Hạ Đào Hoa choáng váng.
Vì sao phương thức vốn luôn hiệu quả trong quá khứ, đến hôm nay lại không có hiệu quả rồi?
Phải biết rằng lúc ở trong thôn, mỗi khi nàng ta bày ra bộ dáng nhu nhược như vậy, đám nam nhân đều hăng tiết như đánh máu gà.
Chỉ cần nàng ta muốn làm cái gì, bọn họ đều không cần suy nghĩ đã nhận lời ngay.
Nhưng Lý Tín Đức này là có chuyện gì chứ?
Không hiểu phong tình như vậy?
Hạ Đào Hoa nhìn bóng dáng Lý Tín Đức đã biến mất trong tầm mắt, khuôn mặt tinh xảo lập tức tối sầm lại, tức giận đến mức dậm chân.
Nam nhân này có bệnh hả?
Hay là mắt mù?
"Đào Hoa, không phải ngươi nói ngươi quen tỷ phu của ngươi sao? Theo chúng ta thấy tỷ phu ngươi không để ý tới ngươi đâu?"
Ngay lúc đó, có ba tiểu cô nương sàn sàn với Hạ Đào Hoa đi ra từ trong một ngõ nhỏ không quá xa thư viện.
Ba tiểu cô nương này ăn mặc mộc mạc, tướng mạo không sánh bằng Hạ Đào Hoa.
Bởi vì vừa tới nơi đã thấy thư viện thật khí phái, lại là khu vực dành cho người đọc sách, cho nên các nàng không dám tiến lên.
"Đúng vậy, nếu không phải ngươi nói ngươi quen tỷ phu của ngươi, chúng ta sẽ không cùng ngươi đi xa như vậy đến Ca Lạp trấn đâu!" Trong đó một tiểu cô nương có làn da ngăm đen nói.
"Các ngươi không hiểu. Nơi này chính là thư viện, lỡ như bị người khác nhìn thấy sẽ không hay, cho nên dù tỷ phu ta quen ta, cũng chỉ có thể làm bộ như không biết!" Hạ Đào Hoa vội vàng giải thích, nàng ta không muốn mất mặt trước người khác.
"Các ngươi không biết đâu, vừa rồi tỷ phu ta còn đề nghị ta tới siêu thị bách hóa trong tiểu trấn tham quan, hắn nói nơi đó không tồi!" Hạ Đào Hoa lập tức ưỡn bộ ngực sữa, nói.
"Chúng ta biết chúng ta biết!" Ba tiểu cô nương kia vừa nghe đến cái tên siêu thị bách hóa, con mắt đã tỏa sáng.
"Ta nghe nói cái gì ở siêu thị bách hóa trong Ca Lạp trấnbbcũng có!"
"Đúng vậy đúng vậy. Năm trước khi đại tỷ của ta sắp thành thân, nương của ta đã đưa đại tỷ của ta tới đó một lần, nghe đại tỷ của ta nói siêu thị bách hóa kia rất lớn, còn đẹp như hoàng cung vậy!"
Trong khoảng thời gian ngắn, ba tiểu cô nương kia lập tức hào hứng nghị luận.
"Các ngươi xem, có phải đi theo ta là đúng không? Mà không chỉ mỗi siêu thị bách hóa thôi đâu, đường xá trong Ca Lạp trấn này cũng cứng rắn hơn đường trong thôn chúng ta!" Hạ Đào Hoa khẽ hất cằm nói.
"Cũng đúng!" Ba tiểu cô nương kia đồng loạt gật đầu.
Lúc ở trong thôn, các nàng đã được nghe rất nhiều điều về Ca Lạp trấn, cũng biết nơi này tốt đẹp và giàu có đến mức nào.
Nhưng tới lúc các nàng đi vào Ca Lạp trấn, được tận mắt nhìn thấy, vẫn bị sự sạch sẽ và giàu có của Ca Lạp trấn làm kinh sợ .
Phản ứng đầu tiên của các nàng chính là, cả người không được tự nhiên, có loại cảm giác nhà quê vào thành.
"Nếu ta được gả đến nơi đây thì tốt rồi!" Trong lời nói của tiểu cô nương có làn da ngăm đen kia tràn đầy hướng tới.
Mà lời này cũng khiến đôi mắt của hai tiểu cô nương bên cạnh nàng ấy trào dâng sự khát khao.
Riêng Hạ Đào Hoa đứng gần đó thì bĩu môi.
Sao mấy người kia không tè một bãi mà soi mặt mình đi? Chỉ bằng vào tướng mạo của ba người ấy mà cũng muốn gả đến nơi này?
Dĩ nhiên là nàng ta chỉ nghĩ thầm thôi, chứ không nói thẳng ra những lời này.
"Ta tin tưởng Tiểu Châu các ngươi nhất định có thể được gả vào tiểu trấn!"
Hạ Đào Hoa bày ra bộ dáng quan tâm săn sóc, cười duyên lên tiếng nhưng mà trong đáy mắt lại hiện lên một tia khinh miệt không dễ phát hiện ra.
"Đào Hoa, ngươi đừng chê cười chúng ta. Nếu nói ai được gả đến trong tiểu trấn, thì phải là ngươi mới đúng!" Tiểu cô nương có làn da ngăm đen kia bị nói cho hai má đỏ bừng không thôi.
"Đúng vậy đúng vậy, bộ dạng Đào Hoa ngươi đẹp như vậy mà!" Hai tiểu cô nương khác cũng phụ họa.
"Nào có!" Khuôn mặt tinh xảo của Hạ Đào Hoa hiện lên vẻ cực kỳ khiêm tốn, nhưng trong lòng lại kiêu ngạo vô cùng.
"Ta cảm thấy, tất cả chúng ta đều có cơ hội. Các ngươi ngẫm lại xem, ngay cả tỷ của ta cũng có thể gả vào Ca Lạp trấn, vì sao các ngươi không được?"
Ba tiểu cô nương kia nghe vậy, hai mắt lập tức sáng lên.
Tỷ tỷ của Đào Hoa chính là cô nương xấu nhất trong thôn, ngay cả nàng ấy cũng có thể gả vào Ca Lạp trấn, vì sao các nàng không thể?
"Hơn nữa chúng ta chính là tỷ muội tốt, muốn gả cũng là gả cùng nhau!" Hạ Đào Hoa kéo tay ba tiểu cô nương vào cùng một chỗ, tình cảm dạt dào nói.
"Ừm, chúng ta là tỷ muội tốt!" Ba tiểu cô nương kia lập tức nở nụ cười.
"Được rồi được rồi, thời gian không còn sớm, chúng ta nhanh đến siêu thị kia nhìn xem"
Nói xong, Hạ Đào Hoa và ba tiểu cô nương ấy lập tức đi về phía Đông.
Nhưng ba người đi được một chút, tiểu cô nương có làn da ngăm đen trong đó, vội vàng dừng lại, trong mắt lộ ra vẻ khó có thể tin, nhìn chằm chằm về một phía.
"Tiểu Châu, sao ngươi không đi nữa?” Tiểu cô nương có dáng người gầy gầy nghi hoặc nhìn về phía tiểu cô nương có làn da ngăm đen kia.