"Có một người đọc sách như vậy ư? Sao ta chưa từng nghe thấy?" Bộ Phàm ra vẻ không biết nói.
"Này... Là mẹ nuôi nói cho ta nghe!" Tiểu Mãn có chút chột dạ, lão Tử này là người mẹ nuôi nói với nàng ấy ở kiếp trước, còn kiếp này, chưa từng nói.
"Phụ thân, rốt cuộc người có nghe những lời ta nói hay không?” Đột nhiên Tiểu Mãn tức giận, nếu không phải vì Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo, nàng ấy sẽ không nói cho phụ thân cá mặn những chuyện này đâu.
Đúng vậy, nàng ấy nói vì cái gia đình này.
"Đương nhiên là ta có nghe, chẳng qua kế hoạch này..." Bộ Phàm sờ sờ cằm.
"Kế hoạch là bước cuối cùng, phụ thân, hiện tại điều quan trọng nhất mà người cần làm chính là chủ động xuất kích!" Tiểu Mãn lộ vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Ta nên chủ động xuất kích như thế nào?" Bộ Phàm tò mò hỏi.
"Quả nhiên năm đó nếu không phải nương chủ động, tới bây giờ phụ thân vẫn còn là người cô đơn!" Tiểu Mãn bất đắc dĩ lắc đầu.
"Ai nói vậy? Năm đó ta là người thổ lộ rõ ràng trước, đại sư huynh của ngươi là người rõ ràng nhất!" Bộ Phàm không phục nói.
"Ha ha, phụ thân, người đừng nghĩ là ta không biết. Tiểu di và mẹ nuôi đã sớm nói chuyện này cho ta rồi. Năm đó là nương chủ động tìm người trước, cho nên lần này. người nên chủ động xuất kích, xem như lấy lại công bằng! Người yên tâm, có ta âm thầm trợ giúp, chuyện này sẽ ổn thỏa thôi!"
Bộ Phàm nhìn vẻ mặt đầy tin tưởng của Tiểu Mãn, sao hắn lại có cảm giác không đáng tin cậy nhỉ?
Nhưng sau khi hắn nghĩ đến ba đề nghị Tiểu Mãn vừa nói, lại phải công nhận ít nhất ở điểm này khuê nữ của hắn đáng tin cậy hơn Tống Lại Tử một chút.
Tống Lại Tử nói ba điểm, cuối cùng mới nghẹn ra một điểm.
Còn Tiểu Mãn nói ba điểm chính là ba điểm.
"Được rồi, phụ thân ngươi đã giao phó tương lai hạnh phúc vào trên tay ngươi rồi!" Bộ Phàm cười cười, vươn tay, nắm thành nắm đấm.
"Yên tâm, yên tâm!" Lông mi Tiểu Mãn cong cong, nàng ấy cũng vươn tay, nắm thành nắm đấm, nhẹ nhàng va chạm vào nắm tay của Bộ Phàm một cái.
Giờ khắc này, hai người luôn luôn không hợp nhau lại đồng lòng hợp lực.
"Đúng rồi, Tiểu Mãn có một điều ta muốn nói!"
"Chuyện gì?"
"Chính là nha đầu kia, ngươi đừng ưỡn ngực quá độ, làm như vậy không tốt cho thân thể!"
"Phụ thân, người muốn ăn đòn hả?"
…
Buổi chiều.
Đại Ny về đến nhà, lại phát hiện hôm nay trượng phu vẫn có chút khác lạ.
Nhưng so với ngày hôm qua, ngày hôm nay trượng phu vẫn được coi là bình thường.
Vì sao lại nói là bình thường?
Bởi vì từ khi nàng về đến nhà, trượng phu sẽ thường xuyên quan tâm hỏi thăm nàng.
Có cần hỗ trợ hay không?
Có mệt hay không?
Tức phụ, mấy năm nay nàng đã vất vả vì gia đình này rồi.
Buổi tối nên đi ngủ sớm, thoải mái nghỉ ngơi một chút.
Tuy hai người đã thành thân hơn mười năm, những lời này cũng không tình tứ gì cho cam, nhưng Đại Ny nghe xong lại thấy trong lòng ấm áp .
Ngày hôm sau, trước khi Đại Ny ra khỏi cửa, Bộ Phàm cũng không quên dịu dàng nói một câu: "Tức phụ, nên mặc nhiều y phục một chút, thời tiết đã lạnh dần rồi, cẩn thận kẻo cảm lạnh, uống thuốc sẽ đắng lắm nha!"
Có khác nào nhét cho Tiểu Ny đang đứng bên cạnh nàng một miệng đầy cẩu lương đâu? Tiểu Ny còn biết làm gì hơn ngoài nhắm mắt làm ngơ, rồi nhanh chóng lên xe bò đây?
Chờ đến khi Đại Ny cũng lên xe bò, Tiểu Ny lập tức vui cười trêu chọc: "Đại tỷ, chắc là tỷ phu ta nghĩ thông rồi. Hiện giờ huynh ấy lại biết áp dụng thế công dịu dàng!"
"Chẳng lẽ trước nay tỷ phu muội không là như vậy sao?" Đại Ny cười nhàn nhạt.
"Đại tỷ, tỷ biết ta có ý gì mà, tỷ đừng giả vờ nữa!" Tiểu Ny nghịch ngợm ôm tay Đại Ny.
"Khó mà biết được tỷ phu muội có nghĩ thông hay không, nhưng khẳng định là có người đang bày mưu tính kế!" Đại Ny nghĩ đến sự khác biệt giữa hôm trước và hôm sau của Bộ Phàm, khóe môi không khỏi cong lên mỉm cười.
"Ai bày mưu tính kế cho tỷ phu?" Tiểu Ny lộ vẻ mặt nghi hoặc nói.
"Muội cảm thấy là ai?" Đại Ny cười khẽ, hỏi ngược lại.
"Đại tỷ, tỷ nói Tiểu Mãn ư?" Tiểu Ny ôm ngực, nhíu mày, bỗng nhiên trong đầu hiện lên một người rồi kinh ngạc nói.
"Có lẽ là vậy!" Đại Ny quay đầu nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ xe.
"Vậy thì rất thú vị nha. Tỷ phu với Tiểu Mãn chưa từng hợp tác làm chuyện gì, không nghĩ tới vì giữ lại đại tỷ mà hai người ấy lại kết hợp với nhau?" Hai mắt Tiểu Ny sáng lên, rất có hứng thú nói.
"Đúng vậy!" Đại Ny cũng nở nụ cười.
Dường như đôi phụ thân nữ nhi kia có thù gì đó, chỉ biết mỗi ngày nếu gặp mặt nhất định sẽ cãi nhau vài câu, hiện giờ lại chuyển qua đồng lòng hợp lực, cũng là một chuyện hiếm có.
Có lẽ hài tử này sinh ra chính là vì điều hòa quan hệ giữa đôi phụ thân nữ nhi ấy.
Đại Ny cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt ve bụng, trong mắt tràn đầy vẻ yêu thương dịu dàng.