"Vậy sao!" Bộ Phàm thì thào trong miệng, chân mày nhíu lại.
"Phụ thân, hôm nay người làm sao vậy? Chẳng lẽ vì nương của ta có bầu, nên người nghĩ ngợi lung tung?" Tiểu Mãn lộ ra vẻ mặt kỳ quái nói.
Bộ Phàm vừa nâng tay lên, Tiểu Mãn thấy vậy, lập tức dùng hai tay che đầu, thân hình lẩn đi rất xa.
"Nha đầu kia, ngươi khẩn trương cái gì chứ?" Bộ Phàm gãi gãi cái ót, vẻ mặt kinh ngạc nói.
"Người đừng tưởng ta không biết, người lại muốn đánh đầu ta!" Tiểu Mãn lộ ra dáng vẻ ta đã xem thấu ngươi rồi, nói.
"Quên đi quên đi, ta lại vào quét dọn trong phòng!" Bộ Phàm khoát tay, xoay người bước vào trong phòng.
Kỳ thật hắn muốn hỏi Tiểu Mãn xem ở kiếp trước của nàng ấy, Tu Tiên giới có phát sinh chuyện lớn hay không, cũng bởi vì một câu nói kia của Thiên Tuyền Tử, hỗn độn xuất, thiên địa biến.
Mà Tiểu Mãn trả lời thực rõ ràng, ở kiếp trước của nàng ấy, mặc dù Tu Tiên giới có các loại môn phái tranh cãi, gia tộc xung đột nhưng vẫn coi như bình an vô sự.
Như vậy chỉ có một khả năng.
Ở kiếp trước của Tiểu Mãn, Hỗn Độn Thánh Thể không xuất hiện.
Mà một kiếp này, bởi vì có hắn...
"Hy vọng lời tiên đoán của tông môn Thiên Tuyền Tử đừng trở thành sự thật?"
Nếu trong tương lai Tu Tiên giới thực sự phát sinh thay đổi gì, chẳng phải hắn đã thành tội nhân sao?
Nhưng mà.
So sánh với chuyện trở thành tội nhân, Bộ Phàm càng quan tâm hơn chính là nên làm như thế nào để bảo mệnh khi Tu Tiên giới hỗn loạn?
"Vẫn là tu vi quá thấp!" Bộ Phàm thở dài.
Chỉ cần có được thực lực mạnh mẽ, mặc kệ Tu Tiên giới phát sinh loại chuyện gì vẫn có thể bảo mệnh được!
Tuy vạn ức kinh nghiệm khen thưởng khi trở thành tông chủ Vạn Cổ Đệ Nhất tông vẫn chưa đủ để hắn đột phá đến Độ Kiếp kỳ, nhưng có thể giảm bớt được hai phần ba kinh nghiệm.
Chỉ cần hắn cố gắng thêm chút nữa, nói không chừng tới cuối năm hắn có thể trở thành Độ Kiếp kỳ.
Vậy mục tiêu hiện giờ… là Độ Kiếp kỳ.
Cố lên!
Bên kia.
Tiểu Mãn nhìn bóng dáng vừa rồi còn lắc đầu thở dài, đột nhiên lại giống như cây khô gặp mùa xuân, trở nên tinh thần tỉnh táo hẳn, lập tức lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Hôm nay lão phụ thân cá mặn của nàng ấy bị làm sao vậy?
Thiên Tuyền Tử thực sự không ngờ được, ở trong nhà Tống Lại Tử lại có Bất Phàm Tửu do Bộ tiên sinh sản xuất.
Phải biết rằng Bất Phàm Tửu này cực kỳ hữu dụng cho tu sĩ cảm ngộ thiên đạo, dù chỉ là một chén nhỏ, cũng đủ khiến những lão quái vật tại Tu Tiên giới kia hò nhau tranh đoạt.
Càng đừng nói là một vò.
Chuyện này lập tức khiến Thiên Tuyền Tử hoài nghi, không biết mối quan hệ giữa Tống Lại Tử và Bộ tiên sinh rốt cuộc là gì.
Đương nhiên, loại quan hệ này cũng không phải như các ngươi đang nghĩ đâu.
Mà là quan hệ sư đồ gì gì đó cơ.
Cũng may Tống Lại Tử không nói ra chuyện hắn có một phòng chứa đầy Bất Phàm Tửu, bằng không Thiên Tuyền Tử thực sự sẽ hoài nghi, có phải giữa hai người này ẩn chứa mối quan hệ gì đó mờ ám hay không.
"Tiền bối, uống rượu uống rượu!" Tống Lại Tử nhiệt tình rót một chén rượu cho Thiên Tuyền Tử.
Thiên Tuyền Tử nhìn chỗ Bất Phàm Tửu vừa bị tràn ra khỏi chén kia, khẽ nuốt mấy ngụm nước miếng
Làm thế lãng bí biết bao nhiêu rồi!!!
Dù Bất Phàm Tửu này là của Tống Lại Tử, nhưng trong lòng Thiên Tuyền Tử vẫn cảm thấy có chút đáng tiếc.
Phải biết rằng chỉ là chỗ rượu mà Tống Lại Tử vừa làm tràn ra khỏi chén thôi, nhưng đặt lên hội đấu giá, hoàn toàn có thể bán được với cái giá trên trời.
Nếu không phải có Tống Lại Tử ở một bên, lão chỉ hận không thể liếm hết sạch chỗ rượu mới tràn ra bên ngoài.
"Tiền bối, ta muốn hỏi người một chuyện này, người là đại nhân vật trong Tu Tiên giới, không biết người có quen biết lão đại gia ( ông cụ) nhà ta hay không?" Tống Lại Tử cũng không biết Thiên Tuyền Tử đang nghĩ cái gì, giờ phút này hắn đang xoa xoa tay, vẻ mặt tươi cười hỏi.
"Đại gia ngươi (tương tự như câu ‘cụ mày’ trong tiếng Việt đó)?" Thiên Tuyền Tử lộ vẻ mặt nghi hoặc, đưa mắt nhìn qua nói.
"Tiền bối, nói chuyện thì nói chuyện, đừng mắng chửi người có được không?" Tống Lại Tử ho nhẹ một tiếng.
Tuy hắn biết Thiên Tuyền Tử không mắng lão đại gia nhà hắn, nhưng không hiểu sao hắn cứ cảm thấy lời này có vấn đề.
"Thực thật có lỗi, là ta nói sai rồi, không biết tiểu hữu nói đại gia là người phương nào?" Lúc bắt đầu Thiên Tuyền Tử còn chưa kịp phản ứng gì nhưng sau khi lão phản ứng lại, lập tức hiểu ra mình đã nói sai rồi.
"Ta cũng không biết lão đại gia nhà ta tên là gì? Đúng rồi, lão đại gia nhà ta họ Hồng, dáng vẻ à? Chính là một lão đầu tử gầy gầy, bình thường thích ăn mặc lộn xộn lôi thôi." Tống Lại Tử miêu tả đại khái về tướng mạo đặc thù của lão khất cái.