"Nha đầu kia, ngươi yên một trăm cái tâm đi, phụ thân ngươi làm sao có thể dễ dàng để nương của ngươi trốn thoát khỏi tay mình được? Ta nói với ngươi nhé, thật ra chuyện này cũng có phương pháp sửa chữa đó!"
Vì trấn an Tiểu Mãn, Bộ Phàm nói tóm tắt những kinh nghiệm đã học được từ Tống Lại Tử cùng với chuyện thay đổi thiết lập nhân vật gần đây cho Tiểu Mãn nghe.
Đương nhiên hắn trực tiếp cắt bỏ mấy chuyện dung tục trong miệng Tống Lại Tử.
"Cho nên vừa rồi người đang nghĩ tới chuyện nên thay đổi hình tượng gì để giữ nương của ta lại?" Tiểu Mãn giật mình hiểu ra nói.
"Đúng vậy!" Bộ Phàm gật đầu.
"Ta chỉ có thể nói với người một câu, đó là vô dụng thôi. Phụ thân ơi, người không hiểu nữ nhân rồi. Ta dám chắc là nương không thích những hình tượng trước kia của người đâu!" Tiểu Mãn nghĩ một chút, sau đó vẻ mặt cực kỳ chân thành nói.
"Hử?" Bộ Phàm ngây người một chút: "Chẳng lẽ ngươi hiểu nữ nhân?"
"Ta cũng là nữ nhân, đương nhiên là ta hiểu!" Tiểu Mãn lập tức kiêu ngạo ưỡn cao bộ ngực sữa.
"Ngươi nhiều nhất chỉ được coi là thiếu nữ không phát dục tốt thôi!" Bộ Phàm liếc mắt nhìn Tiểu Mãn một cái.
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tiểu Mãn +1+1+1+1+1+1】
Bộ Phàm giật mình.
Hắn thật sự không cố ý chạm đến nỗi đau của Tiểu Mãn đâu.
"Dù sao người làm như vậy sẽ không giữ được nương của ta đâu. Nữ tử bình thường chẳng ai thèm thích loại hình ngang ngược, bá đạo không nói lý kia đâu. Ngoại trừ loại người đầu óc ngốc nghếch, không biết động não, thích tìm ngược. Còn loại hình nhã nhặn bại hoại kia, ta chán chẳng buồn nói nữa đâu, đó là loại hình chỉ có kẻ mắt mù mới thích. Tới cuối cùng loại hình cao ngạo lạnh lùng gì gì đó, ta chỉ có thể sử dụng một chữ để đánh giá thôi, là có bệnh. Một đại mỹ nhân ở trước mặt người, người lại không động đậy, khác nào bảo người không bằng cả cầm thú?"
Tiểu Mãn đặt cánh tay nhỏ bé ra sau lưng, lần lượt đưa ra nhận xét, lời nói cực kỳ sắc bén, có lý.
"Đương nhiên mấu chốt nhất chính là trong vòng một ngày mà người chuyển hóa tới ba loại hình tượng. Phụ thân ơi, người cũng không phải tinh phân. Người có hiểu tinh phân có nghĩa là gì không? Là tinh thần phân liệt, là loại bệnh đó!"
"Người bình thường có ai đổi tới đổi lui như người không? Nương của ta không bị người dọa sợ đã là may mắn lắm rồi!"
Tuy những lời nói của Tiểu Mãn rất ác độc nhưng Bộ Phàm vẫn phải tiếp thu.
Có điều hắn chỉ tiếp thu câu nói kế tiếp, còn mấy lời trước đó, hắn tuyệt đối không tiếp thu.
Bởi vì theo hắn biết, loại hình bá đạo và cảm giác bị đẩy vào tường rồi chống tay áp sát cường thế kia vẫn được rất nhiều nữ sinh ưa thích.
Còn loại hình nhã nhặn bại hoại, không, tên của nó không phải là nhã nhặn bại hoại, mà là dịu dàng nho nhã, mang theo một chút xấu xa.
Còn loại hình lạnh lùng, cao ngạo, lại càng không phải bệnh, mà là một loại thái độ.
Đương nhiên không cần biết là loại hình nào, điểm mấu chốt nhất chính là gương mặt.
Dù sao giá trị nhan sắc bình thường nhưng bá đạo, đó là đùa giỡn lưu manh. Kể cả dịu dàng nho nhã cũng không có liên quan gì với giá trị nhan sắc bình thường. Cao ngạo lạnh lùng chính là phổ tin, giải thích rõ ràng hơn một chút chính là tự tin mà bí ẩn nói chung.
Nhưng kết lại, Bộ Phàm cảm thấy một câu cuối cùng của Tiểu Mãn cực kỳ có đạo lý.
Đó là trong vòng một ngày chuyển biến ba loại thiết lập nhân vật như vậy, đúng là không quá thích hợp.
Xem ra hắn có chút nóng vội rồi.
"Vậy ngươi cảm thấy ta nên làm như thế nào?" Bộ Phàm khiêm tốn thỉnh giáo Tiểu Mãn.
Dù sao hắn vẫn hiểu được đạo lý: ba người cùng đi, nhất định có một người là thầy ta.
Hơn nữa ở kiếp trước Tiểu Mãn đã làm bạn bên cạnh Đại Ny rất nhiều năm, chắc chắn nàng ấy cũng có hiểu biết nhất định về mẫu thân mình.
"Ba điểm!" Tiểu Mãn dựng thẳng ngón trỏ lên, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
"Thứ nhất, không thể nóng vội. Nương của ta, cũng chính là tức phụ của người, nàng không phải nữ tử bình thường. Cho nên người sử dụng hình tượng bình thường khẳng định là không hấp dẫn được nàng!"
"Ừm!" Bộ Phàm gật đầu đồng ý.
"Thứ hai, nương của ta, cũng chính là tức phụ của người..."
"Tiểu Mãn, từ từ, nương của ngươi là nương của ngươi, đừng có thêm đoạn chính là tức phụ của ta nữa, sao ta cứ có cảm giác ngươi đang muốn câu số lượng từ vậy?" Bộ Phàm đưa tay ngắt lời nói.
"Câu số lượng từ gì chứ? Chúng ta đang tán gẫu chuyện đứng đắn, còn nữa, người có muốn thê tử của mình nữa hay không?" Tiểu Mãn đanh khuôn mặt nhỏ nhắn, giáo huấn lại.
"Được được được, mời Tiểu Mãn tiên sinh nói!" Bộ Phàm khiêm tốn đáp lời.
"Thứ hai, nương của ta, cũng chính là… người. Thôi quên đi, không câu số lượng từ nữa. Nương của ta là một nữ tử cảm tính!"
Tiểu Mãn nói còn chưa nói xong, lại bị Bộ Phàm cắt ngang.