Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 245 - Chương 953 - Người Không Hiểu Nữ Nhân (1)

Chương 953 - Người Không Hiểu Nữ Nhân (1)
Chương 953 - Người Không Hiểu Nữ Nhân (1)

Nàng ấy không tin phụ thân cá mặn của mình lại biết nàng ấy trùng sinh tới đây.

Khóe miệng Bộ Phàm cong lên, để lộ ra một nụ cười không dễ phát hiện.

Xin lỗi nhé.

Hắn có biết chuyện này nha.

"Được rồi, nếu người biết ta đang nghĩ cái gì, vậy ngươi nói xem vừa rồi ta đang muốn hỏi điều gì?" Tiểu Mãn không phục nói.

"Ừm, để cho ta nghĩ xem!" Bộ Phàm sờ sờ cằm, ra vẻ trầm tư nói: "Vừa rồi ngươi muốn hỏi có phải ta gặp được vấn đề khó khăn gì hay không? Ví dụ như có phải tiểu trấn đã xảy ra chuyện gì đó?"

Trong mắt Tiểu Mãn đầy vẻ ngạc nhiên, không sao tin nổi.

Vì sao phụ thân cá mặn của nàng ấy lại đoán được?

Chẳng lẽ người thật sự biết trong lòng nàng ấy đang nghĩ cái gì?

Điều này sao có thể?

"Thế nào? Hiện tại đã tin chưa?"

Bộ Phàm nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Tiểu Mãn, cảm thấy rất thú vị.

"Ta không phải hài tử, sẽ không tin chuyện ma quỷ của người!" Tiểu Mãn cho rằng hơn nửa là phụ thân cá mặn của nàng ấy đoán mò thôi: "Nếu người đã biết ta đang nghĩ cái gì thì người hãy trả lời đi!"

"Có gì mà phải trả lời chứ? Tiểu trấn vẫn bình an vô sự, ngươi xem trấn trưởng ta đây đã nhàn đến mốc lên rồi!" Bộ Phàm nhún nhún vai, cười tự giễu.

"Ta nhìn người ngồi ở đây cả ngày, đừng bảo là người lại tương tư nữ nhân nào đó trong tiểu trấn nhé?" Trong mắt Tiểu Mãn đầy hoài nghi nói.

"Ngươi cảm thấy trong tiểu trấn có ai xinh đẹp hơn nương của ngươi không?" Bộ Phàm hỏi ngược lại.

"Cái này khó nói rồi, có vài người ngắm hoa nhà nhiều quá, đột nhiên thấy một đóa hoa dại bình thường lại cảm thấy thơm hơn!" Tiểu Mãn cười lạnh nói.

"Nhưng mà, lỡ như hoa nhà cảm thấy ta không thơm thì sao?" Bộ Phàm cất tiếng, tựa như hỏi lại cũng tựa như lẩm bẩm một mình.

"Phụ thân, người có ý gì, cái gì gọi là lỡ như hoa nhà cảm thấy ta không thơm thì sao?" Tiểu Mãn nghe mà đầu đầy sự mờ mịt. Nhưng lập tức nàng ấy đã phản ứng lại: "Chẳng lẽ nương không thích người ? Điều này sao có thể?"

Vẻ mặt Tiểu Mãn trở nên đầy kinh ngạc nói.

"Cũng không phải là không thích, chỉ là..." Bộ Phàm thở dài, dù sao cũng nói tới đây rồi, hắn dứt khoát kể cho Tiểu Mãn nghe đại khái về chuyện gần đây Đại Ny lạnh nhạt với hắn.

"Không có khả năng nha!" Tiểu Mãn nhăn mày, trong miệng thì thào.

Kiếp trước dù phụ thân cặn bã từ bỏ mẫu thân xinh đẹp, mẫu thân xinh đẹp cũng không quên được phụ thân cặn bã.

Vì sao tới kiếp này, hai người đang yêu nhau mà mẫu thân xinh đẹp lại bắt đầu lạnh nhạt phụ thân cặn bã rồi?

"Đừng nghĩ nhiều, đây là giai đoạn mà cặp phu thê trung niên nào cũng phải trải qua!" Bộ Phàm đi tới trước mặt Tiểu Mãn, vỗ bả vai nàng ấy trấn an.

"Phải trải qua ư?" Tiểu Mãn chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt đầy vẻ mê man.

"Là vậy đó. Suy cho cùng, phu thê ân ái có lâu đến mức nào chăng nữa thì cảm tình cũng sẽ dần dần phai nhạt theo thời gian!" Bộ Phàm cân nhắc trong chốc lát mới trả lời.

"Nhưng mà..." Tiểu Mãn cúi đầu xuống.

【 Thế chẳng phải kiếp này mẫu thân xinh đẹp vẫn lựa chọn rời khỏi nơi này, đến Thiên Môn thánh địa ư? Chẳng qua lần này mẫu thân xinh đẹp rời đi không phải vì phụ thân cặn bã, mà vì mẫu thân xinh đẹp đã thay lòng đổi dạ rồi. 】

Cũng không biết có phải vì nguyên nhân trọng sinh hay không mà Tiểu Mãn khá mơ hồ với ký ức kiếp trước.

Nhất là nàng ấy lại không nhớ thời điểm mình rời khỏi thôn là năm bao nhiêu tuổi, chỉ biết là hơn mười tuổi thôi.

Nếu những chuyện đã xảy ra ở kiếp trước sẽ không cách nào thay đổi được ở kiếp này.

Vậy tính toán một chút, dường như chừng hai năm nữa, mẫu thân xinh đẹp sẽ đưa nàng ấy rời khỏi tiểu trấn.

Chẳng qua khi rời khỏi lần này, mẫu thân xinh đẹp lại không chỉ mang theo mỗi nàng ấy, người còn có thể mang theo Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo nữa.

Ở kiếp trước, cuộc sống của Tiểu Mãn trong Thiên Môn thánh địa cũng không quá tốt.

Dù nàng ấy có sư tổ che chở, nhưng bởi vì mẫu thân xinh đẹp là Thánh nữ của Thiên Môn thánh địa, cho nên nàng ấy luôn luôn là vết nhơ không cách nào rửa sạch của mẫu thân xinh đẹp.

Nhưng nếu bọn họ thực sự tới Thiên Môn thánh địa, có lẽ cuộc sống của Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo sẽ tốt hơn nàng ấy một chút.

Dù sao, bọn họ đều là thiên linh căn, đều được Thiên Môn thánh địa trọng điểm bồi dưỡng.

Chẳng qua Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo có thể rời bỏ nơi này được không?

Nàng ấy cũng không rõ lắm.

Nhưng ít nhất hiện giờ nàng ấy đang rất thoải mái khi ở trong ngôi nhà này, đột nhiên bảo rời đi, nàng ấy cũng có chút không nỡ.

Bộ Phàm nghe tiếng lòng của Tiểu Mãn, hắn cũng thấy nao nao.

Dựa theo ý của Tiểu Mãn, kiếp trước Đại Ny sẽ rời khỏi thôn vào lúc Tiểu Mãn hơn mười tuổi, như vậy kiếp này...

Không có khả năng!

Việc này không thể xảy ra.

Bình Luận (0)
Comment