Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 287 - Chương 995 - Nhìn Người Không Thể Xem Tướng Mạo!!! (1)

Chương 995 - Nhìn Người Không Thể Xem Tướng Mạo!!! (1)
Chương 995 - Nhìn Người Không Thể Xem Tướng Mạo!!! (1)

Chạng vạng, Thiên Tuyền Tử và Ngô Huyền Tử được một nhà Bộ Phàm giữ lại ăn cơm chiều.

Mới đầu Thiên Tuyền Tử còn có chút đứng ngồi yên được, nhưng sau đó lão dần dần bị bầu không khí hòa thuận và nhãn nhặn trước mắt lây nhiễm.

Nhất là khi nhìn thấy vị Bộ tiên sinh thần bí kia tự mình xuống bếp, lại khiến cho Thiên Tuyền Tử cảm giác vô cùng khó hiểu.

Nếu không phải lão rất rõ ràng Bộ tiên sinh là một ẩn sĩ cao nhân có tu vi cực kỳ khủng bố, Thiên Tuyền Tử sẽ cho rằng mình đã đi vào một căn nhà thế tục bình thường.

Bộ Phàm chuẩn bị cơm chiều đều là ngạnh thái (theo người phương Bắc, đây là những món ăn trang trọng, đặc sắc, thường làm khi mời khách), gà hầm nấm, dưa chua hầm xương sườn, cá hầm ớt xanh hoa tiêu vân vân….

"Trong nhà chưa kịp chuẩn bị gì nhiều, đều là một chút món ăn đơn giản trong nhà, mong Điền lão tiên sinh thông cảm nhiều hơn!" Đại Ny bưng khay, cười yếu ớt đặt một mâm rau xanh lên bàn cơm.

Kỳ thật Điền lão tiên sinh là cách xưng hô về Thiên Tuyền Tử.

Bởi vì ngay vừa rồi, Thiên Tuyền Tử đã giới thiệu mình họ Điền tên Tuyền với người một nhà Bộ Phàm.

Vì thế Đại Ny xưng hô Thiên Tuyền Tử là Điền lão tiên sinh.

"Làm sao có thể!" Thiên Tuyền Tử vội lắc đầu, trong lòng không khỏi nhủ thầm, vị Bộ tiên sinh kia tự mình làm đồ ăn thì kể cả là món ăn đơn giản trong nhà, nó cũng không phải thứ món ăn đơn giản trong nhà bình thường.

"Điền tiên sinh, đừng khách khí, cứ coi như nhà của mình là được!" Trên tay Bộ Phàm đang cầm hai bình rượu, nở nụ cười từ bên ngoài đi đến.

"Thiên Tuyền lão hữu ơi, hôm nay ngươi thật có phúc, đây chính là rượu do Bộ tiên sinh tự mình ủ ra!" Ngô Huyền Tử vừa nhìn thấy hai bình rượu kia, đôi mắt đã nheo lại, không khỏi đưa tay vuốt vuốt râu.

Tiểu Hỉ Bảo ngồi bên cạnh nhìn nhìn bình rượu, lại nhìn nhìn khuôn mặt mê say của Thiên Tuyền Tử kia khi vừa ngửi được hương rượu, cái miệng nhỏ nhắn lập tức chu lại, thấp đầu uống nước cam.

Bữa cơm chiều nay ăn thật lâu mới chấm dứt.

Thiên Tuyền Tử và Ngô Huyền Tử cũng không ở lâu, ăn xong cơm chiều, bọn họ đã nhân tiện nói cáo từ rồi rời đi.

Người một nhà Bộ Phàm tiễn hai người ấy ra ngoài sân rồi nhìn theo bọn họ đi xa.

"Tỷ phu, huynh nói xem bệnh của Điền lão tiên sinh có thể trị được không?"

Trong lòng Tiểu Ny vẫn có chút đồng tình với một lão nhân bị kẹt trong hình dáng hài tử kia.

"Loại bệnh này không thể trị được!" Căn bản là Bộ Phàm chưa hề xem bệnh cho Thiên Tuyền Tử, lúc này hắn đáp thuần túy chỉ là đối phó với Tiểu Ny thôi.

"Vậy Điền lão tiên sinh thật đáng thương!" Tiểu Ny tiếc hận nói.

Tiểu Hỉ Bảo đứng bên cạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn chân thành gật gật, giống như rất đồng tình với lời nói của Tiểu Ny.

"Ngươi gật cái gì vậy?" Bộ Phàm cười sờ sờ đầu Tiểu Hỉ Bảo.

"Ta cũng hiểu rằng Điền gia gia thật đáng thương nha, tuy Điền gia gia không chán ghét ăn hành, nhưng lão không thể cao cao lên, không thể làm thiệt nhiều, thiệt nhiều chuyện mà người lớn mới có thể làm!" Tiểu Hỉ Bảo chớp chớp đôi mắt to khờ dại nói.

"Vậy về sau khi Tiểu Hỉ Bảo lớn lên, ngươi muốn làm cái gì?" Tiểu Ny tò mò hỏi.

"Làm trấn trưởng!" Tiểu Hỉ Bảo ý chí chiến đấu tràn đầy nói.

"Hả? Vậy vì sao Tiểu Hỉ Bảo muốn làm trấn trưởng?" Tiểu Ny có chút vui mừng, còn cho rằng Tiểu Hỉ Bảo cũng muốn cống hiến cho tiểu trấn như tỷ phu nhà mình.

Nhưng lời nói kế tiếp của Tiểu Hỉ Bảo lại trực tiếp khiến Tiểu Ny trợn tròn mắt.

"Bởi vì làm trấn trưởng có thể giống phụ thân, mỗi ngày đều ở nhà nằm!"

Hai luồng ánh mắt lập tức quét quét trên người Bộ Phàm.

Bộ Phàm xấu hổ .

Được rồi.

Đây là phiền não khi bị khuê nữ ruột thịt nhà mình sùng bái.

Bởi vì Thiên Tuyền Tử muốn ở lại tiểu trấn một đoạn thời gian, cho nên Ngô Huyền Tử đưa Thiên Tuyền Tử tới thư viện ở lại, Thiên Tuyền Tử tự nhiên sẽ không phản đối.

Buổi sáng ngày hôm sau.

Về chuyện Ngô Huyền Tử mang về một hài đồng nhưng độ tuổi chân thật lại là một lão đầu tử bảy tám mươi, đã lan truyền rất nhanh trong tiểu trấn rất nhanh.

Rất nhiều cư dân tiểu trấn nghe nói tới việc này đều có chút không tin nổi.

Nhất là những người từng gặp Thiên Tuyền Tử hôm qua.

"Các ngươi nghe nói gì chưa? Kỳ thật hài tử mà Ngô phu tử mang về hôm qua chính là một lão đại gia bảy tám mươi tuổi!"

"Nghe nói rồi, nghe nói rồi, các ngươi nói coi chuyện này là thật hay giả? Ta nghĩ mãi mà không sao tin được?"

"Ta cũng hiểu chuyện này có chút không sao tin nổi, rõ ràng người kia có vẻ ngoài y chang một hài tử nha?"

"Việc này còn có thể giả bộ sao? Hôm qua Ngô phu tử đã mang người nọ đi tới tiểu trấn chúng ta để xin trấn trưởng chữa bệnh!"

Ngay tức khắc, cả tiểu trấn như nổ tung lên, tất cả đều bàn tán xôn xao.

Bình Luận (0)
Comment