bình tĩnh trở lại, nàng ấy mới dám đưa mắt nhìn khắp gian phòng ở sạch sẽ ấy.
Căn phòng này cực kỳ sạch sẽ, không có chút khí tức cũ nát nào, trên nóc nhà cũng không có lấy một cái mạng nhện, càng không nghe được tiếng mài răng của con chuột, phát ra âm thanh ken két ken két.
Hạ Cúc không khỏi nằm lên giường, trên giường được phủ một lớp chăn mỏng, rất mềm, rất thoải mái.
Tới lúc này, Hạ Cúc vẫn đang suy nghĩ về những lời Hạ thị nói.
Hạ thị dặn dò nàng ấy phải luôn nhớ về nhà mẹ đẻ, còn nói nhà mẹ đẻ là chỗ dựa của Hạ Cúc. Nhà mẹ đẻ càng tốt, nàng ấy ở nhà trượng phu mới có địa vị, mới không bị coi thường, không bị lạnh nhạt.
Nếu là trước kia, có lẽ nàng ấy sẽ tin những lời này.
Dù sao bộ dạng nàng ấy quá xấu, lại không có năng lực gì, vậy mà được gả tới gia đình tốt như vậy, kiểu gì công công bà bà, trượng phu cũng sẽ không thích nàng ấy.
Dù chính miệng ân nhân cứu mạng đã nói mình muốn cưới nàng ấy, nhưng ân nhân cứu mạng nói vậy là vì bị nương của nàng ấy áp bức.
Cho nên nếu Hạ Cúc muốn được nhà trượng phu thừa nhận, chỉ có cách dựa vào nhà mẹ đẻ.
Nếu đệ đệ nhà mẹ đẻ đỗ Trạng nguyên.
Nếu muội muội có thể gả vào hào môn nhà cao cửa rộng.
Như vậy dù người làm tỷ tỷ như nàng ấy không có bản lĩnh gì, cũng không bị nhà trượng phu khinh thường, ngược lại trượng phu còn có thể coi trọng nàng ấy.
Chỉ là nhà mẹ đẻ có thực sự đáng tin hay không?
Điều này cần phải xem nhà mẹ đẻ đối xử với nữ nhi như thế nào.
Nếu là hòn ngọc quý trên tay, nhà mẹ đẻ chính là chỗ dựa vững chắc cho nữ nhi.
Trong khi bà tức mâu thuẫn, người nhà mẹ đẻ sẽ đứng ra làm chỗ dựa thay các nàng.
Trong lúc mối quan hệ phu thê căng thẳng, nhà mẹ đẻ sẽ đứng ra hoà giải giúp các nàng, làm dịu đi quan hệ phu thê.
Nhưng nếu nhà mẹ đẻ coi nữ nhi chỉ như cỏ dại, hoặc là máy rút tiền?
Thời điểm nữ nhi còn có giá trị lợi dụng, bọn họ sẽ hòa thuận.
Tới khi không còn giá trị lợi dụng, bọn họ sẽ là người đầu tiên vứt bỏ ngươi.
"Nhà mẹ đẻ tốt sẽ lấy thanh danh nữ nhi ra để chà đạp sao? Nhà mẹ đẻ tốt sẽ dùng việc hôn nhân của nữ nhi để đổi lấy lễ hỏi trên trời sao? Không phải người người đều là nhân vật chính, đều có cơ hội làm lại một lần nữa, đừng chờ đến khi hối hận mới biết mình đã tin sai người!"
Trong đầu Hạ Cúc không ngừng quanh quẩn những lời chất vấn của vị Chu viện trưởng kia.
Tuy vị Chu viện trưởng kia bảo nàng ấy gọi là tỷ tỷ, nhưng nàng ấy lại không dám xưng hô như vậy.
Cũng không phải vì tuổi của Chu viện trưởng mà vì lúc trước khi Hạ Cúc thường xuyên giặt quần áo ở bờ sông, nàng ấy đã nghe đám phụ nhân nói đến sự tích của vị Chu viện trưởng này.
Nói Chu viện trưởng đúng là một truyền kỳ, là tồn tại được rất nhiều nữ tử sùng bái ngưỡng mộ.
Dùng thân phận nữ lưu, dựa vào trí tuệ.
Ở địa bàn nơi nam nhân là chúa tể tất cả, lại có thể buôn bán kinh doanh trải rộng khắp các nơi trong Đại Ngụy vương triều, còn bồi dưỡng ra rất nhiều nữ tử không thua kém nam nhân.
Đương nhiên những thành tựu đó còn chưa tính là gì.