"Vậy ư? Nếu muốn tặng cho tiểu muội muội còn nhỏ tuổi, Tiểu Hỉ Bảo có thể làm một ít động vật nhỏ đáng yêu!" Đường Tiểu Ngọc cũng không hỏi tiểu muội muội trong miệng Tiểu Hỉ Bảo là ai, mà cho Tiểu Hỉ Bảo ra một ý tưởng.
"Động vật nhỏ đáng yêu?” Đôi mắt to sáng ngời của Tiểu Hỉ Bảo bỗng dưng trở nên lấp lánh: "Vậy Tiểu Ngọc muội muội cảm thấy động vật nhỏ nào đẹp?"
"Này nha, ta cảm thấy con thỏ nhỏ không tệ, còn có con chó nhỏ nữa!" Đường Tiểu Ngọc nghĩ một lát rồi nói.
Dĩ nhiên, tiên sinh trên bục giảng cũng chú ý tới hai tiểu cô nương đang cúi mặt khe khẽ nói nhỏ, nhưng hắn không có phản ứng gì, vẫn giảng bài như trước.
Không còn cách nào khác, đều là sư muội của hắn mà.
…
Nhà trấn trưởng.
Trong phòng chính, Bộ Phàm và Lý Tín Đức đang nói chuyện, kỳ thật hai người chỉ tán gẫu chút chuyện trong thư viện mà thôi, còn Hạ Cúc rất im lặng ở bên cạnh lắng nghe.
"Uống trà nào!"
Lúc này, Tiểu Mãn bưng ấm trà đã pha xong đi vào nhà chính, rồi lần lượt đặt ly trà ở trên bàn trước mặt Lý Tín Đức và Hạ Cúc.
"Cảm ơn!" Lý Tín Đức và Hạ Cúc lễ phép nói cảm ơn Tiểu Mãn.
Tiểu Mãn gật gật đầu, đi ra đứng bên cạnh Bộ Phàm, không khỏi đưa mắt nhìn hai người Lý Tín Đức và Hạ Cúc.
Khoảng thời gian trước, nàng ấy đã nghe rất nhiều chuyện về Lý Tín Đức và Hạ Cúc.
Nhưng xem dáng dấp hai người này, hẳn là cảm tình không tồi, cũng không vì chuyện lúc trước mà giận chó đánh mèo, thái độ với đối phương.
"Tín Đức, lần này ngươi qua đây chắc không đơn giản chỉ vì nói chuyện phiếm với ta?" Bộ Phàm cầm ly trà lên, nhẹ nhàng thổi thổi.
"Viện trưởng, đúng là ta có chuyện muốn nhờ người?" Lý Tín Đức ngượng ngùng cười cười.
Giờ khắc này, vẻ mặt Hạ Cúc đang ngồi bên cạnh đột nhiên khẩn trương lên.
"Là vì vết bớt trên mặt tức phụ ngươi?" Bộ Phàm nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước trà.
"Đúng vậy!" Lý Tín Đức gãi gãi đầu: "Viện trưởng, ta nghe phụ thân ta nói trước kia người là thần y của tiểu trấn chúng ta, không biết có thể hay không..."
Hạ Cúc lặng lẽ đưa mắt chăm chú nhìn Bộ Phàm, trong mắt có chút chờ đợi và khát vọng.
Mấy ngày qua ở tiểu trấn, nàng ấy đã được nghe rất nhiều chuyện về vị trấn trưởng trước mắt này từ trong miệng nãi nãi bà bà bên kia.
Biết tiểu trấn có hoàn cảnh tốt đẹp hiện giờ đều do công lao của vị trấn trưởng trước mắt này.
Hơn nữa quan trọng hơn, trấn trưởng còn từng là một vị thần y.
【 Nhiệm vụ: chữa bệnh cho Hạ Cúc 】
【 Giới thiệu nhiệm vụ: từ nhỏ đến lớn bởi vì bớt trên mặt, Hạ Cúc đã bị rất nhiều người chê cười, sống tự ti lâu ngày như vậy, khiến nàng ấy rất không tự tin vào chính bản thân mình. Dù hiện giờ trượng phu và người nhà trượng phu không chê không bỏ nàng ấy, còn đối xử với nàng ấy rất tốt nhưng càng như vậy, lại khiến trong lòng nàng ấy càng thêm thấp thỏm lo âu, sợ có một ngày sẽ mất đi hết thảy những điều này. Cho nên mời ngươi ra tay giúp đỡ cô nương đáng thương này đi! 】
【 Khen thưởng nhiệm vụ: năm trăm vạn kinh nghiệm 】
【 Tiếp nhận! Từ chối! 】
Đột nhiên trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở không cảm xúc của hệ thống.
"Làm sao vậy? Ghét bỏ tức phụ ngươi vì trên mặt nàng ấy có bớt ư?" Bộ Phàm chậm rãi đặt ly trà lên bàn, cười cười nhìn về phía Lý Tín Đức.
"Không phải không phải, mặc kệ trên mặt nàng có bớt hay không, ta cũng không ghét bỏ!" Lý Tín Đức vội lắc đầu.
Mặt Hạ Cúc hơi hơi đỏ lên, lập tức cúi đầu xuống.
"Ngươi có thể nghĩ như vậy, lòng ta rất vui vẻ, nhưng muốn chữa vết bớt trên mặt tức phụ ngươi, nói dễ là dễ, nói khó cũng là khó!" Bộ Phàm lắc đầu.
"Viện trưởng, ý của người là?” Lý Tín Đức có chút hồ đồ, rút cuộc là dễ chữa hay khó chữa đây?
Hạ Cúc không khỏi ngẩng đầu lên, nhìn qua.
"Ý là thật ra không cần tới ta, vết bớt trên mặt tức phụ ngươi cũng tự khỏi!" Bộ Phàm cười nhạt.
Lý Tín Đức và Hạ Cúc nhìn nhau, trong mắt đều có chút hoang mang.
"Viện trưởng, ta không hiểu ý của người? Người có thể nói dễ hiểu một chút không?" Lý Tín Đức lắc đầu, có chút nghi hoặc nói.
"Nói rõ ra thì vết bớt trên mặt tức phụ ngươi có thể tự khôi phục, mà điều kiện tự khôi phục này lại cần tới ngươi!" Bộ Phàm cười nói.
"Ta?" Lý Tín Đức chỉ vào mình, ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy!" Bộ Phàm gật gật đầu: "Trên y thư có ghi lại, dung nhan của thê tử có liên quan tới trượng phu, nếu trượng phu bao dung chiều chuộng thê tử, cho thê tử đầy đủ sự quan tâm, có thể khiến dung nhan thê tử càng ngày càng xinh đẹp!"
Lý Tín Đức hơi hơi suy tư, trong mắt hiện lên một chút thấu hiểu, lập tức đứng dậy chắp tay nói: "Ta đã hiểu, cám ơn viện trưởng chỉ bảo!"
Bộ Phàm lắc đầu: "Ngươi không cần cảm tạ ta, chẳng qua phương thức này không phải một sớm một chiều có thể thấy ngay được, mà cần kiên trì trước sau như một mới có hiệu quả!"