Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 289 - Chương 997 - Mục Tiêu Độ Kiếp Kỳ

Chương 997 - Mục Tiêu Độ Kiếp Kỳ
Chương 997 - Mục Tiêu Độ Kiếp Kỳ

"Đây là vừa rời khỏi tu luyện ư?"

Tiểu Mãn vừa nghe thấy âm thanh này, không cần nhìn cũng biết người mới nói là ai. Nàng quay đầu nhìn lại, không khỏi giật mình một cái.

Giờ phút này, Bộ Phàm đang cầm trong tay một cây chổi quét dọn hành lang.

Tiểu Mãn theo bản năng ngẩng đầu nhìn phương hướng mặt trời, hàng chân mày không khỏi nhíu lại, như đang trăn trở điều gì.

"Nha đầu kia, ngươi nhìn cái gì đó?"

Bộ Phàm tò mò nhìn theo phương hướng Tiểu Mãn đang trông, lại không phát hiện ra cái gì.

"Ta muốn xem có phải hôm nay mặt trời mọc lên từ đằng Tây hay không!" Tiểu Mãn phụng phịu, cực kỳ chân thành trả lời.

"Nha đầu kia, ngươi tu luyện nhiều đến mức mụ người rồi? Sao mặt trời có thể mọc từ đằng Tây được?" Bộ Phàm sửng sốt một chút nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, có chút dở khóc dở cười nói.

"Đúng là mặt trời không có khả năng sẽ mọc từ đằng Tây, nhưng hôm nay cố tình lại có người làm chuyện cực kỳ khác thường!" Tiểu Mãn ôm hai tay, dùng vẻ mặt nghiền ngẫm, ánh mắt lạ thường nhìn hắn.

"Ta chỉ quét cái nhà chút thôi, đâu có khác thường?" Bộ Phàm cười nói.

"Phụ thân, người đừng có làm màu, ta còn không hiểu người sao? Nói đi, có phải hôm nay người lại bị cái gì đó kích thích hay không? Chẳng lẽ người bị nương của ta tự mình phạt quét rác?" Tiểu Mãn cất giọng lạnh nhạt nói.

"Ta thì có thể bị thứ gì kích thích chứ? Ta chỉ cảm thấy hôm nay có chút nhàn nên quét dọn một chút thôi?" Bộ Phàm tỏ ra chân thành nói.

"Thật ư?" Tiểu Mãn vẫn ôm vẻ mặt hoài nghi.

"Ta lừa ngươi làm cái gì!" Bộ Phàm dứt khoát nói.

"Không đúng không đúng, khẳng định là chuyện này có vấn đề!" Tiểu Mãn lắc đầu, vẫn có chút không tin.

"Suy nghĩ vớ vẩn làm gì? Ngươi rời khỏi tu luyện, chẳng lẽ muốn tổng vệ sinh?" Bộ Phàm vội vàng nói sang chuyện khác.

"Làm sao mà người biết được?" Tiểu Mãn kinh ngạc nói.

"Quá dễ đoán, mỗi lần ngươi ra khỏi phòng, không phải quét dọn thì chính là đi gặp tiểu khuê mật của ngươi, chẳng lẽ còn có lựa chọn thứ ba?" Bộ Phàm nhún nhún vai, hỏi ngược lại.

Tiểu Mãn không còn lời nào để nói, dù sao mỗi lần nàng rời khỏi phòng đúng là để đi quét dọn.

"Được rồi được rồi, đừng nói nhiều vô nghĩa như vậy, ta đi quét dọn trong phòng, Tiểu Mãn ngươi quét dọn sân một chút đi!" Bộ Phàm phân phó.

"Vì sao lại là ta quét dọn sân?" Tiểu Mãn không phục, diện tích sân có thể còn lớn hơn trong phòng, hơn nữa vì trong sân có trồng cây đào, cho nên quét dọn không tiện cho lắm.

"Không phục? Được, cho ngươi quét cả trong phòng, còn ta đi nằm!" Bộ Phàm uy hiếp nói.

Tiểu Mãn vừa nghe lời này, lập tức im bặt.

"Quét dọn sân, quét dọn sân!" Nói xong, Tiểu Mãn chu cái miệng nhỏ nhắn, đi vào góc sân cầm lấy cái chổi quét dọn xung quanh.

"Đúng rồi, Tiểu Mãn, ta hỏi ngươi một chuyện!" Bộ Phàm vừa muốn đi vào nhà chính, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, chợt quay đầu lại nhìn về phía Tiểu Mãn hỏi.

"Chuyện gì cơ?" Tiểu Mãn cũng không ngẩng đầu lên, vẫn cúi đầu quét sân, âm thanh hữu khí vô lực.

"Ngươi cảm thấy trong tương lai Tu Tiên giới có thể phát sinh biến hóa cực lớn gì hay không? Ví dụ như xuất hiện đại chiến lây lan khắp cả Tu Tiên giới!" Bộ Phàm cố ý mà làm như vô tình nói.

"Người hỏi chuyện này làm gì? Không phải người luôn không quan tâm tới chuyện Tu Tiên giới sao?" Tiểu Mãn ngừng động tác một chút, ngẩng đầu nhìn qua.

"Ai nói ta không quan tâm? Ta chỉ không thích tu luyện thôi, nhưng thế không có nghĩa là ta không quan tâm đến những chuyện lớn trong Tu Tiên giới. Nếu Tu Tiên giới thực sự xảy ra chuyện lớn gì đó, ta cũng có thể biết trước mà mang theo nương của ngươi chạy trốn!" Bộ Phàm đi tới, cười nói.

"Phụ thân, không phải ta nói người đâu nhưng nếu Tu Tiên giới thực sự xảy ra đại chiến, bằng chút xíu tu vi ấy của người còn muốn mang theo nương của ta chạy trốn? Ta xem còn không bằng chuẩn bị quan tài trước thì hơn!" Tiểu Mãn mở miệng châm chọc, khiêu khích.

Nhưng nàng ấy còn chưa nói hết lời, đầu đã bị Bộ Phàm gõ cho một cái thật mạnh.

"Nha đầu kia, sao ngươi nói khó nghe như vậy?"

"Ta có nói sai đâu? Nếu Tu Tiên giới thực sự xảy ra đại chiến gì đó, ngay cả Nguyên Anh kỳ cũng là pháo hôi, người cảm thấy người chỉ là một Luyện Khí kỳ tầng mười hai, có thể làm cái gì chứ?" Đầu Tiểu Mãn bị gõ kêu lên ong ong.

Trong lòng nàng ấy vô cùng buồn bực, rõ ràng nàng ấy đã lên đến cảnh giới Giả Đan, vì sao vẫn không thể cảm nhận được phụ thân cá mặn này ra tay lúc nào chứ?

"Hơn nữa, rất rõ ràng là người đang buồn lo vô cớ, bởi vì trong tương lai Tu Tiên giới căn bản sẽ không phát sinh chuyện gì đủ để thúc đẩy cả Tu Tiên giới đại chiến!"

Tiểu Mãn tin tưởng mười phần nói.

Ở kiếp trước, tuy Tu Tiên giới đã xảy ra rất nhiều chuyện nhưng đại đa số đều là gia tộc, tu tiên môn phái tranh cãi cùng với xung đột lẫn nhau.

Bình Luận (0)
Comment