Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 226 - Chương 934 - Bình Thản Là Tốt Rồi (1)

Chương 934 - Bình Thản Là Tốt Rồi (1)
Chương 934 - Bình Thản Là Tốt Rồi (1)

Chu Minh Châu cùng với Tiểu Ny, Đại Ny đang trao đổi chuyện gì đó trong phòng thu chi: "Đại Ny, sắp cuối năm rồi, nhìn xem năm nay có thể cho mọi người một cái hồng bao lớn hay không?"

Trong sân của Tống phủ.

Tống Tiểu Xuân lần lượt huy trường kiếm trong tay.

Mà trong lương đình bên cạnh, Dương Ngọc Lan và Lạc Khuynh Thành vừa che miệng cười khẽ, dường như đang bàn luận chuyện gì.

Trong hoàng cung.

Tào Tiểu Lệ ngồi trước bàn, vẫn luôn nghiên cứu cuốn sách có phong cách cổ xưa.

Vĩnh Văn Đế lặng lẽ rời khỏi thư phòng, phía sau hắn có một lão thái giám gầy gò đi theo.

"Đại Bàn, ngươi nói xem, khi nào thì chúng ta mới có thể rời khỏi nhà giam này?" Vĩnh Văn Đế chắp hai tay, ngẩng đầu nhìn lên không trung, trong giọng nói lộ ra một thứ cảm giác buồn bã mất mát.

Lão thái giám phía sau không trả lời, chỉ im lặng lắng nghe.

Tại Phạm Tịnh sơn ở phía Tây Đại Ngụy vương triều.

Trong núi có một tòa phật miếu, tên là Phạm Tịnh tự.

Giờ phút này, một hàng nam nữ ăn mặc khác nhau đang di chuyển trên đường núi gập ghềnh.

"Đại sư huynh, phía trước chính là tông môn của con lừa trọc ngốc đó, chúng ta có nên đi chỗ đó nhìn xem hay không?" Một thiếu niên mặt mũi phúc hậu chỉ vào tòa chùa miếu sừng sững trên ngọn núi cao chót vót và hiểm trở xa xa, mở miệng hỏi.

"Đi xem đi!" Trong đó, một nam tử tướng mạo anh tuấn đưa mắt nhìn tòa chùa miếu kia, sau đó lại hướng ánh mắt nhìn về phía Đông Nam.

"Đại sư huynh, huynh nhìn cái gì đó?" Có một nữ tử mặc áo đỏ xinh đẹp đang đứng bên cạnh nam tử tướng mạo anh tuấn kia, nữ tử cười khẽ mở miệng hỏi:

"Không có việc gì, chúng ta đi Phạm Tịnh tự nhìn xem!" Nam tử tướng mạo anh tuấn kia lắc đầu, lại nhấc chân đi đến chùa miếu nọ.

Mà giờ phút này, ở phương hướng nam tử tướng mạo anh tuấn hồi nãy nhìn lại, có hai nữ tử tuyệt mỹ.

"Sư tôn, Đại Ngụy này đều bị chúng ta tìm kiếm hết một lượt rồi nhưng vẫn không tìm được Hỗn Độn Thánh Tử, xem ra Hỗn Độn Thánh Tử không có ở Đại Ngụy đâu!" Một nữ tử dung mạo xinh đẹp nhìn về phía nữ tử khuôn mặt lạnh lùng bên cạnh nói.

"Quay về tông môn đi!" Nữ tử có khuôn mặt lạnh lùng nhẹ giọng nói.

"Được!" Nói xong, hai người hóa thành hai đạo trường hồng bắn nhanh đi.

Bộ Phàm cảm nhận được sự yên lặng thoải mái trong tiểu trấn, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn đám chim bay trên bầu trời, trong lòng cảm thán...

Nếu năm đó hắn rời khỏi thôn, vậy hiện giờ hắn hoặc là bị đuổi giết, hoặc là đang trải qua chuyện cửu tử nhất sinh tại một nơi hiểm địa nào đó rồi.

【 Hệ thống sụp đổ 】

【75%】

Thời gian vội vàng.

Trong nháy mắt, đã qua một tháng.

Một tháng này, những lúc Bộ Phàm không có việc gì, hắn sẽ trò chuyện với Tiểu Mãn để tăng lên một chút cảm tình phụ thân nữ nhi.

Sau đó lại vào trong Thiên Diễn Không Gian khích lệ đám đệ tử còn ở lại Bất Phàm tông chăm chỉ tu luyện.

Hoặc dùng Thiên Địa Pháp Tướng hữu nghị luận bàn cùng Viêm Ma.

Hoặc quét tin tức hảo hữu.

Làm vài nhiệm vụ lặt vặt gì đó.

Rồi tận tình dạy y thuật cho Ma Môn Nữ Đế tương lai.

Cuộc sống gia đình tạm ổn trôi qua, nên gọi là nhàn nhã mà không mất đi phần bận rộn.

Buổi sáng hôm ấy, Bộ Phàm soi gương, sờ sờ cằm.

Hắn không bị gương mặt soái khí của mình soái chết đâu.

Mà hắn cứ cảm thấy trên mặt mình thiếu thiếu cái gì đó.

"Đại Ny, nàng nói xem ta có nên để hai chòm râu trên miệng không?"

Đại Ny đang ở bên cạnh sửa sang lại quần áo, nghe thấy Bộ Phàm nói, quay đầu lại nhìn sang: "Sao đang yên đang lành chàng lại muốn để hai chòm râu trên miệng?"

"Nàng không biết làm như vậy trông sẽ già dặn nam tính hơn không ít ư?"

Bộ Phàm đặt ngón cái và ngón trỏ ở dưới cằm, nhướng mày, quay về phía Đại Ny bày ra hình chữ bát (八).

"Ta chẳng nhìn ra có nam tính hay không nhưng để hai chòm râu ngoài miệng trông không mấy đứng đắn!" Hai tay Đại Ny ôm y phục đã gấp xong, nhíu nhíu mày, lắc đầu.

"Vậy ư?" Bộ Phàm lại nhìn nhìn gương.

Được rồi, nghe Đại Ny nói như vậy, đúng là thoạt nhìn có chút không đứng đắn.

"Nếu không ta lại nuôi một chòm râu dê dưới cằm, giống Ngô phu tử đó, thoạt nhìn như vậy là đứng đắn rồi chứ?" Bộ Phàm lại nhìn về phía Đại Ny hỏi.

"Trong nhà đã có một chòm râu dê rồi rồi!" Đại Ny cúi đầu để y phục vào trong tủ, không quay đầu lại nói.

"Có rồi ư?” Bộ Phàm bị lời nàng nói làm sửng sốt.

Nhưng giây tiếp theo, hắn lập tức phản ứng lại.

Đúng là trong nhà bọn họ có một con sơn dương rồi.

“Thôi vẫn nên quên đi, không cần phải cướp quyền chân dung của con sơn dương trong nhà!"

Bộ Phàm ủ rũ.

Vốn dĩ hắn đang muốn thay đổi hình tượng một chút.

Hiện giờ xem ra vẫn nên quên đi.

Đại Ny ở bên cạnh thấy vậy, bật cười lắc đầu: "Thật ra ta thấy chàng không cần để râu, cũng rất chín chắn nam tính!"

"Thật ư?" Bộ Phàm nhướng mày, lập tức tỉnh táo tinh thần: "Ta đã biết mà, phu nhân nàng rất tinh mắt!"

"Đúng đúng đúng, không có ánh mắt sẽ không gả cho chàng!" Đại Ny che miệng cười duyên lên tiếng.

Bình Luận (0)
Comment